Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 16

Số trang: 28      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.62 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 14,000 VND Tải xuống file đầy đủ (28 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tử Nha theo Dị Nhơn ra dạo vườn hoa xem thấy phong cảnh rất đẹp. Tường cao vòi vọi, vườn rộng thênh thênh , bên tả một khóm dương xanh , tỏa tản mát rượi , bên hữu có mấy cụm tòng lá xanh dờn. Chính giữa có lầu ngoạn cảnh, trồng đủ màu hoa lạ , phía trước là một cái ao sen, cá lội lăn tăng . Tử Nha xem một hồi thấy , cách khung nhà hóng gió và ao cá còn một khoảng đất trống, liền nói : - Chỗ nầy rất tốt, sao anh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 16 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 16 Tử Nha đốt quỉ hoá Tỳ Bà Tử Nha theo Dị Nhơn ra dạo vườn hoa xem thấy phong cảnh rất đẹp.Tường cao vòi vọi, vườn rộng thênh thênh , bên tả một khóm dương xanh ,tỏa tản mát rượi , bên hữu có mấy cụm tòng lá xanh dờn. Chính giữa có lầungoạn cảnh, trồng đủ màu hoa lạ , phía trước là một cái ao sen, cá lội lăntăng . Tử Nha xem một hồi thấy , cách khung nhà hóng gió và ao cá còn mộtkhoảng đất trống, liền nói : - Chỗ nầy rất tốt, sao anh không xây cất một ngôi lầu ? Dị Nhân hỏi : - Cất lầu làm gì ? Tử Nha nói : - Theo địa lý thì nơi đây có khí tụ rất nhiều, Nếu cất năm căn nhà lớnthì sẽ có ba mươi sáu người làm quan. Tôi có biết về địa lý nên tỏ bày vớianh để đền ơn. Dị Nhân hỏi : - Hiền đệ thạo về địa lý thì đó cũng là một nghề sinh sống đấy .Nhưng tôi không giấu gì hiền đệ, chỗ nầy đã nhiều lần tôi dựng lên gian nhà,và sau đó bị cháy liền. Tôi chắc đó là lửa ma , không thể nào làm được, nêntôi đành bỏ qua, chừa đất trống vậy. Tử Nha nói : - Ðể tôi chọn ngày tốt cho anh xây cất. Anh cứ lo tiệc để đãi đằng thợthầy, còn phần lửa ma để mặc em ếm cho. Nhất định nó không làm gì nổi. Dị Nhân nói : - Hiền đệ cũng biết khoa ếm tà trừ ma nữa à ? Tử Nha nói : - Việc đó tôi rành lắm, anh đừng ngại. Dị Nhân vui vẻ nói : - Nếu vậy tôi cho thợ thầy làm ngay . Ý tôi muốn đã lâu nhưng khôngsao thực hiện được . Mấy hôm sau , Dị Nhân đi kêu thợ , trong nhà sẳn cây cối nên dựnglên chẳng mấy chốc. Tử Nha núp trong nhà mát để theo dõi sự tình. Nữa đêm hôm ấy bỗng nghe gió thổi ào ào , cát bụi bay mịt mù , tronghơi gió có hiện ra năm con yêu mặt xanh , mặt trắng , mặt đỏ , mặt vàng ,mặt đen. Tử Nha vội bỏ tóc xõa cầm gươm chỉ mặt hét lớn : - Năm con yêu không sa xuống còn đợi chừng nào ? Nói vừa dứt , Tử Nha bắt ấn, tức thì một tiếng sấm vang lên , năm conyêu sa xuống một lúc , quỳ trước mặt Tử Nha năn nĩ : - Chúng tôi không ngờ có tiên ông đến đây , xin lấy lượng khoan hồngtha cho chúng tôi khỏi chết. Tử Nha nói : - Bây quen thói hành hung, đốt nhà người ta mấy lượt . Nay có ta đếnđây để chúng bay sống làm chi ? Nói rồi cầm gươm đến chém . Năm con yêu thất kinh khóc than : - Chúng tôi ra công tu luyện nên mới được như ngày nay , tiên ông nởnào dứt bỏ cho đành , chúng tôi nguyện từ nay về sau chẳng dám làm càn . Tử Nha nói : - Thôi , ta cũng tha cho chúng bây một lần làm phước . Chúng baykhông được ở đây nữa phải đi núi Kỳ Sơn tạm trú, chờ lúc chiến chinh racho ta sai khiến, ta sẽ phong Thần . Năm yêu cúi lạy rồi hóa gió bay mất . Bấy giờ Mã thị và Tôn thị ,đang rình xem Tử Nha trừ yêu , ếm quỉ ,nhưng không thấy yêu quỉ đâu cả , chỉ thấy Tử Nha đứng xõa tóc , cầmgươm một mình như một người điên . Mã thị nói với Tôn thị : - Chị coi ông lão điên kìa. Một mình đứng láp nháp mãi. Nói rồi , xốc tới nắm áo Tử Nha kéo lại, hỏi : - Ông làm gì vậy ? Tử Nha đáp : - Ðàn bà mà biết gì ? Tôi đang trừ ma ếm quỉ. Mã thị cười lớn : - Khéo kiếm chuyện lừa phỉnh. Làm những chuyện tầm thường chưanên , lại còn muốn làm thầy thiên hạ. Tử Nha nói : - Coi bói , coi quẻ, trừ ma ếm quỉ là sở trường của tôi. Mã thị nói : - Sao không lấy đó làm nghề sinh nhai ? Tử Nha nói : - Nếu tôi có một căn phố tại chợ thì có thể lập ra một phòng xem bói,xem tướng được. Mã thị không tin : - Tôi chỉ sợ ông nói bậy không đúng, người ta nhổ răng, đập đồ nghề,xé sách thì xấu. Vợ chồng đang tranh luận thì Dị Nhân bước ra hỏi : Mấy lần trước hễ gió lớn như vậy tức thì nhà bị cháy, nhưng lần nầylửa ma không thấy phá phách nữa. Tử Nha nói : - Năm con yêu nổi gió đến đốt phá , chúng gặp tôi không dám hunghăng. Tôi bắt chúng rời khỏi vùng đất nầy , từ nay không được phá pháchnữa. Di Nhân mừng rỡ nói : - Nhờ phép của hiền đệ, từ nay tôi có thể dựng căn lầu lên được. Hiềnđệ có tài như vậy thật không uỗng công tu luyện hơn bốn mươi năm. Tôn thị nói với chồng : - Hiền thúc vừa than không có một căn phố tại chợ để mở phòng coibói. Vậy nhà mình có phố nhiều, cũng nên nhường cho hiền thúc một căn . Dị Nhân nói : - Muốn việc ấy thì chẳng khó gì. Nhà tôi có bảy tám mươi căn phố tạichợ Triều Ca. Tôi cho hiền đệ một căn muốn dùng làm việc gì cũng được. Dứt lời sai gia đinh đến chợ Triều ca dọn dẹp một căn phố chổ đôngngười nhất , giao cho Tứ Nha sử dụng. Tử Nha mừng rỡ, chọn ngày tốt mở phòng coi bói. Ngày đêm ở luônnơi chỗ làm việc. Từ hôm ấy , người qua đường đều thấy một phòng coi bói bày biện rấtlịch sự. Trước cửa dẫn một đối liễn đỏ chót, đề rằng . Ðã thông cao thấp trăm điều thiệt Chẳng nói tầm thường nữa tiếng sai Ðôi liễn kế bên trong viết rằng : Miệng nói như ghi , biết khắp nhân gian lành dữ Mắt xem tợ kiếng , soi cùng thiên hạ thạnh suy Dựa nơi bàn ngồi lại có đôi liễn đề rằng : Tay áo đựng càn khôn Cái bầu thâu nhật nguyệt Tuy vậy ngót ba tháng trời , không một người khách nào vào hàngxem quẻ cả . Tử Nha ngồi buồn , ngày nào cũng ngáp dài ngũ gật . Mã thị cằn nhằn : - Bỡi ông xem bói không hay nên người ta không đến ! Chưa có một người nào vào xem thì làm sao biết thầy hay hay dỡ ?Chẳng qua thời vận tôi chưa đến , nên khiến làm ăn không xong . Mã thị lườm chồng : -Mấy người bất tài đều đổ thừa thời vận . Tôi chẳng biết ông đến baonhiêu tuổi nữa mới tới thời . Trên đầu tóc đã bạc phơ mà chẳng làm gì nênhình cả . ...

Tài liệu được xem nhiều: