Thông tin tài liệu:
Hoàng Phi Hổ thấy cử chỉ của Tỉ Can làm thinh lăm lăm đi thẳng ra ngọ môn, liền sai Hoàng Minh, Châu Kỷ lên ngựa theo sau coi Thừa Tướng đi đâu cho biết. Hai tướng ấy vâng lệnh ra đi. Lên lưng ngựa Tỉ Can ra roi đánh ngựa như bay, ước chừng 6, 7 dặm đường thì trước ngựa có một người đàn bà tay xách giỏ miệng rao rằng : - Ai mua rau vô tâm không ? Tỉ Can lấy làm lạ hỏi: - Rau vô tâm là giống gì ?Người đàn bà ấy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 27 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 27 Văn Trọng ban sư về nước Dâng mười Khoản can Vua Hoàng Phi Hổ thấy cử chỉ của Tỉ Can làm thinh lăm lăm đi thẳng rangọ môn, liền sai Hoàng Minh, Châu Kỷ lên ngựa theo sau coi Thừa Tướngđi đâu cho biết. Hai tướng ấy vâng lệnh ra đi. Lên lưng ngựa Tỉ Can ra roi đánh ngựa như bay, ước chừng 6, 7 dặmđường thì trước ngựa có một người đàn bà tay xách giỏ miệng rao rằng : - Ai mua rau vô tâm không ? Tỉ Can lấy làm lạ hỏi: - Rau vô tâm là giống gì ? Người đàn bà ấy vòng tay đáp rằng : - Tôi là đàn bà nghèo khó, đi bán rau vô tâm. - Nếu người ta vô tâm thì sao ? Người đàn bà trả lời : - Nếu trống ruột thì sống, người vô tâm thì chết tức thời. Tỉ Can la lớn lên một tràng té xuống ngựa , máu ra thấm áo tắt thở. Có thơ thương tiếc Tỉ Can đề : Cúi dâng ngự trát nghĩ mà thương Ðắt Kỷ bày mưu hại đống lương Bởi phép linh không ngậm miệng Khiến nên bõ mạng tại bên đường Người đàn bà thấy Tỉ Can té xuống ngựa, không hiểu nguyên do vìđâu thất kinh bỏ chạy. Hoàng Minh và Châu Kỷ thúc ngựa chạy theo thấy Tỉ Can té dựa méđường máu ra lai láng , nằm ngửa dưới đất hơi đã dứt rồi . (Nguyên khi trước Tử Nha để lại một điệu phù, và viết một lời trongấy dặn Tỉ Can uống bùa thì mổ bụng không chảy máu và phải làm thinh vềphủ thì còn. Bởi Tỉ Can tới số nên khiến hỏi người đàn bà mà chết. Có kẻbàn rằng : phải chi người đàn bà ấy nói : người vô tâm cũng sống thì Tỉ Canchắc bình an. Nhưng nghĩ sống thác tại mạng, nào phải nơi miệng đàn bà đãhỏi Tỉ Can). Hoàng Minh, Châu Kỷ thảy công việc xảy ra như vậy không có cớ gì,liền giục ngựa trở về đền thưa sự tình cùng Hoàng Phi Hổ . Hoàng Phi Hổ , Vi Tử nghe tin ấy thì thảm thiết vô cùng. Có quan Ðạiphu là Hạ Chiêu hét lớn lên rằng : - Hôn quân giết chú ruột, trái lẻ quá chừng, để tôi vào ra mắt. Nói rồi đi thẳng lên Lộc đài. Trong lúc ấy vua Trụ đang cầm quả tim của Tỉ Can hối quãn gia đinấu thì thấy Hạ Chiêu lên đài, trợn mắt tròn vo, nhướng mày đựng ngượcđựng ngó vua , chẳng chịu thi lễ mặt đỏ phừng phừng . Vua Trụ thấy thế phán hỏi : - Trẫm không cho chỉ đòi, khanh có chuyện chi vào ra mắt ? Hạ Chiêu tức căm gan nói : - Tôi đến giết vua đây . Trụ Vương cưòi nói : - Tử xưa đến nay lẽ nào tôi thí chúa ? Hạ Chiêu sỉ nhục : - Hôn quân đã giết đằng tôi không lẽ thì cháu sao cháu lại đi thí chúruột của mình , khác nào con đẻ giết cha mình. Vả lại, Tỉ Can là em ruột củaÐế Ất, chú ruột hôn quân nỡ nào nghe lời Hồ Ly Ðắt Kỷ nấu tim chú cho nóăn ? Vì lẽ đó mà xét cháu giết chú được thì sau tôi giết vua là vậy. Nói rồi rút Phi Vân Kiếm treo trên đài chém Trụ Vương. Tuy nhiênTrụ Vương là một người văn hay giỏi võ nên tránh khỏi ngọn đao . Hạ Chiêulà quan văn nên chém hụt Trụ Vương mất đà té nhào xuống. Vua Trụ đùngđùng nổi giận gọi võ sĩ bắt liền . Bọn võ sĩ dâng lời áp lại, Hạ Chiêu nói lớnlên : - Ngừng tay lại , đừng bắt hôn quân đã giết chú thì Hạ Chiêu phải giếtvua, ấy là lẽ công bình, không lỗi chi cả. Hạ Chiêu sợ ở lâu chúng bắt , nói rồi nhảy xuống đài tự vận , thươngôi nát thịt tan xương chết vô cớ . Có thơ đề rằng : Hạ Chiêu nóng giận cũng không hờn Bởi tại hôn quân ở bất nhơn Dạn bấ tiếng tâm phân chẳng vị Khá thương xương thịt nát chi sờn Lòng vàng một tấm nên khen nữa Mật đỏ ngàn cân muốn nặng hơn Mình vóc tuy là gieo xuống đất Oai linh còn để trước sân đơn Bá quan văn võ nghe tin Hạ Chiêu gieo mình xuống đất tự tử liền kéonhau ra ngoại Bắc môn thăm thấy Hoàng Thúc, Vi Tử Ðức có tang thọ chế ,lạy tạ bá quan . Hoàng Phi Hổ, Vi Tử, Cơ Tử và Vi Tử Ðức khóc than nước mắt vắndài rồi tẩn liệm thân xác Tỉ Can vào quan quách để ngoài Bắc môn cắt nạpcúng tế. Xảy nghe quân báo : - Văn Thái Sư thắng trận trở về . Bá quan đồng lên ngựa ra ngoàimười dặm trước viên môn nghinh tiếp. Vãn Thái Sư nghe tin , liền truyền cho văn võ trở về đợi tại Ngọ môn. Từ đàng xa người ta đã thấy Thái Sư Văn Trọng cỡi hắc Kỳ Lân đingang qua cửa Bắc , nhìn thấy có rạp tang, quàn linh cửu bên đường thì lấylàm ngạc nhiên liền hỏi : - Linh cửu của ai đó . Quân thưa rằng : - Linh cửu của ông Á Tướng. Văn Thái Sư thoáng nghe thất kinh trong lòng vội tiếp tục nhắm Lộcđài trực chỉ. Ðến ngọ môn thì gặp các quan đón tiếp . Văn Thái Sư xuống ngựa cười bảo : - Các ông vẫn mạnh ? Ðã mười mấy năm nay tôi đi dẹp giặc Bắc, vềxem phong cảnh khắc xưa khá nhiều. Hoàng Phi Hổ đáp lời : - Thái Sư ở Bắc ...