Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 30

Số trang: 29      Loại file: pdf      Dung lượng: 190.44 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quan Ðại phu Dao Trung vào đến lầu Trích Tinh quỳ lạy ra mắt Trụ vương dâng sớ về tâu : - Nay Văn Vương đã qua đời, con là Cơ Phát lên nối ngôi, không đợi lệnh Thiên tử, tự mình xưng Võ Vương, chư hầu đều tùng phục, thiên hạ thảy kính vì. Nếu Bệ hạ không lo trừ trước e sanh mầm đại họa , vậy xin hưng binh phạt Châu để răn chư hầu . Trụ Vương nói : - Cơ Phát là thằng con nít làm được việc gì mà lo. Giao Trung tâu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 30 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 30 Võ Thành Vương Phản Trụ Ðầu Châu Quan Ðại phu Dao Trung vào đến lầu Trích Tinh quỳ lạy ra mắt Trụvương dâng sớ về tâu : - Nay Văn Vương đã qua đời, con là Cơ Phát lên nối ngôi, không đợilệnh Thiên tử, tự mình xưng Võ Vương, chư hầu đều tùng phục, thiên hạthảy kính vì. Nếu Bệ hạ không lo trừ trước e sanh mầm đại họa , vậy xinhưng binh phạt Châu để răn chư hầu . Trụ Vương nói : - Cơ Phát là thằng con nít làm được việc gì mà lo. Giao Trung tâu : - Cơ Phát tuy trẻ tuổi , song có Khương Thượng trí giả , Nam CungHoắt võ nghệ siêu quần , Táng Nghi Sanh văn hay xuất chúng. Ðó là mốihọa cho triều đình. Nếu bệ hạ không lo trước sau này khó . Trụ Vương nói : - Khanh cho việc ấy là trọng, nhưng trẫm nhắm Khương Tử Nha chỉlà một gã thầy bói có tài , dùng vào việc trị nước thì làm gì được mà sợ . Dao Trung biết Trụ Vương chỉ muốn ngồi hưởng lạc, không có ýchinh Tây, nên vội cúi lạy xuống lầu , than thầm : - Chắc là cơ Nghiệp nhà Thương về tay Cơ Phát rồi. Ngày tháng thoi đưa, chẳng bao lâu Tết xuân lại đến. Năm ấy vào nămthứ hai mươi mốt của niên hiệu Trụ Vương, bá quan đợi đến ngày mồng mộtlà ngày nguyên đán đồng vào lạy mừng . Theo thường lệ, ngày ấy vợ các vịquan lớn đều vào cung chúc mừng Chánh hậu . Bấy giờ vợ Võ Thành vương tính vào chầu trước để có thì giờ sangTây cung viếng thăm Hoàng Quí Phi là em ruột của mình. Bởi một năm chịem xa cách, chỉ có ngày ấy mới được gặp nhau, và có dịp tâm tình lâu hơn. Vợ Võ thành Vương là Giả thị khi đến nơi thì cung nhân vào báo vớiÐắt Kỷ. Ðắt Kỷ vốn có tư thù với Võ Thành Vương Hoàng Phi Hổ, nên ngheGiả thị đến, nhớ thù xưa, nhủ thầm : - Hoàng Phi Hổ trước đây hung hăng thả Thần oanh quào mặt ta, bậnấy chưa trả. Nay sẵn dịp cũng nên hành hạ vợ nó một phen. Ngồi rồi truyền cung nữ đòi Giả thị vào. Giả phu nhân vào làm lễ xong, Ðắt Kỷ hỏi : - Phu nhân năm nay được mấy xuân xanh ? Giả thị đáp : - Tôi năm nay đã ba mươi sáu tuổi. Ðắt Kỷ thấy Giả phu nhân lớn tuổi mà nhan sắc mặn mà, nghĩ ra mộtkế nói : - Phu nhân lớn hơn ta tám tuổi vậy ta cùng phu nhân kết làm chị em,có được không ? Giả phu nhân nói : - Chánh hậu quyền trọng muôn xe, bậc mẫu nghi thiên hạ, còn tôi làvợ của một vị vương có đâu dám lỗi nghi . Ðắt Kỷ nói : - Phu nhân nói khiêm nhượng đấy. Ta tuy hưởng phòng tiêu chớ trướckia cũng chỉ là con gái của một chư hầu; còn phu nhân là nguyên phối củaVõ Thành Vương, lại thêm quốc thích. Xét như vậy thì thắp cao không phânbiệt, nặng nhẹ cũng bằng nhau . Nói rồi truyền dọn yến tiệc thết đãi. Giả phu nhân giữ lễ ngồi dưới ÐắtKỷ ngồi trên cùng nhau uống rượu. Nhưng rượu mới chỉ được vài tuần, thì bên ngoài có quan hoạn vàothưa : Thành giá ngự đến . Giả phu nhân vội vã hỏi : - Xin Chánh hậu chỗ phép tôi lánh mặt chổ nào cho tiện. Ðắt Kỷ nói : - Không hề chi đâu ! Chi cứ vào cung phòng của tôi tránh đở . Giả phu nhân tuân lệnh, ẩn mặt phía sau, còn Ðắt Kỷ ra ngoài tiếp giá. Trụ Vương bước vào thấy yến tiệc còn bỏ dở , liền hỏi : - Ái khanh uống rượu với ai vậy ? Ðắt Kỷ nói : . - Thần thiếp đang khoản đãi vợ Võ thành Vương là Giả phu nhân. Trụ Vương nói : - Ngày nguyên đán, các vị phu nhân đến chúc mừng cũng nên bày tiệcvui vầy cho thỏa tình thần tử. Nói rồi truyền dọn thêm tiệc để cùng với Ðắt Kỷ giao bôi. Qua một lúc, Ðắt Kỷ hỏi Trụ Vương : - Bệ hạ đã thấy nhan sắc của Giả phu nhân chưa ? Trụ Vương nói : - Sao ái khanh nói trải lẽ như vậy ? Vua có bao giờ được quyền thấymặt vợ bề tôi ? Ðắt Kỷ ngồi mỉm cười, tìm lời đánh vào nhược điểm của Trụ Vương : - Rất tiếc ! Trong đời có một sắc đẹp tuyệt trần như vậy mà bậc chítôn không có quyền nhìn đến. Vua Trụ hỏi : - Giả phu nhân đẹp lắm sao ? Ðắt Kỷ nói : - Tuy đã có tuổi, nhưng nét mặt thật ít có trong đời. Khi thần thiếp đãkhen thì không phải không đặc biệt. Trụ Vương nói : - Dù sao trẫm là vua không thể lỗi đạo với quần thần. Ðắt Kỷ cười : - Bệ hạ quá câu chấp Giả thị là vợ Võ Thành Vương , mà Võ ThànhVương là anh của Hoàng Quí Phi thì cũng xem như quốc thích rồi. Dù Bệ hạcó gặp mặt cũng vô can. Vả lại ngoài dân giả vợ cậu chồng cô còn đượcphép ngồi chung ăn tiệc có gì trái lẽ đâu. Trụ Vương nghe nói Giả phu nhân có sắc đẹp, cũng muốn nhìn tậnmặt cho biết , liền hỏi Ðắt Kỷ : - Trẫm với Hoàng Phi Hổ coi như tình gia đình thì dù gặp mặt Giảphu nhân cũng được. Nhưng phải làm cách nào để cho tiện. Ðắt Kỷ nói : - Không ...

Tài liệu được xem nhiều: