Tân Hoàn thưa : - Nếu đi hai đường này không được thì đến núi Huỳnh Hoa , rồi qua ải Thanh Long. Văn Trọng nói : - Chúng ta trở về ải Thanh Long cũng được. Ta muốn trở về Triều Ca viện binh, nhưng nếu đi một mình thì dễ , ta có thể đi đường nào cũng được, ngặt vì có đám tàn quân theo ta, ta không nỡ bỏ. Ðến ải Thanh Long ta sẽ để chúng ở lại đây nghĩ ngơi cũng tiện . Nói rồi lại dẫn binh đi. Ði được một buổi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 52 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 52 Núi Tuyệt Long ,Văn Trọng chầu Trời Tân Hoàn thưa : - Nếu đi hai đường này không được thì đến núi Huỳnh Hoa , rồi qua ảiThanh Long. Văn Trọng nói : - Chúng ta trở về ải Thanh Long cũng được. Ta muốn trở về Triều Caviện binh, nhưng nếu đi một mình thì dễ , ta có thể đi đường nào cũng được,ngặt vì có đám tàn quân theo ta, ta không nỡ bỏ. Ðến ải Thanh Long ta sẽ đểchúng ở lại đây nghĩ ngơi cũng tiện . Nói rồi lại dẫn binh đi. Ði được một buổi lại gặp quân mai phục chặnđường, trong rừng nổ một tiếng pháo lớn, hai cây cờ đỏ trương lên, Na Tracầm giáo lướt ra nạt lớn : -Văn Trọng ! Ðừng hòng về nước. Ðây là nơi đưa ngươi về chầu trờirồi đó. Văn Thái Sư nổi giận, ba mắt trợn trừng, nạt : - Khương Thượng quả thật khinh ta rồi nên mới sai con nít ra đónđường mạt sát. Như vậy mà gọi là đại thần à ? Nói rồi giục kỳ lân đến đánh. Ðặng Trung, Tân Hoàn, Kiệt Lập, Dư Khánh cũng xông vào trợ chiến ,vây Na Tra vào giữa. Na Tra một mình đấu với năm tướng nhưng không nao núng chút nào ,cây giáo trên tay bay lượn như rồng bay phượng múa , nên chỉ trong vàihiệp , Na Tra đã đâm Kiết Lập một giáo nhào xuống ngựa chết. Thuận tay,Na Tra lấy Càn Khôn Quyện quăng lên, đánh Ðặng Trung nhào xuống ngựachết tốt và hồn bay về đài Phong Thần. Văn Trọng thấy mới giao đấu hơn vài hiệp mà mất hai tướng nên nảnlòng, giục kỳ lân chạy dài. Na Tra phóng đến chận đám quân lại nói lớn : - Hàng đầu thì khỏi chết, nghịch mạng ắt không dung. Phân nữa binh chạy sau sợ quá quay lại xin hàng. Na Tra liền thâu quân về. Văn Trọng chạy riệt cho đến chiều mới dừng lại vườn điểm binh lạithì thấy chỉ còn có một vạn người , lòng hổ thẹn khôn cùng , ngước mặtthan : - Ta thuở nay đánh Ðông dẹp Bắc, không hề thất bại , nay đem binhchinh phạt Tây Kỳ lại thảm bại một cách nhục nhả như thế nầy còn mặt mũinào dám nhìn quân vương. Tân Hoàn thấy vậy an ủi : - Xin Thái Sư chớ buồn nảo , việc binh thắng bại là lẽ thường miễnmình còn sống là khi về đến Triều Ca sẽ đem binh đi báo thù không muộn . Sáng hôm sau , Văn Trọng dẫn đám tàn quân đi đến giờ tị thì đến núiHuỳnh Hoa. Bổng một tiếng pháo lệnh nổ vang , tiếp theo một tướng kéo cờ đỏxông ra trước mặt, nạt lớn : - Ta vâng lệnh Thừa Tướng chờ người ở đây đã lâu . Nay binh haotướng chết sao Thái Sư không hàng đi còn đợi lúc nào nữa ? Văn Trọng nhìn xem thấy tướng đó là Hoàng Thiên Hóa nổi giậnmắng : - Phản tặc ! Dám nghịch mạng với ta không sợ chết sao ? Dứt lời giục kỳ lân sấn đến đánh nhau. Hai người đánh nhau đến ba mươi hiệp bất phân thắng bại . Tân Hoàn và Dư Khánh nổi nóng áp vào trợ chiến. Hoàng Thiên Hóa thấy vậy trá bại, Dư Khánh thừa thắng đuổi theo.Hoàng Thiên Hóa quay lại lấy Hỏa Long Phiêu vụt ngang trúng ngay đầuDư Khánh nhào lăn xuống ngựa chết tươi. Tân Hoàn thấy bạn bị giết hét như sấm bay đến đánh nhàu. Hoàng Thiên Hóa lấy Toàn Tâm Ðinh nhắm cánh Tân Hoàn phóng tới,làm cho Tân Hoàn bị thương nơi cánh phải sa xuống, hoảng kinh giục ngựachạy qua hướng Ðông Nam. Tân Hoàn cũng co giò chạy theo bén gót. Ði đến chiều tối, Văn Thái Sư đến một hòn núi, lòng buồn bả , liềndừng quân lại dạo quanh mấy vòng rồi ngậm bài thơ giải muộn như sau : Ðoái lại non xanh lụy chứa chan Ba quân ngậm thở với ngùi than Tưởng rằng thắng trận về thăm chúa Nay đã hao binh chạy túng đường Mới biết lòng trời xui biến cải Cho hay vận nước khiến gian nao Thật là một giấc chiêm bao đấy Song giử gan trung tợ đá vàng Văn Thái Sư ngâm xong, lòng buồn vô hận Cơm nước xong đến canh hai , xảy nghe trên núi pháo nổ binh reovang dậy . Văn Trọng bước ra ngoài xem thử thì thấy Tử Nha và Võ vương cỡingựa trên núi, uống rượu vui cười .Còn các tướng thì chỉ tay xuống núi la ó : - Văn Thái Sư bại binh ở đó . Văn Trọng tức giận giục kỳ lân bay lên núi . Nhưng vừa đến chân núithì một tiếng pháo nổ vang không còn thấy một ai nữa cả . Văn Thái Sư tứcmuốn ói máu, nghiến răng kèn kẹt quay kỳ lân trở lại , nghe một tiếng pháonổ, tứ bề binh bao phủ và la lớn : - Phải giữ thật cẩn thận kẻo Văn Thái Sư trốn thoát. Văn Thái Sư tức giận định xông vào phá vòng vây thì lại nghe tiếngpháo nổ nữa, trên núi Tử Nha và Võ vương vỗ tay cười lớn : - Văn Thái Sư danh tiếng mấy mươi năm nay bị thất trận còn mặt mũinào trở lại Triều Ca . Văn Trọng hét : - Cơ Phát ! Ðồ thất phu sao dám chế nhạo ta như thế . Nói rồi giục kỳ lân bay lên núi, nhưng nữa đường lại gặp Lôi Chấn Tửtừ trong hang đá bay ra thình lì ...