Khi ấy đạo sĩ bước đến nói : - Ăn uống no say rồi về đây trêu ta đó hay sao ? Võ Dực tiên nói : - Bẩm đạo sĩ ! Tôi chỉ ăn có ba cái bánh sao bây giờ đau bụng quá chắc phen này tôi chết mất. Ðạo sĩ vẫn điềm nhiên nói : - Nếu ăn vào không chịu thì mửa ra, có gì đâu mà rên la. Võ Dực tiên nghe nói vội moi cổ cho mửa ra. Nhưng lạ lùng tay khi mửa ra thì cục nào cục nấy như trứng gà,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 63 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 63 Thân Công Báo khuyên Nhứt Ðiện hạ đánh Tử Nha Khi ấy đạo sĩ bước đến nói : - Ăn uống no say rồi về đây trêu ta đó hay sao ? Võ Dực tiên nói : - Bẩm đạo sĩ ! Tôi chỉ ăn có ba cái bánh sao bây giờ đau bụng quáchắc phen này tôi chết mất. Ðạo sĩ vẫn điềm nhiên nói : - Nếu ăn vào không chịu thì mửa ra, có gì đâu mà rên la. Võ Dực tiên nghe nói vội moi cổ cho mửa ra. Nhưng lạ lùng tay khimửa ra thì cục nào cục nấy như trứng gà, dính liền nhau như dây chuỗi khiếncho Võ Dực tiên thất kinh, mặt cắt không còn chút máu. Bỗng đạo sĩ lau mặt hét lớn : - Võ Dực tiên ! Thật là đồ quái tặc. Ngươi đã nhìn ra ta chưa ? (Ðạo sĩ ấy là Nhiên Ðăng , khi nãy sợ Võ Dực tiên biết nên phải laumặt giả hình, nay lau mặt hiện nguyên hình lại). Võ Dực tiên thất kinh, sửng sốt nhìn Nhiên Ðăng không nói một lời. Nhiên Ðăng điểm tay vào mặt mắng : - Ngươi là loài yêu nghiệt ! Tử Nha vâng lệnh Nguyên Thỉ xuống phạtTrụ phò Châu để cứu muôn dân trong cảnh binh lửa , sao ngươi dám cãimệnh trời , đánh Tử Nha , lại còn muốn ăn thịt ta nữa . Mắng rồi, phất tay áo bảo Huỳnh Cân lực sĩ : - Ðem treo cổ thằng nầy vào cội tòng chờ khi phạt Trụ rồi phân xử nósau. Võ Dực tiên nghe nói, khóc lóc, năn nỉ : - Xin đạo sư tha tội cho kẻ lầm đường. Bởi tôi nghe lời xúi giục nayquá ăn năn, không dám phá Tây Kỳ nữa. Nhiên Ðăng nói : - Nếu ngươi đã biết ăn năn. Vậy ngươi chịu làm đệ tử ta thì ta tha tộicho. Võ Dực tiên cúi lạy nói : - Ðệ tử xin theo thầy tu niệm cho thành chánh quả . Nhiên Ðăng chỉ tay một cái , xâu chuỗi rơi xuống đất. Võ Dực tiên mới hay một trăm lẻ tám cái bánh mình vừa ăn đó là xâuchuỗi hột . Nhiên Ðăng thâu chuỗi xong dẫn Võ Dực tiên về núi Linh Tựu . Nói về núi Cửu Tiên, động Ðào Nguyên , ông Quảng Thành Tử bấygiờ đang ngồi trong động, bỗng thấy Bạch Hạc đồng tử đem trát đến . Quảng Thành Tử lật ra xem thì thấy Nguyên Thỉ viết : Tử Nha gần báitướng , các đệ tử phải đến Tây Kỳ mà đưa. Quảng Thành Tử xem xong tạ ơn, Bạch Hạc đồng tử bay về động. Quảng Thành Tử thầm nghĩ : - Nay Tử Nha gần đem binh đánh năm ải, ta nên cho Ân Giao xuốngTây Kỳ giúp đỡ Tử Nha trước thăm xứ sở, sau giết Ðắt Kỷ trả thù cho mẹ. Nghĩ rồi, kêu lớn : - Ân Giao đâu , ra ta dạy việc. Ân Giao đang ở sau động, nghe thầy kêu vội chạy vào quì thưa : - Thầy đòi con dạy việc chi ? Quảng Thành Tử ân cần nói : - Võ Vương nay hội chư hầu tại Mạnh Tân để phạt Trụ. Vậy nay đãđến lúc con trả được thù. Thầy muốn sai con xuống Tây Kỳ giúp Tử Nhaphạt Trụ, ý con nghĩ thế nào ? Ân Giao thưa : - Cha con nghe lời Ðắt Kỷ và gian thần giết vợ lại còn làm cho mẹcon phải thác oan. Thù ấy không bao giờ nguôi . Nay thầy cho đi, con đâudám trái . Quảng Thành Tử vui vẻ nói : - Vậy con hãy ra sau động Ðào Nguyên, dựa gành Sư Tử tìm một binhkhí đem về đây đặng thầy truyền võ nghệ và phép tắc đặng xuống núi lậpcông báo thù. Ân Giao vâng lịnh ra đi. Ði đến cầu đá, bỗng thảy một cái động nhưđền đài lầu các. Ân Giao nghĩ thầm : - Xưa nay thầy không cho ta đến chốn này , nay sai đến tìm binh khí,thật là chuyện lạ. Nhưng chẳng lẽ thầy lại hại ta. Cứ nhắm mắt ta vào đại thửxem sao . Nghĩ rồi , Ân Giao bước qua cầu đá, từ từ đẩy cửa bước vào, thấytrong động có bốn ghế đá và một cái bàn, trên bàn có bảy hột đậu hơi thơmbốc lên nghi ngút. Ân Giao không thể nhịn được, liền đưa tay bóc ba thử một hột, thấythơm ngon khác thường , nên Ân Giao ăn hết không còn một hột. Ăn uốngxong, Ân Giao ngồi nghĩ : - Thầy sai đi tìm binh khí, ta lại trái lời vào đây phá phách , thật là tộilớn . Nghĩ rồi liền lên bước ra khỏi động, trở lại cầu đá. Bỗng nơi vai ÂnGiao kêu rắc một tiếng, Ân Giao giật mình nhìn lại thấy vai mình mọc thêmhai cánh tay. Tiếp đó bốn cánh tay mọc thêm nữa, và hai cái đầu ở cổ lòi racộng tất cả là ba đầu sáu tay. Ân Giao sảng sốt, không biết vì cớ gì, bỗng nghe trước có tiếng BạchVân đồng tử gọi lớn : - Sư huynh ! Thầy cho đòi anh vào hầu lập tức. Ân Giao trợn con mắt nhìn Bạch Vân đồng tử chẳng ngờ lại có thêmmột con mắt giữa trán nữa, tức là Ân Giao có ba đầu mà ba con mắt. - Sư huynh hiện quỷ rồi ! Quảng Thành Tử bước ra thấy Ân Giao như vậy đã không quở tráchlại vỗ tay khen : - Nhà Châu có phước lớn nên mời khiến tướng dữ ra phò. Việc nầy lạlắm, nhưng chưa hề chi. Nói rồi dắt Ân Giao ra động Ðào Nguyên dạy nghề đánh kích. Khi Ân Giao đã thành thuộc, Quảng Thành Tử lại trao các bửu bốinhư Phi ...