Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 69

Số trang: 24      Loại file: pdf      Dung lượng: 163.52 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 17,000 VND Tải xuống file đầy đủ (24 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bấy giờ Tử Nha đang kéo quân đi, bỗng nghe quân thám mã về báo: - Có một đạo binh Thương kéo đến đón tại Kim Kê lãnh. Tử Nha truyền quân hạ trại, và ngẫm nghĩ: - Ba mươi sáu đạo binh đã đủ rồi sao còn có kẻ chặn đường? Hay còn thiếu số nên đạo binh này bổ khuyết chăng? Bỗng có quân vào báo: - Tướng Thương đến trước dinh khiêu chiến. Tử Nha hỏi các tướng: - Ai dám ra binh?Hoàng Thiên Hóa xin ra trận, Tử Nha dặn: - Phải đề phòng chớ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 69 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 69 Khổng Tuyên ra tài bắt Tướng Bấy giờ Tử Nha đang kéo quân đi, bỗng nghe quân thám mã về báo: - Có một đạo binh Thương kéo đến đón tại Kim Kê lãnh. Tử Nha truyền quân hạ trại, và ngẫm nghĩ: - Ba mươi sáu đạo binh đã đủ rồi sao còn có kẻ chặn đường? Hay cònthiếu số nên đạo binh này bổ khuyết chăng? Bỗng có quân vào báo: - Tướng Thương đến trước dinh khiêu chiến. Tử Nha hỏi các tướng: - Ai dám ra binh? Hoàng Thiên Hóa xin ra trận, Tử Nha dặn: - Phải đề phòng chớ nên khinh địch. Hoàng Thiên Hóa tuân lệnh, cỡi kỳ lân cầm song chùy xông ra thấytướng Thương đang chống kích đứng chờ, Hoàng Thiên Hóa hét lớn: - Nghịch tặc! Ngươi là ai mà dám ngăn cản binh trời? Tướng Thương nói: - Ta là Trần Canh bộ tướng của Khổng Nguyên soái, vâng lệnh thiêntử đến đây trừ loài phản tặc. Còn ngươi tên họ là gì mà dám khoe khoangnhư vậy? Hoàng Thiên Hóa nói: - Ta là tiên phong của Khương Nguyên soái tên Hoàng Thiên Hóa.Nếu ngươi đã nghe tên thì cũng nên xuống ngựa để quân sĩ ta bắt trói cho rồikhỏi nhọc công ta ra sức. Trần Canh nổi giận đâm Hoàng Thiên Hóa một kích, Hoàng ThiênHóa đỡ ra rồi rước đánh, đánh được ba mươi hiệp, Hoàng Thiên Hóa trá bạichạy dài, Trần Canh đuổi theo bị Hoàng Thiên Hóa lầy Hỏa Long Phiêu vụtmột cái, trúng nhằm vai bất tỉnh, rơi xuống ngựa. Hoàng Thiên Hóa cắt lấy thủ cấp đem về dinh. Tử Nha thấy Hoàng Thiên Hóa trở về ra mắt liền hỏi: - Ngươi ra trận thắng bại ra sao? Hoàng Thiên Hóa thưa: - Nhờ uy nguyên soái, tôi đã lấy được thủ cấp tướng tiên phong củađịch là Trần Canh đem về trước dinh. Tử Nha mừng rỡ liền lấy bút ghi Hoàng Thiên Hóa công đầu. Nhưngvừa rút nắp viết ra thì ngòi viết rơi xuống lòng thòng, Tử Nha cắm chặt ngòibút vào mới ghi công được. Ðó là điềm Hoàng Thiên Hóa bị chết non, chỉ lập công được trận nàymà thôi. Binh Thương thua trận, về báo lại với Khổng Tuyên: - Tiên phong thất cơ bị Hoàng Thiên Hóa chém đầu bêu ngoài cửa. Khổng Tuyên cười cay đắng, nói: - Ðứa thất phu, bất tài thì chết cũng đáng. Hôm sau, Khổng Tuyên lại sai Tôn Hiệp ra trận. Quân vào báo, Tử Nha chưa định sai ai đi thì Võ Kiết bước đến thưa: - Ðệ tử xin ra trận. Nói rồi cầm thương lên ngựa phát pháo dẫn binh ra thành, thấy TônHiệp mặc áo đỏ, cầm siêu đao, cỡi ngựa đạm liền hét lớn: - Tướng nào đó? Tôn Hiệp nói: - Ta là bộ hạ của Khổng Nguyên soái. Còn ngươi có phải là kẻ giếttướng tiên phong của ta không? Võ Kiết nói: - Ta là hữu tiên phong của Nguyên soái, tên là Võ Kiết. Tôn Hiệp cười lớn: - A, té ra Tử Nha là ông câu còn ngươi là lão tiều thuở xưa. Hai thầytrò đứng chung một bức họa đồ thì xứng lắm. Võ Kiết nổi giận mắng: - Ngươi là đứa thất phu sao dám giỡn cợt. Nói rồi đâm Tôn Hiệp một thương, Tôn Hiệp đưa đao ra đỡ. Hai người đánh nhau được ba mươi hiệp chưa phân thắng bại. Võ Kiết giả thua bỏ chạy, Tôn Hiệp khinh Võ Kiết là gã tiều phu đốncủi ở bàn khê nên đuổi theo. Chẳng ngờ Võ Kiết trước kia nhờ Tử Nha rènluyện võ nghệ tinh thông, thấy Tôn Hiệp đuổi theo liền đâm trái một thương. Tôn Hiệp bất ngờ đỡ không nổi, nhào xuống ngựa chết tươi. Võ Kiết cắt lấy thủ cấp mang về. Tử Nha khen ngợi vô cùng. Na Tra thấy Hoàng Thiên Hóa và Võ Kiết đều được ghi công đầu nênsớm lòng muốn sớm được lập công. Bấy giờ binh Thương về báo với Khổng Tuyên: - Tôn tướng quân sa cơ, bị Võ Kiết đâm chết ngoài trận. Khổng Tuyên nổi giận thét: - Ta vâng lệnh chinh Tây, không ngờ bị đánh hai trận mà thiệt mất haitướng. Liền quay lại hỏi thủ hạ: - Có ai muốn ra trận lập công chăng? Tướng hậu tập là Cao Kế Năng xin ra đánh. Khổng Tuyên dặn: - Ngươi phải đề phòng chẳng nên khinh địch. Cao Kế Năng tuân lệnh cầm thương lên ngựa đến dinh Châu đứngtrước cửa khiêu chiến. Quân vào báo lại, Na Tra xin đi, liền lên xe, lướt ra cửa trại kêu CaoKế Năng mắng lớn: - Thất phu! Không sợ chết hay sao mà còn dám đem đầu nạp mạng. Cao Kế Năng nói: - Na Tra ngươi đừng có ỷ tài, có ta đến đây thì mạng ngươi khó giữ. Na Tra nói: - Ngươi đã biết tên ta sao còn chưa xuống ngựa? Cao Kế Năng cười ngất, nói: - Ta nghe đồn ngươi tài cao phép giỏi nhưng gặp ta thì danh tiếng ấykhông còn. Na Tra nổi giận vung giáo đánh nhàu. Cao Kế Năng sợ Na Tra dùng phép trước, liền trá bại bỏ chạy, có ýnhử Na Tra vào kế. Chẳng ngờ Na Tra lẹ tay, quăng Càn Khôn Quyện lênđánh trúng bả vai. Cao Kế Năng thất kinh chạy thẳng về trại. Na Tra tức giận vì không giết được địch, buồn bã trở về thuật chuyệnvới Tử Nha. Còn Cao Kế Năng ôm vai chạy về soái phủ, thưa lại với KhổngTuyên . Khổng Tuyên ngồi làm thinh đưa cho Cao Kế Năng vài viên thuốcbảo Cao Kế Năng xức vào vết thương cho lành. Rạng ngày, Khổng Tuyên dẫn quân ra trận khiêu chiến: - Các ngươi vào bảo với Tử Nha, bảo nó ra đây cho ta dạy việc. Quân vào báo, Tử Nha nai nịt chỉnh tề, dẫn binh tướng ra trận, thấysau lưng Khổng Tuyên chiếu hào quang ngũ sắc. Khổng Tuyên hỏi: - Ngươi phải Khương Tử Nha không? Tử Nha đáp: - Phải! Khổng Tuyên hỏi: - Trước kia ngươi là tôi nhà Thương, sao nay trở lòng làm phản, đãkhông giữ bổn phận lại còn cất quân muốn lấy ngũ quan? Nay ta vâng lệnhđến đây, nếu ngươi nghe lời ta kéo quân trở về thì yên nhà lợi nước, bằngtrái lời thì ắt Tây Kỳ bị hại, ăn năn không kịp. Tử Nha nói: - Ai có đức thì được thiên hạ. Trụ Vương vô đạo ...

Tài liệu được xem nhiều: