Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 76

Số trang: 24      Loại file: pdf      Dung lượng: 174.40 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lúc này Hàng Vinh đang ở sau dinh coi quân thâu dọn đồ đạc, Hàng Thăng và Hàng Biên bước vào hỏi cha: - Chẳng hay phụ thân dọn đồ đi đâu? Hàng Vinh nói: - Hai con còn nhỏ, không biết gì mà hỏi. Hãy mau áp lại dọn đồ mà chạy giặc. - Cha nói thật khó hiểu. Nếu thiên hạ nghe được chuyện này thì danh tiếng của cha còn gì nữa. Cha hiện quyền cao chức trọng đeo ấn mang gươm, vợ hưởng con nhờ, tướng hầu quân lạy. Hơn nữa làm một ông tướng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 76 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 76 Trịnh Luân bắt Tướng thâu Tỵ Thủy Lúc này Hàng Vinh đang ở sau dinh coi quân thâu dọn đồ đạc, HàngThăng và Hàng Biên bước vào hỏi cha: - Chẳng hay phụ thân dọn đồ đi đâu? Hàng Vinh nói: - Hai con còn nhỏ, không biết gì mà hỏi. Hãy mau áp lại dọn đồ màchạy giặc. - Cha nói thật khó hiểu. Nếu thiên hạ nghe được chuyện này thì danhtiếng của cha còn gì nữa. Cha hiện quyền cao chức trọng đeo ấn mang gươm,vợ hưởng con nhờ, tướng hầu quân lạy. Hơn nữa làm một ông tướng khôngphải tầm thường. Thiên Tử tin cậy cha một tôi lương đống nên mới giao giữải địa đầu. Nay giặc mới tới, cha lại tham sanh quý tử, không trọn cùng vuathì còn gì cái tiếng đấng trượng phu bấy lâu nay thiên hạ ai cũng đều kêu.Lời xưa lại có câu: Ở Triều Ca thì chết tại Triều Ca, còn trấn ải phải thácnơi ải. Sao cha nỡ làm như vậy? Anh em con nhờ cha chỉ dạy kiếm cung,lại gặp tiên quyền phép báu, mấy bữa rày quyết tập trận cho tinh đặng dẹpgiặc, không dè cha lại dọn đồ chạy giặc. Thôi, nếu cha chạy thì chạy đi, anhem con quyết ra một trận sống còn với giặc. Nếu có chết cũng không ân hận. Hàng Vinh nghe con nói, than: - Hà dễ cha không biết hai chữ trung nghĩa hay sao? Song ngặt vìThiên Tử hôn mê vô đạo, đắm say tửu sắc, bỏ việc nước bê bối khiến chotrăm họ lầm than nên thượng đế khiến xã tắc nhà Thương về Châu. Nếu trờiđã định như vậy thì chúng ta có cự chỉ làm hao binh tổn tướng mà thôi,chẳng lợi gì đâu. Chi bằng bỏ thành lên núi mai danh ẩn tích để cứu dântrong thành khỏi cảnh chết chóc là hơn. Hơn nữa binh tướng Tử Nha mạnhnhư rồng, oai của Cơ Phát vang lừng tợ sấm chớp, đến như Dư Nguyên cònphải bỏ mạng, huống chi binh trần tướng tục thì làm gì chống nổi. Hai anhem con có lòng trung nghĩa như vậy cha mừng lắm. Nhưng cha chỉ sợ haicon vẽ cọp không xong, khi ấy ngã ngữa ra thì khó mà bào chữa. Hàng Thăng tức giận đỏ mặt cúi đầu thưa: - Sao cha lại nói như vậy? Ðã ăn lộc chúa thì phải gánh nạn dân. Nếuải nào cũng tính như cha thì Triều Ca dụng Tổng binh uổng của lắm. Connguyện ra trận sống chết với Tử Nha. Xin cha đợi đây coi phép của anh emcon hay dở thế nào cho biết. Hàng Vinh tuy nói thế, song trong bụng mừng khấp khởi vì có đượchai đứa con trung trinh tiết nghĩa. Hàng Thăng vội vã vào thơ phòng, lấy một cái xe bằng giấy, chínhgiữa có bốn cây phướng đề: Ðịa thủy hỏa phong chung quanh đều có bùaấn, gọi là Vạn nhân xa thổi gió lồng vào tự nhiên chạy đến trước mặt HàngVinh. Hàng Vinh trong thấy vỗ tay cười lớn nói: - Ấy là đồ chơi của con nít ngươi đem ra đây làm gì? Hàng Thăng thưa: - Cha chưa rõ phép mầu nhiệm của xe này mới khinh dễ nó. Ðể conlàm cho cha xem. Hàng Thăng nói xong đẩy xe đến giáo trường. Hàng Vinh nghe con nói nửa tin nửa nghi nên cũng bước theo hai conđến giáo trường xem thử. Xảy thấy hai con đẩy xe để giữa giáo trường, rồicỡi ngựa cầm gươm, bỏ tóc xõa xuống, miệng lâm râm niệm thần chú. Tứcthì mây bay ngùn ngụt, lửa cháy dậy trời, gió thổi ào ào, gươm bay chật đất,làm cho Hàng Vinh thất kinh hồn vía, mặt tái nhợt. Anh em Hàng Thăng thấy cha thất kinh, vội thâu phép về. Hàng Vinh hỏi: - Ai truyền phép ấy cho con vậy? Hàng Thăng thưa: - Năm trước cha đi chầu thiên tử, anh em con ở nhà thì có một ôngđến xin cơm, anh em con thấy người khác thường nên đãi đằng tử tế. Khi ănuống xong thì ông ấy hỏi hai con có muốn làm đệ tử của ông không. Chúngcon thấy tướng mạo biết không phải người tầm thường nên nhận làm thầy. Thầy con nói: - Ngày sau Khương Thượng đánh Tỵ Thủy nên truyền phép ấy để saunày giữ ải. Quả nhiên, ngày hôm nay xảy ra chuyện này, thật thầy con nói khôngsai. Chúng con quyết bắt Khương Thượng để lập công. Hàng Vinh mừng rỡ hỏi: - Con muốn dùng nhân mã bao nhiêu? Hàng Thăng nói: - Xin dùng ba ngàn binh, bởi vì chúng con có ba ngàn cỗ xe giấy. Nộibao nhiêu cũng đủ phá sáu mươi muôn binh Khương Thượng cần gì phải chếcho nhiều. Hàng Vinh mừng rỡ, phát đủ số ba ngàn, anh em Hàng Thăng dẫnbinh luyện tập ở pháp trường. Khi ấy hai anh em Hàng Thăng điều khiển ba ngàn binh bỏ tóc xõa,cầm gươm, mỗi đứa cầm trên tay mỗi chiếc xe bằng giấy, luyện tập trong bangày thì thuần thục. Hàng Thăng trở vào thưa lại với cha mọi việc Hàng Vinh hỏi: - Giờ đây hai con tính sao? Hàng Thăng nói: - Cha đem đại binh đến trước dinh Châu khiêu chiến, hai con theo bảohộ. Hàng Vinh theo lời dẫn quân đến kêu Tử Nha ra nói chuyện. Tử Nha được tin liền dẫn binh ra khỏi dinh, nói: - Hàng Vinh, hãy sớm liệu cơ trời mà đầu hàng kẻo liên lụy cả thành,ăn năn sao kịp? Hàng Vinh cười lớn nói: ...

Tài liệu được xem nhiều: