Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 81

Số trang: 27      Loại file: pdf      Dung lượng: 181.51 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lữ Nhạc lên đài Bát Quái, lấy lọng Ôn Hoàng quăng xuống, Dương Nhậm quạt một cái, cây lọng cháy ra tro. Lữ Nhạc nổi xung quăng tiếp hai mươi cây lọng nữa, cũng bị Dương Nhậm quạt cháy hết không còn sót một cây nào. Lúc này Lý Bình còn ở trong trận, cũng bị Dương Nhậm quạt trúng, tiêu thành gió. Bởi Lý Bình có tên trong bảng Phong Thần, nay mới xui khiến đến đó chịu rủi ro như vậy. Về sau Lý Bình được phong là Ôn Hộ thần kỳ. Phải chi Lý Bình can...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 81 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 81 Ải Ðồng Quan, họ Dư rải độc Lữ Nhạc lên đài Bát Quái, lấy lọng Ôn Hoàng quăng xuống, DươngNhậm quạt một cái, cây lọng cháy ra tro. Lữ Nhạc nổi xung quăng tiếp hai mươi cây lọng nữa, cũng bị DươngNhậm quạt cháy hết không còn sót một cây nào. Lúc này Lý Bình còn ở trong trận, cũng bị Dương Nhậm quạt trúng,tiêu thành gió. Bởi Lý Bình có tên trong bảng Phong Thần, nay mới xuikhiến đến đó chịu rủi ro như vậy. Về sau Lý Bình được phong là Ôn Hộ thầnkỳ. Phải chi Lý Bình can Lữ Nhạc không được, bỏ đi thì làm gì mang họa. Trần Canh thấy Dương Nhậm quạt cháy hết lọng, lại giết chết LýBình, nổi giận cầm gươm tới chém, Dương Nhậm quạt thêm vài quạt chẳngnhững Trần Canh cháy tiêu ra tro, mà mô đất làm đài Bát quái cũng bị nungđỏ. Lữ Nhạc ở trên đài Bát quái, thấy việc không xong, liền niệm chú độnhỏa mà trốn. Chẳng ngờ quạt ấy luyện năm thứ lửa, không phải lửa thường. Lữ Nhạc độn hỏa không được mà bị phỏng da cong lưng bỏ chạy. Dương Nhậm quạt thêm ít quạt, bỗng Lữ Nhạc hóa khói bay lên đàiPhong Thần. Có bài thơ rằng: Cho hay tướng dữ ít làm lành, Lữ Nhạc tu lâu cũng chẳng thành Không dập lòng lửa nay bị lửa, Rõ ràng tam giáo quý vô tranh Dương Nhậm giết Lữ Nhạc và phá trận Ôn Hoàng xong, thấy Tử Nhanằm sấp trên lưng Tứ Bất Tướng, tay nắm Hạnh Huỳnh kỳ hào quang chephủ. Các tướng liền áp lại đỡ dậy, mặt Tử Nha như tờ giấy vàng, không nóinăng gì hết. Võ Kiết kê vai cõng Tử Nha, còn Tứ Bất Tướng nhảy phóng về trạitrước. Võ Vương thấy Võ Kiết cõng Tử Nha về đến khóc lớn: - Thượng phụ vì nước vì dân mà mang tai họa. Vân Trung Tử đổ thuốc cho Tử Nha lần lần tỉnh dậy. Tử Nha mở mắt, nói với Vân Trung Tử: - Vì tôi mà nhọc lòng quý vị. Võ Vương mừng rỡ nói: - Xin Thượng phụ lo tịnh dưỡng, để các tướng được vui. Tử Nha dưỡng bệnh vài ngày, thấy trong người đã bình phục. Vân Trung Tử nói: - Trận Ôn Hoàng đã phá xong, tôi xin về động, đợi đến trận Vạn Tiênsẽ hội kiến. Tử Nha không dám giữ lại, tạ ơn rồi đưa ra khỏi cửa trại. Vân Trung Tử đằng vân về núi. Tử Nha trở lại trướng phủ, hội họp các tướng và nói: - Ngày mai phải lo lấy ải. Dương Nhậm thưa: - Vừa rồi tôi có cứu bốn tướng, dặn ẩn mình trong xóm mà chờ nộicông. Tử Nha nghe nói hỏi hết các việc, Dương Nhậm thuật chuyện cướp tùxa tại ải Ðồng Quan cách đây ba mươi dặm. Tử Nha mừng rỡ. Rạng ngày điểm tướng kéo đến ải Xuyên Vân. Bấy giờ Từ Phương thấy Ôn Hoàng trận bị phá, Lữ Nhạc cháy ra tro,lại có quân giải tù xa về báo: - Phương Nghĩa Chân bị một người đón đường giết chết rồi, còn bốntướng trong tù xa đi đâu không biết. Từ Phương kinh hãi, chưa biết liệu làm sao, bỗng nghe quân ó ngoàithành vang dậy, chiên trống rền trời. Từ Phương lên mặt thành, xem thấy binh Châu lớp thì bắc thang vàothành, lớp thì dùng gươm đao chọt vách, còn Lôi Chấn Tử bay cao vòi vọi,đập bể nửa nóc lầu. Từ Phương thất kinh chạy xuống, Lôi Chấn Tử đã chiếm cứ mặt thành,Na Tra giục xe bay vào, chặt ống khóa mở cửa ải. Binh Châu tràn vào nhưnước lũ. Từ Phương liều mình xông ra hỗn chiến, bị các tướng vây phủ. Lúc này, Hoàng Phi Hổ, Hồng Cẩm, Nam Cung Hoát, Từ Cái, bốntướng nghe binh ó, và pháo nổ, biết binh Châu hãm thành, đồng đi bộ xáchgươm tới ải, thấy Từ Phương chẳng khác nào như một cục đường đang bịkiến bu. Hoàng Phi Hổ hét lên một tiếng, nói lớn: - Từ Phương, có ta đến đây, đố ngươi chạy ngã nào cho khỏi? Từ Phương đang mắc kẹt trong vòng vây, một mình với một câythương đánh đỡ không hở, thấy bốn tướng xông vào lại càng quýnh quáng. Hoàng Phi Hổ chém một gươm, Từ Phương tránh khỏi, nhưng lưỡigươm chém trúng đầu ngựa làm Từ Phương sa xuống đất, bị quân sĩ bắt trói. Quân trong thành hỗn loạn, thấy chủ tướng bị bắt đều xếp giáp đầuhàng. Tử Nha lấy được thành rồi truyền treo bảng an dân. Bốn tướng bị bắt vội vào ra mắt Tử Nha tạ tội. Tử Nha nói: - Bốn tướng bị lao khổ, nhờ trời phù hộ đổi họa ra phước, lòng takhông gì vui hơn. Nói rồi truyền quân dẫn Từ Phương tới. Từ Phương đứng sững không quỳ, Tử Nha mắng: - Từ Phương, ngươi nỡ bắt anh ngươi mà lập công, thật lỗi đạo nhơnluân, dứt tình thủ túc. Còn ngươi làm tướng trấn ải, bất tài để cho mất thànhtrì, thật không phải anh hùng, sao còn chưa chịu phục? Nói rồi sai tả hữu dẫn Từ Phương ra chém. Tả hữu vâng lệnh dẫn Từ phương ra ngoài chém đầu bêu trước ải, cònVõ Vương truyền dọn tiệc thưởng tướng khao binh. ...

Tài liệu được xem nhiều: