Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 82

Số trang: 23      Loại file: pdf      Dung lượng: 169.64 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nói về năm cha con Dư Hóa Long cãi lời Dư Ðạt, tin phép Dư Ðức, nên không sợ binh Châu, cứ ăn tiệc, uống rượu, chờ quá bảy bữa quân Châu chết hết. Qua đến ngày thứ tám không có tin tức gì cả. Dư Hóa Long nói với các con: - Nay đã tám ngày sao không thấy tin gì cả. Chúng ta lên lầu xem thử thế nào? Bốn người con khen phải, đồng kéo nhau lên lầu nhìn qua dinh Châu thì thấy người qua kẻ lại tấp nập, cờ xí hẳn hoi, khói bốc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 82 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 82 Trận Vạn Tiên Triệt Giáo sa cơ Nói về năm cha con Dư Hóa Long cãi lời Dư Ðạt, tin phép Dư Ðức,nên không sợ binh Châu, cứ ăn tiệc, uống rượu, chờ quá bảy bữa quân Châuchết hết. Qua đến ngày thứ tám không có tin tức gì cả. Dư Hóa Long nói với các con: - Nay đã tám ngày sao không thấy tin gì cả. Chúng ta lên lầu xem thửthế nào? Bốn người con khen phải, đồng kéo nhau lên lầu nhìn qua dinh Châuthì thấy người qua kẻ lại tấp nập, cờ xí hẳn hoi, khói bốc lên nhiều chỗ,không còn im lìm như mấy ngày trước. Dư Hóa Long ngạc nhiên hỏi Dư Ðức: - Vì cớ gì binh Châu không chết mà lại hết bịnh, sống như xưa? Dư Ðức không trả lời thì Dư Ðạt nổi giận nói: - Dư Ðức! Tại ngươi cãi lời ta nên hư hết công chuyện thấy chưa?Qua bảy ngày thì chúng nó chết đâu? Có nước bảy ngày chúng ta chết hết cảnhà mà thôi. Dư Ðức nổi giận không nói nên lời, ngẫm nghĩ: - Thầy ta dạy phép này mầu nhiệm lắm, sao hôm nay lại hết linh nửachừng. Ðây chắc là có duyên cớ gì đây. Ta đến xem thử. Nghĩ rồi nói với Dư Hóa Long: - Việc đã đến thế này thì dầu chúng ta có bàn, có cãi cũng chẳng ích gì.Chi bằng nhân cơ hội này, quân sĩ đau mới dậy, sức lực kém sút, chúng tađem binh đánh úp chắc là thắng trận. Nếu để chậm trễ chúng lành mạnh nhưtrước thì khó mà thắng chúng. Dư Hóa Long khen phải, liền dẫn binh tướng cùng năm con ra khỏithành kéo đến dinh Châu. Binh sĩ kéo đi la ó vang trời, vẻ mặt kiêu căng,khinh địch lắm. Tử Nha nghe tin cha con Dư Hóa Long kéo quân đến khiêu chiến, liềndẫn binh tướng ra khỏi thành. Hai bên dàn trận đối diện nhau. Dương Tiễn đưa mắt quan sát rồi nói với Tử Nha: - Tôi xem Dư Ðức quá sức khinh địch, chắc mười phần chúng thất bạirồi. Tử Nha nghe nói, lòng an đi phần nào, liền giục Tứ Bất Tướng đếntrước, nói lớn: - Dư Hóa Long! Hôm nay là ngày tận số của cha con chúng bây rồi đó. Lúc này, Kim Tra, Mộc Tra nổi nóng, Vi Hộ nghiến răng trèo trẹo,Dương Tiễn giận đổ hào quang mặt, Lôi Chấn Tử vỗ cánh hét vang như sấm,Lý Tịnh đưa mắt nhìn thấy cha con Dư Hóa Long như muốn ăn tươi nuốtsống, Long Tu Hổ bộ tịch chẳng khác thần trùng, nhảy dựng lên, hai tay némđá vào binh sĩ Dư Hóa Long như mưa. Các tướng Châu lớn nhỏ đều áp vào, sáu cha con họ Dư tả xông hữuđột. Na Tra hiện ra ba đầu tám tay lên xe xông vài ải đánh quân sĩ chạy tanvỡ. Sáu cha con Dư Hóa Long tuy trông thấy, nhưng bị các tướng vây phủ,không làm sao trở về cứu thành được, tất cả đều rủn lòng nản chí, vì nếu NaTra chiếm ải rồi, cha con họ Dư chẳng khác nào bầy chim mất ổ. Ðang lúc bối rối, Lôi Chấn Tử từ trên cao đáp xuống, đập Dư Quangmột gậy bể đầu, Dư Ðạt trông thấy hét lớn: - Thất phu, ngươi dám giết em ta sao? Liền xông lại đánh Lôi Chấn Tử. Chẳng ngờ bị Vi Hộ quăng Gián maxử trúng đầu chết ngay. Còn Dương Nhậm lấy quạt, quạt Dư Tiên một cái cháy thành tro, quạtDư Triệu một cái hóa gió. Dư Ðức thấy anh em đều bị chết, nổi giận chém Tử Nha. Tử Nha quăng Ðả Thần Tiên lên đánh Dư Ðức té nhào xuống đất, LýTịnh đâm bồi một kích, hồn Dư Ðức bay về đài Phong Thần. Lôi Chấn Tử bay theo Na Tra đón đường Dư Hóa Long, vì sợ Dư HóaLong vào ải. Dư Hóa Long thấy năm con đều tử trận, ải Ðồng Quan cũng bịmất rồi, liền ngửa mặt lên trời nói lớn: - Bệ hạ ôi! Tôi không đủ tài phò được chúa, thiếu sức báo thù con, xinliều thân cho trọn nghĩa. Nói rồi dùng gươm tự vận. Có bài thơ rằng: Binh giặc hằng hà khó đụt công, Cha con Dư thị cũng anh hùng Liều thân sống thác phò vua Trụ, Chém tướng bền gan giữ ải Ðồng Dạ sắt, thù non trương mắt trắng, Lòng son lưỡi kiếm nhuộm màu hồng Ngàn năm người mất danh không mất, Dòng cọp sanh hùm giống tạc lông Tử Nha thấy Dư Hóa Long tử tiết, liền dẫn quân vào ải chiêu an bátánh, kiểm điểm lương tiền. Thấy sáu cha con họ Dư trung nghĩa, Tử Nha truyền quân chôn cất tửtế. Những binh tướng chưa được lành mạnh, Tử Nha cho ở lại ải ÐồngQuan dưỡng bệnh, còn những binh tướng mạnh mẽ đều được lệnh sửa soạntấn binh. Huỳnh Long chơn nhơn và Ngọc Ðảnh chơn nhơn bước ra nói: - Ðằng trước kia là trận Vạn Tiên, phải để Võ Vương ở lại đây an nghỉ,các tướng ở lại phò hộ, chỉ riêng các đệ tử tiên gia tham chiến mà thôi,Nguyên soái nên cho người đến gần trận cất một cái Lư Bồng, để rước chưtiên và mấy vị Tây phương. Lần này nữa thì dứt anh em chúng tôi về núi tuhành. Nguyên soái cũng đã tai qua nạn khỏi. Tử Nha nghe nói liền truyền Dương Tiễn và Lý Tịnh ra cất Lư Bồng. Vài hôm sau Lư bồng đã cất xong, Dương Tiễn trở về báo lại. Huỳnh Long chơn ...

Tài liệu được xem nhiều: