Bấy giờ Thông Thiên giáo chủ đã duyệt qua khắp trận và các tiên cũng đã xuất hiện đầy đủ. Lão Tử nói: - Ta quyết một trận cho biết thấp cao, song lại thương hại cho những kẻ tu hành không được thành tiên, bị Phong Thần nhiều lắm, không phải tại chúng ta. Thông Thiên giáo chủ nói lớn: - Ta quyết phen này cho chúng bây biết sức. Nói rồi giục Khuê ngưu tới chém Lão Tử. Lão Tử đưa gậy ra đỡ, cười và nói:- Sức ngươi ta biết rồi. Chắc hôm nay ngươi phải...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 84 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 84 Kéo binh Lang đánh ải Lâm Ðồng Bấy giờ Thông Thiên giáo chủ đã duyệt qua khắp trận và các tiêncũng đã xuất hiện đầy đủ. Lão Tử nói: - Ta quyết một trận cho biết thấp cao, song lại thương hại cho nhữngkẻ tu hành không được thành tiên, bị Phong Thần nhiều lắm, không phải tạichúng ta. Thông Thiên giáo chủ nói lớn: - Ta quyết phen này cho chúng bây biết sức. Nói rồi giục Khuê ngưu tới chém Lão Tử. Lão Tử đưa gậy ra đỡ, cười và nói: - Sức ngươi ta biết rồi. Chắc hôm nay ngươi phải mang tai ách quá. Nói rồi vung gậy hỗn chiến, cát bụi bay nghịt trời. Bấy giờ Nguyên Thỉ kêu mười hai vị đệ tử đến nói: - Hôm nay quyết một trận cho thành công, các ngươi phải ráng hết đểđoạt lấy thành công. Vậy hãy mau xông vào phá trận Vạn Tiên. Các đệ tử Xiển giáo mừng rỡ, đồng xông vào một lượt phá trận. Văn Thù cỡi Thanh sư, Phổ Hiền cỡi Bạch tượng, Từ Hàng cỡi Kimmao hẩu, ba người này vỗ thú bay vào giữa trận. Linh Bửu đạo pháp cầm gươm báu xông vô, Thái Ất chơn nhơn cầmbinh khí lướt tới, Cù Lưu Tôn, Huỳnh Long chơn nhơn, Nhiên Ðăng đạonhơn đồng cầm binh khí và bửu bối vào trận. Sau hết là Tử Nha dẫn các đệ tử theo sau trợ chiến. Bỗng lại thấy Lục Yểm từ trên mây sa xuống, cũng nhảy vào trận luôn. Còn bên trận Vạn tiên thì có Kim Linh thánh mẫu, Võ Ðương thánhmẫu, Tì Lư Tiên, Kim Cô Tiên, Thân Công Báo, Khưu Dẫn, ... Hai bên hỗn chiến với nhau, không còn phân biệt gì nữa. Lão Tử, Nguyên Thỉ đánh với Thông Thiên giáo chủ. Kim Linh thánh mẫu bị Từ Hàng, Văn Thù, Phổ Hiền phủ vây. Kim Linh thánh mẫu cầm ngọc Như ý cự với ba vị đạo sĩ một hồi lâurồi liệng mão xuống đất, bỏ tất cả, ra lực giao tranh. Rủi gặp Nhiên Ðăng vừa tới. Thấy vậy quăng xâu chuỗi Ðịnh hảichâu lên, trúng nhằm Kim Linh thánh mẫu bể đầu, hồn bay lên đài Phongthần. Quảng Thành Tử thấy hỗn chiến liền quăng gươm Tru tiên lên, XíchTinh Tử quăng gươm Lục tiên lên, Ðạo Hạnh thiên tôn quăng gươm Hãmtiên, Ngọc Ðảnh chơn nhơn quăng gươm Tuyệt tiên lên. Bốn cây gươm phép tỏa khói đen ngùn ngụt, bao phủ cả trận Vạn Tiên. Những người có tên trong bảng Phong Thần đều bị bốn cây gươm nàychém hết. Thông Thiên giáo chủ trông thấy thở dài than: - Thật tàn nhẫn! Ta không ngờ chúng nó lại dùng bốn cây gươm phépcủa ta mà hại bọn môn đồ ta. Còn Tử Nha lúc ấy quăng Ðả Thần Tiên lên đánh phụ với mấy gươmbáu. Na Tra hiện ba đầu tám tay chém giết rất hung hăng. Dương Tiễn múa đao chém người như chém chuối. Lý Tịnh cầm kích phóng tới như phóng lao. Kim Tra, Mộc Tra quănggươm linh lên sát phạt. Vi Hộ quăng Gián ma xử lên đánh chết cũng nhiều. Lôi Chấn Tử bay lên cao đụng ai đập nấy. Dương Nhậm mở quạt báu quạt địch thủ tiêu xương. Tiếp Dẫn đạo nhơn mở túi Càn khôn ra, nhắm những người nào cóphước thì thâu vào. Thông Thiên giáo chủ thấy đệ tử mình gần chết hết, nổi giận hét lớn: - Trường nhĩ Ðịnh Quang Tiên đâu, sao không rung phướng lục hồntrợ chiến? Thông Thiên giáo chủ kêu mãi mà chẳng thấy phướng rung. Bởi vìÐịnh Quang Tiên thấy Xiển giáo nhiều phép, đã cuốn phướng lạc hồn đếnnúp dưới Lư Bồng ẩn mặt để khỏi chết oan. Thông Thiên giáo chủ kêu không thấy, biết Ðịnh Quang Tiên đã trốn,tức mình muốn qua Lư Bồng mà kiếm, song bị bốn vị giáo chủ ngăn đón,Thông Thiên giáo chủ ý muốn lui về non tiên lại sợ hổ mặt với môn đồ mình,túng phải đánh liều tới đâu hay tới đó. Ðánh được một lúc, Thông Thiên giáo chủ bị lão Tử đập xuống mộtgậy,nổi xung lấy trái Chùy Tử Lôi quăng lên. Lão Tử cười lớn: - Báu vật ấy hại ta sao được. Tức thì trên đầu Lão Tử hiện ra một cái tháp đỡ Tử Lôi chùy. Thông Thiên giáo chủ thất kinh, bị Nguyên Thỉ đánh một ngọc Như ýtrúng vai gần té. Liền gượng dậy ráng sức giao công, nhìn lại thấy nhị thậpbát tú đã chết sạch. Thân Công Báo và Võ Ðương thánh mẫu biết tình thế không xong liềnbỏ chạy trước, Khưu Dẫn thấy thế chạy theo sau. Lục yểm giở bầu gươm phép chém Khưu Dẫn rụng đầu. Tì Lư Tiên chui vào túi Càn khôn, sau về Tây phương thành Tì Lưphật. Còn nhiều người khác phước đức cũng chui vào túi Càn khôn hết. Bây giờ Chuẩn Ðề hiện hai mươi bốn đầu mười tám tay, cầm đủ cácphép đánh Thông Thiên giáo chủ. Thông Thiên giáo chủ chém một gươm . Chuẩn Ðề cầm nhành cây thất bửu gạt ngang, gươm của Thông Thiêngãy từng đoạn. Thông Thiên giáo chủ giục Khuê ngưu bại tẩu, ba trăm tiênTriệt giáo còn lại chạy theo thầy. Bốn vị giáo chủ không đuổi truyền hồi chuông vàng khánh ngọc, đồngnhau kéo về Lư Bồng. Về đến nơi, Nguyên Thỉ thấy Ðịnh Quang Tiên núp dưới Lư Bồng lấylàm lạ hỏi: - Ngươi là môn đồ Triệt giáo, sao lại trốn nơi đây? Ðinh Quang Tiên quỳ lạy thưa: - Thầy tôi có luyện cây phướng Lục Hồn, đề tên hai vị sư bá, hai vịgiáo chủ Tây phương, Châu Võ Vương và Khương Nguyên soái, dặn tôi chờlúc hỗn chiến rung phướng ấy. Song tôi nghĩ thầy tôi hay nghe lời học trò,làm nhiều điều trái lẽ, nên chẳng nỡ làm, cuốn phướng ấy qua ẩn mặt nơiđây. Nguyên Thỉ nói: - Lạ thật! Ngươi học trò Triệt giáo sao lại có nhơn đức như vậy? Haylà ngươi muốn theo Xiển giáo? Nếu không có cốt tiên lẽ nào đừng lương tâm. Nói rồi truyền Ðịnh Quang Tiên theo lên Lư Bồng. Lão Tử bảo Ðịnh Quang Tiên: - Ngươi đưa cây phướng Lục Hồn xem thử. Ðịnh Quang Tiên tuân lệnh dâng lên. Tiếp Dẫn đạo nhơn nói: - Chúng ta xé tên Võ Vương và Khương Thượng, rồi xổ phướng ấy rarung thử. Sau khi xé tên xong, Ðịnh Q ...