Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 87

Số trang: 23      Loại file: pdf      Dung lượng: 163.31 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tử Nha đương lúc thương nghị với các tướng, xảy có quân vào báo: - Trương Khuê đến khiêu chiến. Na Tra lãnh mạng ra đi, kéo quân đến trước dinh, hiện ra ba đầu tám tay, giục xe chống giáo, gọi Trương Khuê nói: - Trương Khuê, nếu ngươi chẳng hàng đầu, ăn năn không kịp. Trương Khuê trông thấy Na Tra làm dữ, nổi giận đánh một hồi. Na Tra cự không lại, liền quăng Cửu long thần hỏa lên, chụp Trương Khuê vào chiếc nom lửa mà đốt. Na Tra vỗ vào nom một cái, lửa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 87 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 87 Vợ chồng Thổ Hành Tôn tử trận Tử Nha đương lúc thương nghị với các tướng, xảy có quân vào báo: - Trương Khuê đến khiêu chiến. Na Tra lãnh mạng ra đi, kéo quân đến trước dinh, hiện ra ba đầu támtay, giục xe chống giáo, gọi Trương Khuê nói: - Trương Khuê, nếu ngươi chẳng hàng đầu, ăn năn không kịp. Trương Khuê trông thấy Na Tra làm dữ, nổi giận đánh một hồi. Na Tra cự không lại, liền quăng Cửu long thần hỏa lên, chụp TrươngKhuê vào chiếc nom lửa mà đốt. Na Tra vỗ vào nom một cái, lửa dậy rần rần, chẳng ngờ Trương Khuêcó phép địa hành, độn thổ trốn mất. Na Tra giở nom ra, không thấy Trương Khuê, ngỡ Trương Khuê đãcháy thành tro rồi nên kéo binh về dinh, thuật lại với Tử Nha. Tử Nha ngỡ Trương Khuê chết thiệt, mừng rỡ khôn cùng. Còn Trương Khuê trốn về thành thuật chuyện với vợ. Cao Lan Anh nói: - Vậy thì đêm nay tướng quân lén vào dinh Châu giết Võ Vương vàcác khanh cần gì ra trận đấu thương cho mệt. Trương Khuê nói: - Bởi ta bị Dương Tiễn giết chết mẹ già nên lòng bối rối không tìm rakế, phu nhơn nói rất phải, ta cần gì phải ra trận tranh hùng, cứ một phép địahình của ta vào dinh địch giết mấy người không được. Giữa lúc đó, bên trại Châu, Tử Nha ngỡ Trương Khuê đã bị nom thầnđốt chết, nên truyền quân sĩ canh ba nấu cơm, canh tư ăn uống, canh nămhãm thành. Qua căn hai, Trương Khuê độn thổ đến ngoài dinh, còn núp dưới đấtchưa ló đầu lên, bỗng gặp Dương Nhậm đi tuần trại. Bởi Dương Nhậm có con mắt mọc trong hai bàn tay nhỏ, nên trôngthấy ngàn dặm, dù trên trời, dưới đất cũng trông thấy rõ được. Dương Nhậm trông thấy Trương Khuê cầm kiếm, đi dưới đất liền nói: - Trương Khuê, ta đã trông thấy ngươi rồi. Ðừng hòng làm lén. Trương Khuê nghe Dương Nhậm nói thất kinh nghĩ thầm: - Bên dinh Châu nhiều người thần thông, thấy cả trên trời dưới đất, tabiết làm sao hành thích được. Song ta đi dưới đất mau dù nó có chạy vào báotin cũng không kịp. Ta giết Tử Nha rồi sẽ tính? Dương Nhậm thấy Trương Khuê cắm đầu chạy vào trại như bay, liềnvỗ đầu thú nhảy qua ba vòng binh khắc sanh hiệu la lớn: - Có thích khách vào dinh, các tướng phải bảo vệ Chúa công vàNguyên soái. Tử Nha nghe la truyền quân rút gươm khỏi vỏ, thắp thêm đèn lên chosáng và hỏi: - Thích khách đi ngõ nào? Nó làm sao vào trại được? Dương Nhậm nói: - Trương Khuê cầm đao đi dưới đất, nó đã đến trước cửa phủ củaNguyên soái. Tử Nha kinh ngạc hỏi: - Trương Khuê đã bị Na Tra đốt cháy bận chiều rồi sao bây giờ lại cònTrương Khuê nào đến đây thích khách? Các tướng đều kinh hãi. Cả dinh náo động. Dương Tiễn nói: - Nếu quả vậy chúng ta chỉ nên canh phòng nghiêm nhặt đợi ngày maisẽ tính. Ðêm ấy dinh Châu không một tên quân nào dám ngủ, nơm nớp lo sợTrương Khuê ám sát mình. Còn Trương Khuê thấy dinh Châu đề phòng không làm gì được, cầmgươm lơ láo trở về. Trương Khuê về đến thành, Cao Lan Anh hỏi: - Ðêm nay tướng quân đi công việc thế nào? Trương Khuê nói: - Chẳng được việc gì, bên dinh Châu nhiều người tài phép quá, hènchi đánh lấy năm ải như chẻ tre là phải. Nói rồi thuật hết mọi việc cho vợ nghe. Cao Lan Anh nói: - Nếu vậy tướng quân phải viết sớ dâng về Triều Ca viện binh nếu đểcái thành con này cô thế thì khó giữ. Trương Khuê y lời viết sớ dâng về triều lập tức. Rạng ngày Dương Tiễn đem binh đến khiêu chiến kêu tên TrươngKhuê ra đối địch. Trương Khuê nai nịch ra khỏi thành trông thấy DươngTiễn liền mắng lớn: - Thất phu, ngươi giết mẹ ta, ta với ngươi quyết không chung đội trời. Nói rồi cùng hỗn chiến với Dương Tiễn. Ðánh được ít hiệp Dương Tiễn quăng Hạo Thiên Khuyển lên, TrươngKhuê sợ chó cắn nhảy xuống ngựa độn thổ đi mất. Dương Tiễn thâu binh về trại, Tử Nha hỏi: - Bữa nay tướng quân ra trận thế nào? Dương Tiễn thưa: - Trương Khuê tài lắm, có phép địa hình còn hơn Thổ Hành Tôn nữa.Nếu đêm hôm không có Dương Nhậm thì chúng ta bị nguy với nó rồi. Nói rồi thuật các chuyện vừa giao chiến. Tử Nha nói: - Nếu vậy từ nay phải giao trách nhiệm tuần phòng cho Dương Nhậm. Còn Trương Khuê bại tẩu về thành nói với vợ: - Dương Tiễn tài cao phép lạ, vừa rồi thả chó cắn ta, ta phải dùngthuật địa hình về đây. Nhắm vợ chồng ta thủ thành này không nổi, chi bằngbỏ huyện Dẫn Trì chạy về Triều Ca sẽ tính kế. Cao Lan Anh nói: - Tướng quân tính như vậy không được đâu. Vợ chồng mình trấn ảinày lâu lắm, nay lẽ nào bỏ mà đi, thiên hạ chê cười. Vả lại, thành này cũngnhư cái bình phong của triều ca, nếu bỏ thành này t ...

Tài liệu được xem nhiều: