Lúc Dương Tiễn, Lôi Chấn Tử, Vi Hộ đang đuổi ba con yêu, xảy thấy hào quang sáng lóa, mùi hương thơm phức, Dương Tiễn xem rõ, nói với Vi Hộ và Lôi Chấn Tử: - Ấy là Nữ Oa nương nương giáng hạ, chúng ta ra mắt cho mau. Nói rồi ba người kéo tới lạy và thưa: - Chúng tôi không dè nương nương đến nên không kịp tiếp nghinh, xin tha tội. Nữ Oa nói: - Dương Tiễn, ta đã bắt trói ba con yêu rồi, ngươi dẫn về cho Tử Nha xử tội.Ba người đồng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 97 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 97 Lầu Trích Tinh, vua Trụ thiêu mình Lúc Dương Tiễn, Lôi Chấn Tử, Vi Hộ đang đuổi ba con yêu, xảy thấyhào quang sáng lóa, mùi hương thơm phức, Dương Tiễn xem rõ, nói với ViHộ và Lôi Chấn Tử: - Ấy là Nữ Oa nương nương giáng hạ, chúng ta ra mắt cho mau. Nói rồi ba người kéo tới lạy và thưa: - Chúng tôi không dè nương nương đến nên không kịp tiếp nghinh,xin tha tội. Nữ Oa nói: - Dương Tiễn, ta đã bắt trói ba con yêu rồi, ngươi dẫn về cho Tử Nhaxử tội. Ba người đồng tạ ơn, dẫn ba con yêu trở lại. Có bài thơ rằng: Ba yêu làm dữ hại tôi hiền, Vua Trụ say mê đến ngửa nghiêng Mới biết ngày nay trời báo ứng, Hết trông về ở mé Hiên viên Dương Tiễn giục ba con yêu xuống trước cửa dinh, còn mình độn thổvề sau. Quân giữ cửa thấy ba người đàn bà trên mây sa xuống, đều bị trói mộtdây, kế lại có ba tướng về tới liền báo với Khương Thượng. Ba tướng được lệnh vào ra mắt. Tử Nha hỏi: - Các ngươi đã bắt được ba con yêu chưa? Dương Tiễn thuật hết mọi việc, Tử Nha truyền dẫn ba nàng vào dinh. Chư hầu và các tướng xúm lại xem đông nức. Tử Nha nói với ba yêu nữ: - Ba đứa bây làm nhiều điều độc ác, hại trăm họ lầm than, làm cho cơnghiệp Thành Thang bị mất. Tuy là thiên số song cũng tại các ngươi bấtnhân, xui Trụ vương chế Bào Lạc đốt trung lương, lập Sái Bồn hại cung nữ,cất Lộc đài làm hao tốn của, dân khó bỏ thây, bày Tửu Trì, Nhục Lâm giếtthị thần, thái giám, chặt xương xem tủy, mổ bụng coi thai, thất đức kể khôngcùng, dầu thiên hạ lóc thịt các ngươi vẫn chưa đền hết tội. Ðắt Kỷ quỳ lạy, khóc lóc thưa: - Thiếp ở Ký Châu, con gái Tô Hộ, nương phòng khuê từ tấm békhông hiểu việc đời, bởi Thiên Tử lấy oai trời, đòi vào cung hầu hạ nên phảituân theo chẳng ngờ Khương Hoàng hậu chầu trời sớm. Thiên Tử ép thiếplên thay mặt Chánh Cung, việc gì cũng do đại thần, điều chi cũng bởi quyềnThiên tử, thiếp chẳng qua là một đứa đàn bà nâng khăn sửa trấp, dọn cung,dâng rượu mà thôi, còn việc triều đình thiếp tự chuyên sao được?Bởi Trụvương thất chánh đến bá quan can gián còn chẳng được thay, huống chi tôilà phận đàn bà mà ngăn cản vua làm sao? Nay Nguyên soái oai vang bốnbiển, Võ Vương đức trải khắp chư hầu, chẳng bao lâu Trụ vương cũng sẽdâng nước đầu. Nguyên soái có giết một đứa đàn bà cũng chẳng ích chi? Lờixưa có nói: Ðàn ông có lỗi không luận đến đàn bà. Xin Nguyên soái rộnglòng cho tôi về được quê quán thì tôi đội ơn ngàn thuở. Tử Nha nói: - Ngươi mượn tiếng con gái Tô hầu để nói mỵ với thiên hạ, chứ ta đãbiết rõ ngươi là Hồ Ly tinh, khi Ðắt Kỷ nghỉ tại trạm Ký Châu, ngươi hớphồn nhập vào xác, rồi vào cung xui khiến Trụ vương làm nhiều việc bất nhân.Nay bị bắt còn tìm lời gỡ tội cũng chẳng lợi ích gì. Nói rồi truyền quân dẫn Ðắt Kỷ ra ngoài xử trảm. Tả đao vâng lệnh. Các chư hầu nghe Ðắt Kỷ nói trúng lý đều động lòng thương, khôngtin là yêu quái. Còn hai con yêu quỳ trước trại. Tử Nha truyền Dương Tiễn coi việc giám sát Hồ Hỷ Mỵ, Vi Hộ coiviệc giám sát Ngọc Mỹ Nhân, còn Lôi Chấn Tử coi giám sát Ðắt Kỷ. Dương Tiễn vâng lệnh làm phép trấn trên đầu Hồ Hỷ Mỵ, Vi Mộ làmphép trấn trên đầu Ngọc Mỹ Nhân rồi truyền Tả đao xử trảm, hai con quỷrụng đầu. Dương Tiễn và Vi Hộ đem hai thủ cấp vào trình. Còn Lôi Chấn Tử khiến quân trói Ðắt Kỷ ngoài cửa ải. Ðáng lẽ trong trường hợp nầy Ðắt Kỷ mặt ủ mày chau, nhưng trái lạimặt Ðắt Kỷ nở hoa, những đường thanh sơn cẩm thú nổi bật lên trên hìnhhài nhi nữ, khiến cho ai trông thấy cũng động lòng. Tên tả đao trông thấy Ðắt Kỷ cặp mắt hữu tình, miệng nói duyên dáng,hàm răng như hạt lựu, môi tợ thoa son, đứng nhìn không nháy mắt. Khi Lôi Chấn Tử truyền khai đao, Ðắt Kỷ nói với tên tả đao rằng: - Thiếp chết thật hàm oan, xin tướng quân dừng tay trong giây phút.Sớm muộn cũng chết nhưng tướng quân rộng lòng thêm một khắc giá ngànvàng. Tên tả đao thấy Ðắt Kỷ gọi mình bằng tướng quân lòng thêm línhquýnh, đã sẳn ý thương hoa tiếc ngọc, bây giờ lại được mỹ nhân lấy lòngnhư vậy, nên tay chân rời rã, cầm đao không nổi nữa, thả rơi xuống đất,mình mẩy chết tê, cặp mắt nhìn Ðắt Kỷ trân trân không nháy. Lôi Chấn Tử thấy tả đao rớt gươm, đứng sững như hình trồng, liềntruyền tên khác đến thay. Tên ấy nghe Ðắt Kỷ năn nỉ cũng rơi gươm, đúngtrơ như tên trước. Lôi Chấn Tử đổi ba bốn tên Tả đao kế tiếp, tên nào cũng chết trân nhưvậy, cất gươm không nổi. Lôi Chấn Tử tuy hò hét, khiến Tả đao hạ thủ nhưng thật ra chính LôiChấn Tử thấy dung nhan và nghe lời năn nỉ của Ðắt Kỷ cũng rủn lòng, chânbước tới không nổi. Lôi Chấn Tử nghĩ t ...