Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 98

Số trang: 24      Loại file: pdf      Dung lượng: 167.22 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong lúc các quân nhân ra sức chữa lửa, Tử Nha họp mặt với Võ Vương và chư hầu nghị luận. Võ Vương nói: - Trụ Vương vô đạo, các cung nhân và triều thần lâu nay mang họa, những kẻ nào càng gần Trụ Vương càng khổ nhiều; nay Trụ Vương đã chết, chúng ta chớ làm cho những người ấy khổ thêm, vậy phải cấm quân sĩ không nên thừa dịp nầy cướp bóc hãm hại muôn dân. Tử Nha tuân lệnh truyền ra cho quân sĩ biết kẻ nào lợi dụng việc chữa lửa, lấy của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 98 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 98 Phá Ðài báu, nhà Châu thí của Trong lúc các quân nhân ra sức chữa lửa, Tử Nha họp mặt với VõVương và chư hầu nghị luận. Võ Vương nói: - Trụ Vương vô đạo, các cung nhân và triều thần lâu nay mang họa,những kẻ nào càng gần Trụ Vương càng khổ nhiều; nay Trụ Vương đã chết,chúng ta chớ làm cho những người ấy khổ thêm, vậy phải cấm quân sĩkhông nên thừa dịp nầy cướp bóc hãm hại muôn dân. Tử Nha tuân lệnh truyền ra cho quân sĩ biết kẻ nào lợi dụng việc chữalửa, lấy của giết người thì sẽ chiếu theo quân luật xử trảm. Võ Vương nhìn về phía đông thấy hai mươi cây cột đồng đỏ hực lấylàm lạ hỏi Tử Nha: - Chẳng hay đó là vật gì vậy? Tử Nha tâu: - Ðó là Bào Lạc do Trụ Vương chế ra để đốt các quan Gián nghị. Võ Vương kinh hãi than: - Như vậy thì làm sao quốc thái dân an được. Chẳng những nạn nhântrông thấy hết hồn, cho đến ta cũng khiếp vía. Thật Trụ Vương không có dạthương người. Tử Nha nói: - Bào Lạc mới là một trong những lối hành hình tàn nhẫn của TrụVương mà thôi. Võ Vương hỏi: - Còn gì tàn nhẫn nữa? Tử Nha liền thỉnh Võ Vương đến lầu Trích Tinh và chỉ Sái Bồn choVõ Vương xem. Võ Vương thấy dưới hầm rắn bò ngổn ngang trông khiếp vía, vội hỏi: - Vật gì vậy? Tử Nha tâu: - Ðó là Sái Bồn, chỗ nuôi rắn độc để kẻ nào không tuân mệnh. Trụvương truyền lột hết quần áo ném xuống cho rắn xé xác. Võ Vương nghe nói lạnh mình. Tử Nha lại chỉ Tửu Trì, Nhục Lâm cắt nghĩa rõ từng chút. Võ Vương than: - Ta không ngờ Thiên Tử không có lòng nhân đức, chẳng chút lươngtâm. Võ Vương thấy lửa còn cháy, khói đen ngun ngút, số cung nga chếtcháy hơn phân nửa, hơi tanh khét lẹt, lòng không đành, liền truyền: - Hãy cứu lấy thi thể bị nạn đem ra ngoài chôn cất cho tử tế. Rồi lại hỏi Tử Nha: - Chẳng biết thi thể Trụ Vương ở đâu? Chúng ta phải tìm cho đượclàm lễ an táng, nếu để vậy chúng ta mang tội không nhỏ. Tử Nha tâu: - Trụ Vương vô đạo, chết như vậy là do trời phạt, nay Ðại Vươngnhân đức, truyền tống táng thì lòng nhân của Ðại Vương không gì bì kịp. Liền khiến quân tìm xác Trụ Vương tẩn liệm và tống táng theo lễThiên tử. Sau đó, Võ Vương cùng Tử Nha và chư hầu đến Lộc đài, xem thấylầu cao chót vót, cảnh vật xinh tươi, trong đài gắn toàn những châu báu,ngọc ngà hào quang sáng lóe, Võ Vương chắt lưỡi than: - Thiên Tử thâu của dân xa xỉ như vầy bảo dân chúng không cùng khổsao được. Ðã không có lòng thương dân thì mất nước là chuyện dĩ nhiên. Tử Nha tâu: - Từ xưa đến nay, hễ tiết kiệm thì lâu dài, xa xí thì mất nước. Kẻ minhquân lấy đức hạnh làm quý không coi châu báu, ngọc ngà là đẹp. Võ Vương nói: - Dân chúng lâu nay bị đóng góp vào Lộc đài nên cùng khổ, nay cũngnên phá Lộc đài chia của cho dân nghèo, lại lấy kho lúa tại Cự Kiêu phátchẩn cho dân chúng bớt đói khổ. Tử Nha nói: - Ðại Vương có ý như vậy thì đức rải bốn phương. Xin truyền lệnh lậptức. Võ Vương làm y lời, truyền phá Lộc đài lấy báu vật phân phát chodân và phá kho lấy lúa cấp chẩn. Dân chúng được của mừng rỡ vô cùng. Xảy có tin vào báo: - Bắt được đứa con út của Trụ Vương là Võ Cảnh hiện trốn sau hậucung. Võ Cảnh là con trai của Ðắt Kỷ mới sanh sau. Võ Cảnh tuy còn nhỏ, song cũng khôn lanh, thấy Võ Vương liền sụplạy. Chư hầu nổi giận nói: - Ân Thọ vô đạo, tội ác dẫy đầy, cũng nên chém Võ Cảnh để đền tộivới thiên hạ. Võ Vương can: - Trụ Vương lỗi đạo là tại Ðắt Kỷ và nịnh thần bày, còn Võ Cảnh cótội chi? Rất đỗi các quan đại thần như Tỷ Can, Vi Tử mà còn không can giánđược thì Võ Cảnh một đứa bé bỏng làm gì được? Thói thường tội của chakhông luận đến con, các chư hầu nên noi đức ấy sau này. Chúng ta đợi cómột tân quân là yêu cầu phong cho Võ Cảnh một cõi ngõ hầu nối kiếp lửahương, như vậy tức là chúng ta đền ơn Thiên Tử vậy. Chư hầu không dám cãi. Khương Văn Hoán nói: - Nay các việc đã xong, chúng ta cũng nên tôn một tân quân lên kế vị,trời không thiếu một ngày vắng mặt nhựt, nước không nên để một bữa thiếuvua. Hễ ai có nhân đức thì ra trị thiên hạ. Tôi thấy Võ Vương nhân đức cóthừa, đáng mặt lên ngôi thiên tử, xin tính chuyện ấy cho đẹp dạ chư hầu. Các chư hầu đều nói: - Khương hiền hầu luận phải lắm. Võ Vương nói: - Tôi đức mỏng tài hèn, chỉ lo giữ mình cho trong sạch còn chưa xong,dám đâu trị thiên hạ. Tôi ước mong được về nước giữ đạo thần tử mà thôi.Xin chư hầu chọn người khác cho xứng đáng với chức vị thiêng liêng ấy. Khương Văn Hoán nói: - Ðại Vương chớ nên ...

Tài liệu được xem nhiều: