Phú Yên: Vài Thắng Cảnh 3
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 198.63 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bến Nước Buôn Chơ Bến nước Buôn Chơ thuộc xã Krông Pa, huyện Sơn Hòa, tỉnh Phú Yên, nằm sát bên bờ sông Cà Lúi, một nhánh nhỏ của thượng nguồn sông Ba. Quanh năm sông Cà Lúi nước trong leo lẻo, đứng trên bờ có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt mình dưới làn nước trong vắt. Người dân buôn Chơ đều lấy nước từ con sông này dùng trong sinh hoạt hàng ngày.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phú Yên: Vài Thắng Cảnh 3Bến Nước Buôn ChơBến nước Buôn Chơ thuộc xã Krông Pa, huyện Sơn Hòa, tỉnh PhúYên, nằm sát bên bờ sông Cà Lúi, một nhánh nhỏ của thượngnguồn sông Ba. Quanh năm sông Cà Lúi nước trong leo lẻo, đứngtrên bờ có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt mình dưới làn nướctrong vắt. Người dân buôn Chơ đều lấy nước từ con sông này dùngtrong sinh hoạt hàng ngày. Đứng trên cao nhìn xuống, thấp thoángtrong những cánh rừng thưa, mỗi sáng mỗi chiều trai gái trongbuôn mang gùi nước ra bến sông, rực rỡ trong những tấm áo màutrong nắng vàng cao nguyên, toả tràn lên những tán lá rừng xanhngắt…Bên bến nước Buôn Chơ có đó một tảng đá to, bằng phẳng trênphiến đá ấy có in sâu vết lõm hình bộ xương của con lươn khổnglồ. Bên cạnh đó là tảng đá khác cũng to lớn và phẳng phiu như vậy,in hình một dấu chân người khổng lồ. Theo truyền thuyết, đó làdấu chân Y Rít, người đã tìm ra nguồn nước.Truyền thuyết về dấu chân Y RítTương truyền, thuở xưa dân làng sống rất khó khăn vì thiếu nước.Mùa mưa, họ đắp bờ ngăn suối để giữ nước nhưng đến mùa khô,nước bị con rắn thần hút hết, chỉ còn trơ lại lớp sỏi cát khô khốc.Dân trong các buôn lại lại thất thểu đào bới, vét từng bụm nướcđục ngầu bám đầy rong rêu trong các hang hốc. Có nhiều năm phảichặt những đoạn dây rừng, dùng ống bương hứng lấy chút nước ítỏi để khỏi phải chết khát.Y Rít là chàng trai thông minh, quả cảmluôn ray rứt với đời sống cơ cực của dân làng.Trước cảnh tình cơ cực của người dân, Y Rít quyết tâm lên đườngđi tìm nguồn nước. Chàng đi từ núi cao xuống lũng sâu, từ trảngtranh xơ xác này tới đồi núi chập chùng nọ. Đói chàng hái lá rừngăn tạm, khát chàng chặt những dây leo chằng chịt tìm chút nướccho đôi môi khỏi bị nứt nẻ. Chàng đi và đi mãi. Hết ngày này sangngày khác. Ngày đi đêm nghỉ, ròng rã nhiều tháng liền.Cho tới một ngày kia chàng mệt lả vì đói và khát, nằm gục bên gốccây già, thiếp đi. Trong cơn mê, chàng bỗng nhìn thấy một khốilửa đỏ rực từ trời cao bay xuống. Và từ trong quả cầu lửa rực rỡkia, Giàng bước ra, khoan thai đến trước mặt chàng nói: “Hỡichàng trai quả cảm của Giàng, con hãy bước tiếp đi về phía mặttrời, cho tới khi nào nghe thấy tiếng chim hót rộn ràng, tiếng muônthú hoan ca thì dừng lại. Đàn bướm đủ sắc màu sẽ đưa con tìm đếnnơi con cần tìm”. Nói vừa dứt câu, Giàng khoan thai bước vàotrong quả cầu lửa và bay lên trời cao. Y Rít bừng tỉnh, mở mắt ranhìn thì chỉ thấy một cao nguyên bao la, cây cỏ xanh rì. Tuyệtnhiên không còn nghe và thấy điều gì khác hơn. Y Rít quơ vộinhững nắm lá rừng trước mặt mình cho vào miệng nhai ngấunghiến rồi vội vã bước thấp bước cao về phía mặt trời với thể xácsắp suy kiệt.Cuối cùng chàng tìm thấy một dòng sông nước trong vắt cùng vớiđàn bướm đủ màu sắc bay lượn chung quanh. Y Rít từ trên bờ caolao xuống dòng nước trong, đắm mình trong đó nghe các đườnggân, thớ thịt như đang từ từ dãn ra. Bỗng có một con lươn to hơncon voi rừng, dài hơn những sợi dây mây, xé nước lao tới đâm bổvào người chàng. Y Rít nhoài người né sang bên với nỗi bànghoàng khôn tả xiết. Con lươn quay đầu lại, ngược dòng nước laotiếp vào tấn công chàng. Y Rít nhún người phóng lên bờ cát. Conlươn lao theo quấn chặt chân chàng giữ lại, cố xé toạc bàn chânchàng. Y Rít dùng hết bình sinh uẩy con lươn văng ra khỏi chân.Nhưng nó đâu dễ chịu thua. Cuộc chiến dằng dai bất phân thắngbại, kéo dài mãi đến ngày thứ bảy thì cả hai bên gần như kiệt sức.Nhưng Y Rít với sự sống còn của bộ tộc mình quyết tâm không đểcon lươn kia giết chết chàng trước khi bộ tộc biết được nguồnnước. Và hình như con lươn kia cũng linh cảm được rằng, nếukhông giết chết được chàng trai trẻ kia thì vĩnh viễn giang sơn củamình sẽ bị loài người chiếm giữ. Điều này đồng nghĩa với đất sốngcủa nó không còn nữa. Cả hai đều cảm nhận được điều hệ trọngnày nên ra sức lần cuối cùng, quyết quật chết kẻ thù. Chàng Y Rítđứng trên tảng đá thủ thế chờ con lươn lao tới, và nó đã lao tới vớitất cả sức lực còn lại. Y Rít dẫm mạnh chân xuống tảng đá, tómđược đuôi con lươn, nắm chặt và nhấc bổng lên quay nhiều vòngtrên không. Con lươn rời khỏi làn nước trong, hình như không cònsức lực như bình thường, nhẹ hẫng. Y Rít nghiến răng, bám chặtchân trên đá và quật mạnh con lươn xuống tảng đá kề bên rồi nằmlịm đi. Chàng nằm ngất không biết bao lâu…Trong khi đó dân làng đang chờ đợi tin vui của Y Rít tìm ra nguồnnước. Nhưng ngày này qua tháng nọ, bóng dáng chàng vẫn biệttăm trên cao nguyên bao la và núi rừng hùng vĩ. Không thể chờ đợilâu hơn nữa, các trai làng chia nhau đi tìm chàng, bởi Y Rít đối vớihọ là cuộc sống, là niềm tin, là sức mạn. Toán trai làng khăn góitỏa đi các hướng và một ngày kia họ tìm thấy xác chàng trên tảngđá, bên cạnh là xác con lươn khổng lồ trên dòng sông nước cứ vôtình trôi. Họ bàng hoàng nhìn cảnh tượng bày ra trước mắt như thểđó không thể là sự thật. Nỗi đau khổ chen lần niềm vui sướng tràolên. Y Rít quả cảm đã hiến dâng thân xác cho Giàng để dành lấy sựsống cho cả bộ tộ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phú Yên: Vài Thắng Cảnh 3Bến Nước Buôn ChơBến nước Buôn Chơ thuộc xã Krông Pa, huyện Sơn Hòa, tỉnh PhúYên, nằm sát bên bờ sông Cà Lúi, một nhánh nhỏ của thượngnguồn sông Ba. Quanh năm sông Cà Lúi nước trong leo lẻo, đứngtrên bờ có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt mình dưới làn nướctrong vắt. Người dân buôn Chơ đều lấy nước từ con sông này dùngtrong sinh hoạt hàng ngày. Đứng trên cao nhìn xuống, thấp thoángtrong những cánh rừng thưa, mỗi sáng mỗi chiều trai gái trongbuôn mang gùi nước ra bến sông, rực rỡ trong những tấm áo màutrong nắng vàng cao nguyên, toả tràn lên những tán lá rừng xanhngắt…Bên bến nước Buôn Chơ có đó một tảng đá to, bằng phẳng trênphiến đá ấy có in sâu vết lõm hình bộ xương của con lươn khổnglồ. Bên cạnh đó là tảng đá khác cũng to lớn và phẳng phiu như vậy,in hình một dấu chân người khổng lồ. Theo truyền thuyết, đó làdấu chân Y Rít, người đã tìm ra nguồn nước.Truyền thuyết về dấu chân Y RítTương truyền, thuở xưa dân làng sống rất khó khăn vì thiếu nước.Mùa mưa, họ đắp bờ ngăn suối để giữ nước nhưng đến mùa khô,nước bị con rắn thần hút hết, chỉ còn trơ lại lớp sỏi cát khô khốc.Dân trong các buôn lại lại thất thểu đào bới, vét từng bụm nướcđục ngầu bám đầy rong rêu trong các hang hốc. Có nhiều năm phảichặt những đoạn dây rừng, dùng ống bương hứng lấy chút nước ítỏi để khỏi phải chết khát.Y Rít là chàng trai thông minh, quả cảmluôn ray rứt với đời sống cơ cực của dân làng.Trước cảnh tình cơ cực của người dân, Y Rít quyết tâm lên đườngđi tìm nguồn nước. Chàng đi từ núi cao xuống lũng sâu, từ trảngtranh xơ xác này tới đồi núi chập chùng nọ. Đói chàng hái lá rừngăn tạm, khát chàng chặt những dây leo chằng chịt tìm chút nướccho đôi môi khỏi bị nứt nẻ. Chàng đi và đi mãi. Hết ngày này sangngày khác. Ngày đi đêm nghỉ, ròng rã nhiều tháng liền.Cho tới một ngày kia chàng mệt lả vì đói và khát, nằm gục bên gốccây già, thiếp đi. Trong cơn mê, chàng bỗng nhìn thấy một khốilửa đỏ rực từ trời cao bay xuống. Và từ trong quả cầu lửa rực rỡkia, Giàng bước ra, khoan thai đến trước mặt chàng nói: “Hỡichàng trai quả cảm của Giàng, con hãy bước tiếp đi về phía mặttrời, cho tới khi nào nghe thấy tiếng chim hót rộn ràng, tiếng muônthú hoan ca thì dừng lại. Đàn bướm đủ sắc màu sẽ đưa con tìm đếnnơi con cần tìm”. Nói vừa dứt câu, Giàng khoan thai bước vàotrong quả cầu lửa và bay lên trời cao. Y Rít bừng tỉnh, mở mắt ranhìn thì chỉ thấy một cao nguyên bao la, cây cỏ xanh rì. Tuyệtnhiên không còn nghe và thấy điều gì khác hơn. Y Rít quơ vộinhững nắm lá rừng trước mặt mình cho vào miệng nhai ngấunghiến rồi vội vã bước thấp bước cao về phía mặt trời với thể xácsắp suy kiệt.Cuối cùng chàng tìm thấy một dòng sông nước trong vắt cùng vớiđàn bướm đủ màu sắc bay lượn chung quanh. Y Rít từ trên bờ caolao xuống dòng nước trong, đắm mình trong đó nghe các đườnggân, thớ thịt như đang từ từ dãn ra. Bỗng có một con lươn to hơncon voi rừng, dài hơn những sợi dây mây, xé nước lao tới đâm bổvào người chàng. Y Rít nhoài người né sang bên với nỗi bànghoàng khôn tả xiết. Con lươn quay đầu lại, ngược dòng nước laotiếp vào tấn công chàng. Y Rít nhún người phóng lên bờ cát. Conlươn lao theo quấn chặt chân chàng giữ lại, cố xé toạc bàn chânchàng. Y Rít dùng hết bình sinh uẩy con lươn văng ra khỏi chân.Nhưng nó đâu dễ chịu thua. Cuộc chiến dằng dai bất phân thắngbại, kéo dài mãi đến ngày thứ bảy thì cả hai bên gần như kiệt sức.Nhưng Y Rít với sự sống còn của bộ tộc mình quyết tâm không đểcon lươn kia giết chết chàng trước khi bộ tộc biết được nguồnnước. Và hình như con lươn kia cũng linh cảm được rằng, nếukhông giết chết được chàng trai trẻ kia thì vĩnh viễn giang sơn củamình sẽ bị loài người chiếm giữ. Điều này đồng nghĩa với đất sốngcủa nó không còn nữa. Cả hai đều cảm nhận được điều hệ trọngnày nên ra sức lần cuối cùng, quyết quật chết kẻ thù. Chàng Y Rítđứng trên tảng đá thủ thế chờ con lươn lao tới, và nó đã lao tới vớitất cả sức lực còn lại. Y Rít dẫm mạnh chân xuống tảng đá, tómđược đuôi con lươn, nắm chặt và nhấc bổng lên quay nhiều vòngtrên không. Con lươn rời khỏi làn nước trong, hình như không cònsức lực như bình thường, nhẹ hẫng. Y Rít nghiến răng, bám chặtchân trên đá và quật mạnh con lươn xuống tảng đá kề bên rồi nằmlịm đi. Chàng nằm ngất không biết bao lâu…Trong khi đó dân làng đang chờ đợi tin vui của Y Rít tìm ra nguồnnước. Nhưng ngày này qua tháng nọ, bóng dáng chàng vẫn biệttăm trên cao nguyên bao la và núi rừng hùng vĩ. Không thể chờ đợilâu hơn nữa, các trai làng chia nhau đi tìm chàng, bởi Y Rít đối vớihọ là cuộc sống, là niềm tin, là sức mạn. Toán trai làng khăn góitỏa đi các hướng và một ngày kia họ tìm thấy xác chàng trên tảngđá, bên cạnh là xác con lươn khổng lồ trên dòng sông nước cứ vôtình trôi. Họ bàng hoàng nhìn cảnh tượng bày ra trước mắt như thểđó không thể là sự thật. Nỗi đau khổ chen lần niềm vui sướng tràolên. Y Rít quả cảm đã hiến dâng thân xác cho Giàng để dành lấy sựsống cho cả bộ tộ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
lịch sử văn hóa văn hóa bốn phương địa danh địa lý Phú Yên: Vài Thắng Cảnh 3Gợi ý tài liệu liên quan:
-
4 trang 217 0 0
-
Báo cáo Sự thành lập Công ty Đông Ấn Anh và những nỗ lực thâm nhập phương Đông trong thế kỷ XVII.
9 trang 104 0 0 -
4 trang 83 0 0
-
1 trang 70 0 0
-
8 trang 54 0 0
-
11 trang 51 0 0
-
26 trang 42 0 0
-
Hoàn cảnh ra đời và ảnh hưởng của phong trào văn hóa Phục Hưng
2 trang 36 0 0 -
7 trang 30 0 0
-
Sưu tầm truyện thơ của người Mường
6 trang 30 0 0 -
19 trang 29 0 0
-
11 trang 28 0 0
-
Trò chuyện Triết học (Tập 4): Phần 1
106 trang 28 0 0 -
8 trang 27 0 0
-
Tài liệu lịch sử: Lam Sơn thực lục
35 trang 27 0 0 -
Tiểu luận: Văn hóa thế kỷ 16, 17 và 18
37 trang 26 0 0 -
6 trang 25 0 0
-
18 trang 25 0 0
-
27 trang 25 0 0
-
9 trang 25 0 0