Danh mục

Quả cầu có hoa pha lê

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 136.48 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chap 1 Tách tách ...mưa rồi .Yokomi ngồi trong ôtô nhìn ra, bầu không khí thật ảm đạm. Yosahi cũng nhìn thấy bầu không khí đó trong mắt em mình, cậu thở dài...Bỗng một chiếc ôtô khác chạy đến, cái cửa kính từ từ mở ra – Touya, Yokomi giấu đi vẻ buồn rầu,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quả cầu có hoa pha lê Quả cầu có hoa pha lê Chap 1 Tách tách ...mưa rồi .Yokomi ngồi trong ôtô nhìn ra, bầu không khí thật ảm đạm. Yosahi cũng nhìn thấy bầu không khí đó trong mắt em mình, cậu thở dài...Bỗngmột chiếc ôtô khác chạy đến, cái cửa kính từ từ mở ra – Touya, Yokomi giấu đi vẻ buồn rầu, trầm tĩnh khi nãy và bắt đầu vui vẻ lên. - Này, cô nàng mắt kính, làm gì mà ủ rũ zữ zậy.!!!??? - Làm gì có, tôi chỉ hơi buồn ngủ thôi! - Chắc lại nằm mơ mộng về anh nào đó nên ngủ trễ hả!!! - Mệt quá, chẳng thèm nói chuyện với mấy người nữa! - Bye bye, lát gặp ở trường nhé! - Hừ.... Yosahi mỉm cười, mặc dù biết rằng Touya học rất giỏi và là em trai của Wataru nhưng anh không ủng hộ Yokomi quen với anh chàng này chút nào. Tuy rằng anh phải cảm ơn cậu này vì nhờ có Touya mà Yokomi vui hơn. -Đã đến trường của tiểu thư rồi ạ!-Bác quản gia nói. -Đi học vui vẻ nhé -Yosahi mỉm cười . -Vâng ạ ! – Yokomi vui vẻ đáp.“Em không cần giả tạo thế đâu Yokomi”-Yosahi nghĩ thầm rồi lắc đầu buồn bã .Dùcứ đến trước cổng trường là Yokomi lại trở nên vui vẻ. Nhưng, hơn ai hết, anh hiểu rằng đó chỉ là sự giả tạo của Yokomi. -Hi, Yoko-kun !- Yumi mỉm cười vẫy tay chào Yokomi. -Hello, Yumi-kun! –Yokomi mỉm cười vẫy tay chào lại. -Xin chào cả hai cô nàng !-Tiếng của ai đó quen quen, là Touya. -Chào...chào, Touya!-Yumi ngượng nghịu trả lời . -Đi thôi Yumi-kun, tớ chẳng muốn nhìn mặt mấy tên này đâu!^-^ - Yokomi bỏ đi, Touya kéo tay cô nàng lại, nháy mắt bí ẩn. -Không thích nhìn thì nhìn cho quen! -Thiệt là sởn cả gai ốc!!! -Cô cận thị mà đi một mình thì ngã mất. Để tôi dìu vào phòng học nhé! -Tôi không phải kẻ tàn tật, chào! -Ấy ấy, sao cô đi vội thế, hay là thích tôi rồi! -Are you crazy? Tôi mà thích anh á, mơ đi! Nói rồi Yokomi ngoe ngoẩy bỏ đi, bỏ lại Yumi đứng một mình với Touya mà không biết làm thế nào. Anh quay sang Yumi, cười hiền: -Lát đi ăn trưa với tôi không? -Thật ạ, mà đi đâu!-Yumi hớn hở. -Đến quán KFC đi, tôi đãi, nhớ rủ cả cô nàng vừa bỏ đi ban nãy nhé! -V...vâng ...ạ! – Yumi thất vọng tột độ. “Ghen tị quá, mình thực sự rất ghen tị với Yokomi!”-cô nàng nghĩ thầm rồi mỉm cười như một kẻ thua cuộc. Trưa đó, tại quán KFC... -Chào mọi người, tôi đến trễ!-Touya cười ngượng . -Anh lúc nào chả trễ!- Yokomi mỉa mai -Mặc tôi, vậy chắc là lúc nào cô cũng đến sớm hả!?-Thật ...thật đấy ạ!Yoko-kun lúc nào cũng kiểm tra thời gian rất kĩ nên thường đếnsớm hơn mọi người!!– Yumi vừa nói vừa chỉ vào Yokomi làm mọi người bật cười. -Yumi không cần sợ tôi như thế, dù gì thì chúng ta cũng bằng tuổi nên không cần nói chuyện lễ phép quá!- Touya vừa cười vừa nhìn thẳng vào mắt Yumi. Yokomi che ngang mắt hai người, Touya hướng mắt sang chỗ cô: -Này, cô đang... ghen hay sao mà tự nhiên không cho tôi nhìn Yumi hả? -Thì tôi đang thông cảm cho Yumi thôi, phải có chuyện gì đó thì tôi mới làm như vậy chứ ai thích cậu đâu mà ghen, hứ! – Yokomi quát lại.“Nếu để cô ấy bị Touya nhìn vào mắt hoài như thế thì không chừng lại òa khóc và bỏ chạy cho xem.”- Yokomi thầm nghĩ, rồi sực nhớ ra nãy giờ chưa gọi món, cô chồm dậy hỏi Touya: -Sao chưa gọi món đi? -Chúng ta còn phải đợi một người nữa!-Anh đến rồi đây, chào các em, anh đến muộn quá!- Giọng của một người đàn ông điềm tĩnh, Yokomi chắc là như vậy. Yokomi nhìn sang, là anh Wataru. Mặt cô bỗng đỏ lừ lên. Wataru vẫn không để ý đến việc đó, anh mỉm cười hồn nhiên với cô: -Chà, cũng lâu lắm rồi anh mới gặp Yokomi nhỉ? Em lớn lên và xinh đẹp quá đi! -Xì, xấu như ma cây thì có!-Touya chu mỏ phê phán lại. Yokomi chịu hết nổi rồi, cô đứng phắt dậy, bỏ chạy và nói vọng lại: -Em ...em sực nhớ là có một việc quan trọng phải làm, cho, cho em xin lỗi, em về trước đây! Touya định đuổi theo hỏi nhưng Wataru đã ngăn lại. Anh mỉm cười dịu dàng nhìn về phía cô bé vừa đỏ mặt vừa hớt hải gọi taxi. “Thật là, em lúc nào cũng như thế khi gặp anh cả. Chắc đó mới thật sự là bản thâncủa em phải không? Cho anh xin lỗi nhé!” – Wataru nghĩ thầm và mỉm cười buồn .“Có chuyện gì sao anh hai? Cả cô ấy nữa, vẻ thông minh của cô ấy đâu rồi, cách ăn nói mỉa mai người khác nữa! Thật sự em chả hiểu gì cả!” “Không lẽ...” – Touya chau mày lại, tim anh đau thắt.Chap 2Sáng hôm sau, Yumi đứng tại cổng để đợi Yokomi...Yokomi bước xuống xe :-Yoko-kun, hôm qua cậu làm sao thế!???Tự nhiên đỏ mặt rồi bỏ chạy là sao ?-Đúng đó, có chuyện gì với cô vậy?-Touya bước đến bên cô và hỏi rất ân cần .-Có gì đâu, chỉ là vài chuyện vặt vãnh thôi! Mà.....Hi...hi...hi! Cô lấy tay che miệng lại cười, lần đầu cô thấy vẻ mặt nghiêm trọng củaTouya nên không nhịn được cười.-Nhìn mặt cậu kìa, lần đầu tiên tôi thấy biểu hiện đó trên mặt cậu đấy! Không cầnlo thế đâu!-Thì ...tại tui tưởng bà chằn như cô mà cũng biết ăn nói lắp bắp trước mặt ngườikhác rồi bỏ chạy nữa nên... chứ ai thèm lo cho cô!-What? Anh bảo ai là bà chằn? Đồ đáng ghét!-Mệt cô thật đấy, tôi ... tôi vào lớp đây! – lần này là Touya đỏ mặt rồi chạy biến.Yumi bắt đầu quay cuồng rồi đâ ...

Tài liệu được xem nhiều: