Danh mục

Quang Chi Tử-chương 40&41

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 164.15 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

"Ta nghĩ lại chút." Địch sư phụ trầm tư trong chốc lát. "Tốc độ lớn của Tiểu Kim bây giờ rất nhanh, không giống tốc độ lớn của Long tộc trong sách viết, nó chỉ mới một năm đã sắp sửa qua giai đoạn ban ấu sinh rồi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quang Chi Tử-chương 40&41 Quang Chi Tử Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu Chương 40: Ta muốn về nhàTa nghĩ lại chút. Địch sư phụ trầm tư trong chốc lát. Tốc độ lớncủa Tiểu Kim bây giờ rất nhanh, không giống tốc độ lớn của Longtộc trong sách viết, nó chỉ mới một năm đã sắp sửa qua giai đoạn ban ấu sinh rồi. Trong sách viết, Long tộc muốn hoàn thành ấu sinh ít nhất phải tốn 600 năm. Mà Tiểu Kim lại chưa tới một tuổi đã sắp sửa tiến vào giai đoạn trưởng thành rồi. Ta nghĩ, Tốc độ lớn của Tiểu Kim bây giờ có quan hệ với lần con dùng sinh mạng cộng hưởng. Có phải từ lúc đó nó mới lớn nhanh hơn phải không? Đúng vậy, từ lần đó Tiểu Kim lớn rất nhanh, hấp thu ma pháp lực so với trước kia nhiều hơn rất nhiều. Trường Cung à, con thật sự là nhặt được bảo vật rồi. Ngàn vạn lần không được cho người khác biết chuyện Tiểu Kim là Rồng. Chờ khi Tiểu Kim trưởng thành mới không sợ nữa. Khi đó nó sẽ có cánh và móng vuốt có thể tự bảo, nó sẽ trở thành trợ thủ rất lớn của con về sau đó. Oa, thật tốt quá, huyễn thú của mình là Rồng a.Không được cao hứng quá sơm, quyển sách này ta cho con, đây là sư phụ của sư phụ của sư phụ ta truyền cho ta đấy, con phải bảo tồn cẩn thận. Từ nay về sau sẽ có ích với con. Trong tờ cuốicùng của cuốn sách có ghi lại chỗ tụ tập của Rồng và bản đồ. Con tốt nghiệp cao cấp ma pháp học viện có thể đi xem, nếu long vương bây giờ muốn thu hồi Tiểu Kim thì cứ trả lại cho nó nhé, không biết Tiểu Kim như thế nào lại thất lạc nữa.Quan Chi TửNhất định phải trả lại ạ? Ta quả không muốn Tiểu Kim rời ta mà đi, giờ lạic hỉ muốn nó không phải là Rồng mà thôi. Nhất định phải trả, Trường Cung nghe lời đi, con phải biết rằngcha mẹ mất đi con cái của mình thống khổ thế nào, con cũng nên nghĩ cho Tiểu Kim một chút.! Đúng vậy! Nếu ba ba mụ mụ tìm không thấy ta nhất định cũng sẽ rất là buồn đó. Chờ tốt nghiệp xong, có cơ hội ta sẽ tới LongCốc xem một chuyến. Cũng phải tận lực thuyết phục chúng nó để Tiểu Kim đi theo ta.A, ba ba mụ mụ đã lâu chưa gặp rồi, cũng sắp nghỉ định kỳ nữa,ta phải về nhà gặp họ mới được. Nếu bọn họ thấy ma pahsp của ta lợi hại như vậy khẳng định sẽ rất cao hứng.Địch sư phụ, con khi nào có thể về nhà a, con nhớ ba ba mụ mụrồi. Không nghĩ thì không sao, nghĩ tới ta lại cảm thấy nhớ quá.! Nhớ nhà rồi sao? Con cứ ở chỗ này nghỉ ngơi hai ngày, chờ khi thân thể khôi phục thì có thể trở về rồi, trường học ngày kia sẽ chính thức nghỉ định kỳ. Địch sư phụ cười nói.Đúng rồi, Địch sư phụ, con không muốn khiêu chiến với lớp caonữa, con thấy mình vẫn còn rất nhiều thứ chưa đủ, con vẫn còn phải tiếp tục tu luyện ma pháp, học thật nhiều nữa. Con nghĩ như vậy rất đúng, ta còn sợ ma pháp của con tăng nhanh quá lại đâm ra tự mãn nữa. Lần này nếu không nhờ TiểuKim con cũng không đoạt được quán quân. Ta cũng hy vọng conchăm chỉ tập luyện. Chờ khi tới cao cấp ma pháp học viện có thể sớm tốt nghiệp cũng được. Con giờ nghỉ ngơi đi nhé, ta còn cóviệc phải giải quyết. Địch sư phụ hiền lành vỗ vỗ đầu ta rồi xoay người đi ra. Thật không nghĩ tới trận chung kết lại xảy ra nhiều chuyện nhưthế. Bất quá cũng không tính là chuyện xấu. Tối thiểu giờ ta cũng biết Tiểu Kim là gì rồi. Chờ sau này ta nhất định sẽ giúp nó tìm cha mẹ.Quan Chi Tử Ta ấm áp nhìn Tiểu Kim, xoa cái đầu to đáng yêu của nó, có vẻTiểu Kim cũng hiểu được một chút, nó lấy cái đầu mình cọ cọ vào người ta. Địch sư phụ đi rồi, kết giới cũng giải khai, ta mau chóng thu hồi Tiểu Kim trở lại. Ta nằm trên giường muốn ngủ một giấc nhưng thế nào cũng không ngủ được. Ngày kia Tú sư phụ sẽ tới đón ta rồi Ông kỳvọng cao như thế ở ta, nếu giờ nhìn thấy thực lực của ta tăng lên thì nhất định sẽ cao hứng lắm đây. Ba ba mụ mụ không biết giờ thế nào rồi, bọn họ khẳng định cũng nhớ ta nhiều, ta cũng nhớ mọi người lắm a.Ta nhìn ra bên ngoài cửa sổ, đắm chìm trong suy nghĩ, đã không ngủ được thì ta đành luyện ma pháp lực vậy, tận lực khôi phụcma pháp cũng là việc quan trọng. Ta bắt đầu chuyên tâm ngưngtụ quang nguyên tố, quang nguyên tố không ngừng dũng mãnhtập hợp vào trong người ta, nén lại dung hợp vào trong kim cầu. Như vậy Kim cầu sẽ khôi phục lại nhanh hơn. .... Hai ngày sau Sáng sớm ta đã bỏ chạy đi tìm Địch sư phụ, Địch sư phụ, ma pháp của con đã khôi phục hoàn toàn rồi, con đã có thể về nhà được chưa ạ? Ông bỏ cuốn sách đang đọc xuống ngẩng đầu mỉm cười: Ngốc tiểu tử, vội vã thế vậy, ngươi ghét lão già ta muốn nhanh chóng rời khỏi ta phải không a?Không phải, không phải, con cũng không muốn rời xa người đâu, người là sư phụ tốt nhất của con a. Đây chính là lời nói từ nội tâm của ta. Cũng chính vì có sư phụ nên ta mới có thể nâng cao được thực lực của mình như vậy. Chỉ mới gần một năm ta đã có thể trở thành tân thủ tịch sinh năm hai rồi.Nhìn thấy hình dáng vội vàng của ta sư phụ lại cười lớn hơn: Tachỉ đùa con thôi, nhanh đi thu thập hành trang đi, con có thể vềnhà rồi. Trên đường đi phải cẩn thận nhé, mà có người đón con không vậy? Ông biết nhà ta ở rất xa nên mới hỏi vậy.Quan Chi Tử Có ạ, nhưng mà không biết ông có đến không nữa, chính là sư phụ tại sơ cấp ma pháp học viện trước của con đó. À! có cớ họi ta thật muốn gặp ông ấy, hỏi xem ông ấy làm thếnào có thể dạy con có được cơ sở vững vàng như thế này. ( Bây giờ đương nhiên không được, vì Địch sư phụ không muốn người khác biết ta là học sinh của ông mà )Không cần đâu, không cần đâu. ta vội vã cự tuyệt Địch sư phụ,nếu mà ông hỏi được cách của sư phụ ma quỷ rồi đem ra đối phó với ta thì cuộc sống của ta về sau ...

Tài liệu được xem nhiều: