Danh mục

Quang Chi Tử-chương 72&73

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 179.94 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ta khách khí nói:"Thật không phải, đã quấy rầy huynh" "Sao lại nói vậy, Thiểm Vân ta coi trọng nhất là người mạnh, chỉ có người mạnh hơn ta mới khiến ta coi là bằng hữu, mặc kệ ngươi thế nào ta vẫn coi ngươi là bằng hữu, ha ha" hắn thật hào sảng, nghe hắn nói xong ta trong lòng cũng thật cao hứng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quang Chi Tử-chương 72&73 Quang Chi Tử Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu CHƯƠNG: 72&73 Ta khách khí nói:Thật không phải, đã quấy rầy huynhSao lại nói vậy, Thiểm Vân ta coi trọng nhất là người mạnh, chỉ có người mạnh hơn ta mới khiến ta coi là bằng hữu, mặc kệngươi thế nào ta vẫn coi ngươi là bằng hữu, ha ha hắn thật hào sảng, nghe hắn nói xong ta trong lòng cũng thật cao hứng. Ta cũng rất cao hứng khi có bằng hữu như huynh a, trận đấutrước là vận khí, thắng được thật là do quá may mắn, nếu huynh dùng huyễn thú ngay từ đầu ta sợ rằng không thắng được.Vừanói, chúng ta vừa vào thân vương phủ, thật sự là rất lớn, nội phủ kiến trúc vô cùng hoành vĩ, mặc dù không giống hoàng cung nhưng cũng có thể nói là tiểu mê cung. Thiểm Vân nói:huyễn thú của ngươi cũng quá lợi hại, đó là loại gì vậy? Tiểu kim bây giờ vẫn ngủ say trong cơ thể ta, ta nghĩ một chútnói:Là loại xà huyễn thú, chẳng qua một loại rất dài thôi, uy lựckhông nhỏ nhưng rất hao phí ma pháp lực, từ đó nó vẫn ngủ say hấp thu pháp lực của ta, nếu ngày đó huynh kiên trì thêm chốc lát, nó cũng không thể đấu. Cho nên ta nói thắng lợi là do may mắn mà.Thiểm Vân dẫn ta vào phòng hắn, chúng ta hàn huyên đủ thứ, từQuan Chi Tửtrong lời nói ta cảm thấy Thiểm Vân cùng Chiến Hổ vô cùng giống nhau, cùng là hán tử trực sảng. Ta cắn răng hạ quyết tâm. Thiểm Vân đại ca, đệ có chút việc nói cùng huynh. Huynh có phải còn có một người đệ đệ? Nghe xong ta hỏi, Thiểm Vân kích động phi thường nắm lấy tay ta:đệ có tin tức gì của Kinh Vân a? Oa, huynh nhẹ tay chút, đệ không chịu được lực tay của quang minh kỵ sĩ a. Thiểm Vân lúc này mới bớt kích động.Ta tiếo tục nói:kỳ thật, đệ lần này tới Tu Đạt thành có thêm mộtnhiệm vụ chính là thay hắn báo tin bình an về nhà, thay hắn vấn an mọi người thế nào.Thiểm Vân nói: Sao nó vì cái gì không tự về, nó bây giờ ở đâu? Ta thong thả lắc đầu nói:đệ chỉ có thể nói cho huynh hắn bây giờ rất bình an, vì đệ đã từng hứa không nói nơi hắn ở, nguyện vọng của hắn đạt được hắn sẽ trở về.Thiểm Vân thở dài:đều là vì chuyện địa long của hắn, Kinh Vânthật là ngốc, cũng là chúng ta không tốt, không có quan tâm tới hắn, nên hắn mới lưu thư xuất tẩu< để thư lại rồi bỏ nha ra đi, dạt vòm :022:- dịch giả> kỳ thật phụ thân căn bản là khôngtrách hắn, ai có thể cam đoan không xảy ra chuyện gì chứ. KinhVân là người có thiên phú nhất trong ba huynh đệ chúng ta, bây giờ thành ra như vậy ta thực sự khó xử, ta cũng không bức đệnói ra nơi hắn ở, nếu ngươi gặp nhất đinh khuyên hắn nhanh trở về, nói tất cả nhà đều rất nhớ hắn. Ta gật đầu nói:ta yên tâm rồi, khi về sẽ nói cùng đại ca, đệquên mất, đệ đã cùng Kinh Vân kết nghĩa, huynh là huynh trưởngđại ca nên cũng thành huynh của đệ, ha ha, ta nghĩ Chiến Hổ đến khi công phu luyện lên quang minh kỵ sĩ hắn nhất định trở về, cũng nhanh thôi,a Thân vương điện hạ thế nào? ngài có khỏe không?Quan Chi Tử Thiểm Vân nói:phụ thân còn rất khỏe, chỉ là già hơn trước rất nhiều, mặc dù không nói ra nhưng ta biết người trong lòng rất nhớ Kinh Vân. Thiểm Vân đại ca, huynh đừng nói tin tức của Chiến Hổ đại cacho thân vương điện hạ, đợi ta rời đi rồi cho ta vài năm thời gian, ta nhất định đưa Chiến Hổ đại ca trở về. Tốt, ta tin tưởng đệ, cũng rất cảm ơn đệ đã quan tâm đếnchuyện gia đình chúng ta từ nay về sau đệ cần gì hãy nói, ta sẽtoàn lực giúp đỡ, đay là lệnh bài đệ nhị quân đoàn của ta, tại TuĐạt có ảnh hưởng nhất định, đệ cầm lấy về sau tốt hơn. Ta cầmlấy tấm lệnh bài, mặt trước khắc Địa long nhị quân đoàn sứ giả, mặt sau có khắc hình dạng một địa long . Ta cũng không khách khí, tiếp lấy: Thiểm Vân đại ca, đệ về sớm, ngày mai còn phải lên đường. Thiểm Vân vẫn đưa ta đến tận của, ta theo trí nhớ trở về học viện. Trong phòng đang có khách, là Hoa Luân Hồng Tuyết, lần trước tỷ thí chính là vì nàng a, lúc này nàng lại tới sẽ không biết gây chuyện gì nữa. Không đợi ta nói nàng đã đón trước:Trường Cung,ngươi đã trở lại, nghe nói ngươi ngày mai ra đi, chuyện cũ ta thật sự rất xin lỗi. Văn sư phụ đứng ở bên cười nói: hôm nay ngươi đều nói xin lỗi rất nhiều rồi, việc này không thể trách ngươi.Ta nhàn nhạt trả lời: Hoa Luân tiểu thư, Đông Nhật là hảo huynhđệ của ta, tính tình của hắn ngươi cũng nên hiểu, nếu ngươi thiệt tình thích hắn từ nay về sau nên chiếu cố hắn hơn, ta rất không hy vọng huynh đệ ta phải chịu ủy khuất. Thôi ta đi nghỉ trước, ngày mai còn đi sớm.Nghe ta nói Đông Nhật cùng Hồng Tuyết mặt đều hồng lên, ngaycả người rất ít lời như Tu Ti ...

Tài liệu được xem nhiều: