Danh mục

Quên

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 148.53 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tên tác giả: its me Có những điều muốn quên nhưng sao tôi vẫn nhớ. Càng cố quên, tôi lại càng nhớ. Em cũng vậy. Tôi tưởng đã quên được em, tưởng em không còn trong trái tim tôi nhưng tôi đã lầm. Tôi nhớ em, nhớ da diết. Em luôn hiện hữu trong trái tim tôi…. …
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quên QuênTên tác giả: its meCó những điều muốn quên nhưng sao tôi vẫn nhớ. Càng cố quên, tôi lại càng nhớ.Em cũng vậy. Tôi tưởng đã quên được em, tưởng em không còn trong trái tim tôinhưng tôi đã lầm. Tôi nhớ em, nhớ da diết. Em luôn hiện hữu trong trái tim tôi….….. Ba tháng trước- Chúng ta chia tay đi- Em lạnh lùng nói với tôi một chiều mưa buồn. Tôi lặngngười không tin vào tai mình. Tôi nghe nhầm ư ? Không, đó là những gì em vừanói. Tôi bàng hoàng, đau đớn- Em muốn như vậy thật ư ?- Tôi cố gắng bật từng tiếng ra khỏi cổ họng sau nhữngphút im lặng. Tôi không muốn em biết tôi đang run lên. Tôi không làm chủ đượcchính bản thân mình. Và tôi sợ. Tôi sợ em rời xa tôi. Cảm giác sẽ mất em choánlấy tâm trí tôi. Trong con người tôi giờ chỉ còn lại nỗi đau và sự sợ hãi. Tôi sẽ mấtem ?- Đúng vậy – Em nhìn thẳng vào mắt tôi rồi ngừng lại một chút- Tình yêu chúng tabắt đầu bằng những ngọt ngào hạnh phúc. Nhưng tất cả chỉ là cảm giác ban đầu.Dần dần chúng biến thành những đắng cay, khổ đau – Em nói và đưa mắt nhìn raxa- Nếu em muốn như vậy thì chúng ta chia tay – Tôi nói vẻ bình tĩnh. Nhưng tronglòng tôi tất cả đang tan ra. Trái tim tôi vỡ vụn. Tôi đưa ô cho em, quay đi và bướcnhanh dưới trời mưa. Những bước chân đau đớn và nặng trịch. Tôi còn tưởng mìnhkhông nhấc nổi chân lên. Nhưng tôi bước nhanh một cách lạ kì như để kìm nén thứgì đó. Mưa, mưa trút xuống người tôi. Rất nhiều. Tôi mặc kệ. Tất cả với tôi giờkhông còn quan trọng nữa.- Anh…- Em gọi lớn. Tôi quay lại – Em xin lỗi- Tôi mỉm cười- Có những thứ không thể ép buộc được. Em không có lỗi gì cả. hãy sống tốt quãngđời còn lại dù không có anh – Tôi quay đi và rảo bước dưới trời mưa.Trái tim tôi đau đớn. Tôi thấy khó thở. Tôi không tin nổi chuyện vừa xảy ra. Em đãnói chia tay và tôi đồng ý. Tôi không hỏi lý do cũng không níu kéo em. Tôi khônglàm được. Vì đơn giản em đã nói kết thúc rồi.Tình yêu khi bắt đầu không có lý do cụ thể chỉ vì chúng ta đã yêu. Và khi chia tay,kết thúc cũng vậy: vì em đã hết yêu tôi. Tôi yêu em. Nhưng bây giờ em đã khôngcần tôi nữa, tôi sẽ buông em ra. Tôi sẽ trả lại em cuộc sống tự do giống như khi tôichưa bước vào cuộc đời em. Tôi sẽ không níu kéo em, không xuất hiện trước mặtem nữa. Vì tất cả chỉ gây đau khổ cho chúng ta mà thôi.Mưa. Mưa lặng lẽ trút xuống người tôi một cách vô tình. Tôi bước lang thang trênphố dài. Bây giờ tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa. tất cả những gì tôi có thểcảm nhận được là sự trống rỗng, vô nghĩa. Có cái gì đó vừa biến mất trong cuộcsống của tôi mà tôi không thể làm được gì ngoài việc nhìn nó ra đi. Có thứ gì đótrong tôi tan vỡ. Tôi không biết . tôi cảm thấy chán chường, mệt mỏi. Tôi thấy tấtcả đều vô nghĩa. Mọi thứ….Em đã xa tôi, tôi không gặp em. Ba tháng rồi. Tất cả như một giấc mơ.Tháng thứ nhất, tôi vùi đầu vào công việc. Tôi đi làm rồi tụ tập với bạn bè. Tôi vùiem vào dĩ vãng, chôn chặt tình cảm trong tim. Tôi quên em. Nhưng tôi biết đó chỉlà những gì tôi tự lừa dối bản thân mình. Vì tôi vẫn nhớ em, nhớ rất nhiều. tôikhông thể quên em.Mỗi đêm tôi thức trắng, tôi đều nhớ đến em. Tôi không ngủ được. Trong bóng tốitất cả những gì tôi nhìn thấy là em. Tất cả những gì tôi có thể tưởng tượng ra là nụcười của em. Không thứ gì khác ngoài em. Tại sao ? Tại sao em lại chiếm lấy toànbộ tâm trí tôi ? tại sao tôi không thể quên em ? em lúc nào cũng xuất hiện trong tráitim tôi. Tôi không thể ngừng nhớ em, không thể ngừng nghĩ về em dù tôi biết emđã hết yêu tôi. Tôi phát điên lên vì em. Tôi tự giam mình trong phòng, đập phá tấtcả. Tôi muốn quên em. Nhưng tôi lại nhớ em nhiều hơn. Xin em, xin hãy ra khỏitrái tim tôi…Đêm tối. Tôi chìm ngập trong sự cô đơn. Bóng tối bủa vây lấy tôi. Tôi sợ hãi. Tôicần em. Xin em hãy đến bên tôi. Tôi gục ngã trong sự cô đơn, lạnh lẽo. Trái tim tôiquặn đau. Tôi lại nhớ đến em. Tôi nhớ nụ cười của em. Nụ cười ấy thật đẹp. Tôithấy em đang cười với tôi. Không, không phải. Em đang cười với một người khác.Em đang tay trong tay với kẻ khác. Em cười với hắn. Em ôm hắn. Tôi cắn chặtrăng khóc không thành tiếng. Đôi tay tôi nắm chặt. Đau đớn, phẫn uất. Tại sao emrời bỏ tôi để đi theo hắn ? tôi đấm thật mạnh vào tường. Máu ứa ra. Tôi quỵ xuống.Đôi mắt tôi nhòe đi. Nước mắt lăn vệt dài trên gương mặt tôi…Bóng tối. Xung quanh tôi là bóng tối. Tôi ngồi lặng lẽ và im lặng lắng nghe điều gìđó. Gương mặt tôi vô hồn : không đau đớn, không phẫn uất… Tôi chăm chăm nhìnvề một phía. Tôi đang tìm trong bóng tối một hình dáng quen thuộc. Tôi nhìn vềphía cánh cửa, hồi hộp. Tôi đang đợi, đang chờ. Tôi chờ cánh cửa kia mở ra và emsẽ bước vào với nụ cười tươi. Tôi nhớ em, nhớ những kỉ niệm của chúng ta trongquá khứ:….. Em mở cửa, bước vào nhẹ nhàng như mọi khi. Tôi đang ngồi bên bàn làm việcquay ra mỉm cười với em:- Hôm nay em đến sớm vậy ?- Em nhìn tôi và cười. Đôi mắt em ánh lên niềm vuivà sự hạnh phúc- Không thì em để anh nhịn đói nhé ?- Em đặt túi đồ xuống bàn và đến bên tôi. Emquàng tay qua cổ tôi như một đứa trẻ- Bữa nay em sao vậy ?- Bộ anh không thích sao ?- Không phải vậy. Chỉ có điều trước đây em khác- Tôi vừa dứt câu thì em buôngtôi ra làm ra vẻ giận dỗi. Em cầm lấy tách cà phê của tôi, dựa lưng vào bàn rồi mỉmcười- Trước khác bây giờ khác- Em nâng tách cà phê lên và uống- Dù em thế nào anh cũng vẫn yêu em- Tôi nói và nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay em- Anh có sợ mất em không ?- Em đột nhiên hỏi tôi- Anh chỉ sợ em bỏ anh thôi – Tôi cười và đứng dậy.- Hứa với em đi. Đừng bao giờ bỏ rơi em – Em đặt tách cà phê xuống- Anh không hứa. Vì lời hứa thể không thực hiện được. Nhưng anh sẽ hành động.Anh sẽ không bao giờ buông tay em ra trừ khi em gạt tay anh ra. Anh sẽ không baogiờ bỏ rơi em trừ khi em không cần anh nữa- Tôi nói và đặt lên môi em một nụ hônngọt ngào….Những hình ảnh lướt nhanh trong đầu tôi như một thước phim ngắn. Tất cả làsự thật những đã là quá khứ. Em đã gỡ tay tôi ra khi tôi đang nắm chặt tay em. Emđã rời khỏi cuộc sống c ...

Tài liệu được xem nhiều: