Thông tin tài liệu:
Bút Danh: Black moon Part 1 : Sánh vai cùng vẽ trái tim Bên nhau tíu tít như chim liền cành Két…… -Đi đứng kiểu gì thế ? Một bác lái xe kute đang mắng hắn. Hắn ngơ ngác khi thấy mình sang đường từ lúc nào mà không để ý .
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quên bằng niềm tin à ? Quên bằng niềm tin à ?Bút Danh: Black moonPart 1 : Sánh vai cùng vẽ trái timBên nhau tíu tít như chim liền cànhKét……-Đi đứng kiểu gì thế ?Một bác lái xe kute đang mắng hắn. Hắn ngơ ngác khi thấy mình sang đường từ lúcnào mà không để ý .-Cháu xin lỗi ạ ! Cháu không chú ý…-May mà tôi phanh kịp không thì cậu không còn dứng đó mà xin lỗi được đâu .-Dạ vâng! Lần sau chúa sẽ chú ý hơn.Hắn luống cuống xoa đầu như thể cánh tay của hắn lúc này đã trở lên thừa thãi chảbiết làm gì cho phải.-Cậu còn không lên vỉa hè đi,định đứng cản đường tôi đến lúc nào nữaHắn vội nhảy lên vỉa hè, nhìn bác lái xe với vẻ mặt ái ngại. Thấy bác ta đi xa rồihắn mới thở dài một cái. Tình trạng tương tự như thế này không chỉ mới xảy ra 1lần, mà đã là lần thứ 3 kê từ đầu tuần đến giờ. Hắn biết vì sao hắn lại như vậy. Vìngười yêu hắn – Đúng! Vì cái người mà hắn vẫn gọi là vk. Và vì mama hắn nữa.Hắn đang đi đến nhà Linh – người con gái hắn yêu - mà tâm thần để đâu đâu thếnày hình như là không ổn, không được có biểu hiện lo lắng để Linh biết rằngchuyện của 2 đứa có biến cố. Nhưng sao khó quá, hắn không thể nào quên đượcchuyện đó, cái chuyện mà nó mới chỉ xảy ra khoảng 1 tuần về trước. Đó là khi hắncùng Linh về quê chơi nhân dịp 30-4……………………………………………………….Lần đầu tiên đưa bạn gái về quê lòng hắn cũng hồi hộp lắm chứ,sợ mama khôngcho. Nhưng hắn cũng 21t rồi mà. Cái tuổi này hồi trước người ta đã có con rồi ấychứ.Lại nghĩ đến đám bạn cấp 3, mỗi khi họp mặt ăn liên hoan thì có vài đứa lạimang theo cả người yêu về, rồi tròn mắt hét lên :-Mày chưa có người yêu á ! Hay mày khiếm khuyết gì ?“Ức quá. Bây giờ ông mày có người yêu rồi nhé! Đợt này ăn liên hoan ông chochúng mày lác mắt ra “Hắn nghĩ như thế rồi mỉm cười 1 mình.-Nghĩ gì mà cười 1 mình ?Hắn chợt tỉnh và bị đưa về hiện tại. Đang đi về quê cùng Linh mà lại nghĩ chuyệnkhác là không được rồi. Hắn trả lời cho lấp liếm ý nghĩ của hắn vừa rồi :-Ck đâu nghĩ gì đâu…-Đang nghĩ về cái Hồng cùng xóm trọ của ck đúng không ? Khai mau….-Làm gì có!Hắn trả lời trong cảm giác đau đớn,vì Linh đang phùng mồm trợn mắt nhéo tai hắn.Hắn không đồng ý khi người ta cho con gái vào loại chân yếu tay mềm. VÌ rõ ràngcái nhéo tai này không phải là không đau. Thấy hắn nhăn mặt đau thì Linh cườitinh nghịch. Hắn laị thấy Linh hắn sao mà đáng yêu thế. Và hắn thật có phúc khi cóđược một người yêu hệt như thiên thần thế này. Hắn thấy mình nghĩ đúng nên lạigật đầu cười..-Cái gì ? Lại cười 1 mình nữa. Thôi kệ ck, vk không chơi với ck nữa.Hắn đang định dỗ thì anh phụ xe bus hô to:-Nam Sách – Hải Dương, Ai xuống xe thì đi ra cửa.Linh còn đang “ bận” giận hắn nên chạy ù xuống xe, mặc kệ hắn cùng với đống đồphải mang theo. Cái thời tiết kì lạ này cũng có thể làm thay đổi thái độ của con gái.Ngồi trên xe điều hòa mát lạnh thì lại kêu buồn nôn,xuống xe rồi thì hậm hực giậmchân quát là trời nóng quá. Nhìn cái thái độ đó của Linh là hắn biết sẽ không mơ gìnàng ta xắn tay và chia sẻ giùm hắn 2 cái ba lô nặng trịch này. Khoác balo trên vaihắn thật không thể tin đây chính là cô gái thường xuyên qua phòng hắn rửa bátgiùm hắn.-Còn bao xa nữa ck?-1km có lẻ nữa thôi-Trời!-Vk muốn ck bị điếc luôn hả?Hắn bực mình khi Linh hét vào tai hắn. Grừ! Hắn cũng mệt chứ bộ, lại phải vác 2cái ba lô dễ đến 2 chục kilogam này.-Hic. Thế thì đi sao nổi-Ck là người nông thôn, đi bộ quen rồi, trước đi học toàn bách bộ à. Đâu được xeđưa xe đón như vk.Hắn tỏ vẻ giận dỗi. Rồi thấy nách mình buồn buồn, hắn biết ngay là vk hắn lại cùnách, lần nào mà nàng ta chả làm vậy. Từ khi biết hắn có máu buồn thì Linh hắnquan niệm đó là cách làm hắn cười nhanh nhất. Và Linh còn có thêm 1 quan niệmnữa là đã cười thì có nghĩa là vui rồi,vui là hết giận. Logic gớm. Dân tự nhiên cókhác.Hắn giữ tay Linh rồi lườm :-Thôi được rồi, đi cố 1 đoạn nữa, tới gốc cây đa to kia thì chúng ta sẽ nghỉ. Ck sẽđãi vk món đặc sản An Bình.-Er! Vk mới chỉ nghe thấy đặc sản Hải Dương thôi. Còn đặc sản An Bình thì chưangheLinh lơ ngơ lắc lắc đầu. Hắn cười:-Ghê nhỉ ? Cũng biết đặc sản Hải Dương cơ đấy. Nếu vk nói đúng 3 món đặc sảnHải Dương thì ck sẽ cho vk biết thêm đặc sản An Bình nữa.Hắn không tin 1 cô gái 20t ở tít Hà Nam lại biết được đặc sản Hải Dương.-Bánh đậu xanh này, Vải thiều này …..và gì nữa nhỉ?Hắn gật đầu. Dẫu sao kể được 2 món như thế cũng là pro rồi. Hắn cười cười nóithêm :-Xi măng Kinh Môn nữa-Axax.-Hì. Ck trêu thôi. Thạch rau câu Long Hải…. Ăn chưaHắn hỏi thế thôi, chứ biết thừa là nàng ta ăn rồi, hơn nữa còn khoái ăn cái món đólắm ý ! Nào ngờ Linh cười khanh khách :-Chưa chưa. Vk chưa ăn bao giờ. Muốn xem món đó có ngon không?-Thôi đi chị 2. Em nói chị biết thêm này. Đặc sản An Bình là bánh ngápĐúng với suy đoán của hắn, Linh ngẩn tò te ra 1 lúc, làm đi chậm mấy nhịp. Chonàng ta suy nghĩ cả ngày hay là hỏi giáo sư biết tuốt Google cũng không thể tìm raBánh ngáp được. haha. Hắn thích làm cho vk hắn suy nghĩ chơi. 1 lúc sau mới thấyLinh te te chay đằng sau rồi hỏi:-Cái bánh đó hình dáng như thế nào ck?Hắn cười tủm rồi kéo tay Linh hắn đi nhanh. Vừa đi vừa nói :-Nhanh lên. Sẽ ngon lắm đấyTới 1 quán lá dưới gốc cây Đa to thì hắn ra hiệu cho Linh đi vào trong.-Cho cháu 2 cốc thạch bác uiTheo trí nhớ của hắn thì bình thường quán này cũng tương đối đông khách vào ănthạch. Vì đơn giản bây giờ thời thiết oi bức, nhu cầu giải khát nhiều, người làmnông về ghé qua ăn vội, rồi khách vãng lai cũng dừng chân thưởng thức. Nhưngbây giờ cũng đã khá trễ, đa số mọi người đã về ăn cơm rồi nên trong quán chỉ có 2đứa là khách thôi. Bác bán nước nghe thấy hắn gọi thì mỉm cười gật đầu:-Có ngay. Các cháu chờ ta 1 tíLinh nãy giờ tỏ ra ngoan ngoãn, im lặng, nhìn xung quanh không có ai mới nói nhỏvào tai hắn :-Thạch là đá à ck-Vâng.-Ăn thế thì buốt răng lắmÚi trời.Hắn chợt hiểu và cười vì Linh hắn cứ nghĩ là đá tủ lạnh. Hắn biết cái móndân quê này thì nàng ta hiếm có dịp ăn, nhưng hắn không ngờ là dù chỉ ngh ...