Những ngày gần đây, khi Tết Nguyên Đán đang đến gần thì cũng xuất hiện rất nhiều tranh luận về vấn đề “Tết hội nhập”. Đương nhiên mỗi người sẽ có một quan điểm riêng nhưng qua con mắt cá nhân tôi, đứng trên quan điểm của thế
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tết-trong tôi Tết-trong tôiTên tác giả: ZinyThể loại:Truyện ngắnRating: khôngNhững ngày gần đây, khi Tết Nguyên Đán đang đến gần thì cũng xuất hiện rấtnhiều tranh luận về vấn đề “Tết hội nhập”. Đương nhiên mỗi người sẽ có mộtquan điểm riêng nhưng qua con mắt cá nhân tôi, đứng trên quan điểm của thế hệ9x tôi viết ra bài viết này không có ý phản bác quan điểm của giáo sư hay tỏ vẻthiếu tôn trọng mà đơn giản tôi chỉ nói những gì tôi nghĩ. Tôi đưa các bạn vềnhững ngày Tết ấu thơ của tôi chứ không phải đứng ra tranh luận về vấn đề nàynên phải chăng có đọc thì các bạn cũng cứ nghĩ đơn giản nó đi nhé!Tôi không phải một nhà văn nên câu văn và cách kể chuyện chắc chắn chẳng thểnào hoàn hảo được. Tôi mong rằng những kỉ niệm ấu thơ lâu rồi đã phai màu theonăm tháng lại một lần nữa trở lại.Với những quan điểm mà giáo sư đã đưa ra tôi không có quyền đứng lên phản bácvì những đóng góp của giáo sư cho đất nước hơn tôi rất nhiều, cả về tuổi tác, kinhnghiệm và thành tích. Tôi còn quá trẻ, có thể tầm nhìn không rộng lớn và bao quátvà cũng chưa đưa ra được một công trình nghiên cứu nào lớn lao cho đất nước. Sựđóng góp của tôi phải chăng chỉ là một hạt cát nhỏ trong một sa mạc rộng lớn,nhưng tôi có cái nhìn của bản thân tôi có chính kiến riêng..Tết – ngày lễ của toàn dân tộc, là nét văn hóa đẹp của hàng ngàn người Việt Namnói riêng và các nước anh em phương Đông nói chung. Nó xuất hiện đã quá lâu đờivà trở nên rất đỗi quen thuộc với từng con dân,từ các cụ già cho đến ngay cả nhữngđứa con nít chỉ mới chập chững biết đi. Ai cũng có ấu thơ đúng không và chắc hẳntrong mắt trẻ thơ Tết là cái gì đó thiêng thiêng và cao quý lắm chứ? Tết để lại trongmảnh kí ức của bạn như thế nào???Tôi không còn nhớ rõ mình có ý thức về ngày Tết từ khi mình bao nhiêu tuổi nữa.Tết năm 1997, cả nhà có một trận cười sảng khoái đầu năm dành cho một đứa trẻngốc xít 3 tuổi. Hình ảnh về đôi “chân giò” ngày Tết cũng không quá xa lạ đâunhỉ?Người ta thường dùng nó để dự đoán về sự nghiệp, tiền tài và cuộc sống gia đìnhtrong năm mới. Tương lai của cả gia đình trong một năm ấy thế mà trong đôi mắtngây dại của một đứa bé 3 tuổi như tôi nó nào khác gì hơn một đôi chân gà thườngngày. Và với những miếng cắn ngon lành, tôi đã nuốt cả tương lai vào bụng. Thếmà có bị trách mắng đâu, sáng mồng Một Tết ấy, to tiếng là giông cả năm. Trongkhi mọi người cười đến mức chảy nước mắt, thì tôi ngây dại chẳng hiểu gì trongđầu chỉ nghĩ rằng “mọi ngày mình cũng ăn chân gà nhiều rồi, hay lần này chân gàphù phép gì nên cả nhà mới cười mình”. “Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ - Cây nêu,tràng pháo, bánh chưng xanh” là câu đối Tết hay được ông nhắc đến vì vậy tôithuộc lòng nó chắc cũng lâu lắm rồi. Tết chưa đến nhưng không khí ngày Tết thìchắc phải đi trước một tháng. Tết tràn về trên khắp phố phường, khắp các nẻođường quê. Tết về. Bận rộn nhưng vui chứ. Những ngày cuối năm mọi người ai aicũng bận rộn tấp nập ra vào dọn dẹp và trang hoàng nhà cửa, còn những đứa trẻcon như tôi cũng bận rộn không ngừng. Tuy đâu có giúp được gì nhiều chỉ chạy rarồi lại chạy vào nhưng trẻ con mà thấy nhộn nhịp là vui lắm. Tôi cũng lăng xăngkhắp nhà đòi giúp bà giúp mẹ một tay, và cuối cùng công việc duy nhất mà tôi cóthể giúp là đứng và hát thật to cho mọi người nghe để khỏi mệt. Các bạn đừngcười, đấy là công việc cũng gian lao và mệt nhọc ấy chứ.Tối đến, ngày ấy bếp lửa mùa Tết là ấm rực lên, ngồi xem mẹ làm mứt dừa mà đôimắt tôi sáng rực. Ngày thường đâu có được mẹ làm mứt, trẻ con thì thích ăn đồngọt nhưng sợ mẹ mắng tôi chẳng dám ăn nhiều còn để Tết nữa không hết mất thìsao? Và thế là đôi mắt tôi nào có rời khỏi những miếng mứt dừa trắng nõn ấy “Màycứ chờ đấy! Tết ơi đến mau đi, mau đi”. Rồi ngày 29 hoặc 30 Tết ngồi xem ông vàbố gói bánh chưng, chưa ăn đâu nhưng cũng thấy nó ngon ngọt lắm. Tất nhiên trẻcon trong nhà luôn được ưu tiên, tôi không rõ là các bạn có vậy không nhưng từkhi tôi biết ngày Tết là gì thì năm nào hai chị em cũng được gói riêng cho một cáibánh chưng nhỏ nhỏ xinh xinh. Có lẽ tôi may mắn vì sinh ra ở vùng quê, biết đếncái không khí ngày Tết đầy đủ và ấm cúng, và cũng biết cái cảm giác ngồi trôngnồi bánh những ngày cuối năm. Cái cảm giác ấm nóng những ngày ấy đã ngấm vàoda thịt tôi từ ngày ấy cho đến bây giờ. Tôi cũng quyết tâm cao không hề ngủ gậttrong ngày giao thừa nhé, tuy chẳng làm gì mẹ nhưng không thể nhắm mắt đi ngủđược, chỉ cần ra sân nhìn bầu trời sáng rực hay hít hà cái mùi hương trong cái se selạnh tâm trạng cũng lâng lâng khó tả. Khi ti vi đếm ngược những phút cuối cùngcủa năm cho đến khi năm mới gõ cửa, cả nhà ngồi xem pháo hoa, cùng ăn bánhchưng và có thể đón những người họ hàng ở gần sang “Xông nhà” năm mới. Phảicho tới khi nào pháo hoa hết, nhận được lì xì của ông bà bố mẹ tôi mới yên tâmngoan ngoãn đi ngủ. Và các bạn biết không, chẳng bao giờ chị tôi chịu thức đóngiao thừa với tôi cả nên lúc ấy tôi bực lắm.Hậm hực thôi vì mình bé hơn chị nên cứchịu khó chơi một mình và chờ cho đến giao thừa thôi.Sáng hôm sau, mở mắt ra đã nghe thấy tiếng đài phát thanh hát mừng năm mới, vàkhông biết có phải trùng hợp không khi mà năm nào khi vừa bước ra sân tôi cũngnghe thấy cùng một bài: “Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về, mùa bình thường mùavui nay đã về…”. Rồi nghe mùi cỗ Tết thơm lừng, mùi nước lá mùi quện vàokhông khí, Tết lanh nhưng mà ấm. Ăn xong thật sớm, được mặc quần áo mới đigiầy mới và đi thăm họ hàng và quan trọng hơn cả là nhận lì xì….Năm tôi học lớp 1, nhớ lời cô trước khi nghỉ Tết rằng đến nhà ai cũng phải chúcTết, chúc họ an khang thịnh vượng... Lời cô nói như rót vào tai, tôi răm rắp nghetheo nhưng không nghe cô nói rõ câu chúc ấy cho lắm. Thôi thì đại khái là chúc,đến nhà ai tôi cũng cúi đầu “Chúc bác ăn tham thịnh vượng” và thế là mặt tôi lạimột lần nữa hồng rực ngượng ngùng. Cái cảm giác của học trò lớp một lớp hai khiđược nghỉ Tết chẳng sao có thể tả thành lời. Vui hơn hết là không phải ngày ngàycắp s ...