phần 1 " thăm dò tiềm thức" có nội dung gồm 5 chương: chương 1 - sư quan trọng của giấc mơ, chương 2 - quá khứ và tương lại trong tiềm thức, chương 3 - cơ năng của giấc mơ, chương 4 - pphân tích giấc mơ, chương 5 - vấn đề chia loại người về phương diện tâm lý học. mời các bạn tha khảo nội dung chi tiết .
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
thăm dò tiềm thức: phần 1THÔNGTINEBOOKTênsách:ThămDòTiềmThức-Essaid’explorationdel’inconscientTácgiả:CarlGustavJUNGDịchgiả:VũĐìnhLưuThểloại:PsychologyNXB:Trithức-2007Tạoebook:HanhdbNguồn:Tâmlýtrịliệutamlytrilieu.wordpress.comThưviệnebookTVE4U-ReadFreely,ThinkFreedomDựánebookđịnhdạngepubchuẩnchomọithiếtbịdiđộngEbookmiễnphítại:www.Sachvui.ComGIỚITHIỆU1.Tácgiả:Carl Gustav Jung chào đời ở Kesswill, trên bờ hồ Constance phía ThuỵSĩ.ChaônglàmộtmụcsưTinlành,bởivậyđãcóảnhhưởngtinhthầnđếntác phẩm của ông. Họ đến ở gần Schloss-Laufen, bên bờ thác nước sôngRhin,rồiởgầnBâle,thànhphốnơichàngthanhniênCarlGustavhọctậpvànhậnchứcvịthầythuốc.Jungtựđặtrachomình,ngaytừnhữngnămđầu,câuhỏiképvốnchếngựcuộcsốngcủaông:“Thếgiớilàgìvàtalàai?”và,mặcdùsựtòmòmãnhliệtđưaôngvềphíahiệnthựcbênngoài,nhưngôngdựđoánrằngcâutrảlờinằmởbêntrongôngchứkhôngphảibênngoài.Đốivớiông,ThiênChúagiáovàkháiniệmvềmộtThượngđếtoànáikhôngđủđểgiảiđápthoảđángnhữngvấnđềấy.Tâmthầnhọccóvẻnhưđãtặngôngmộtphươngtiệnđểtiếpcậntổngthểconngười.Đểchonhữngnghiêncứucủa mình được trọn vẹn, ông vào Burghölzli, bệnh viện tâm thần của tổngZurich, nơi ông là học trò của Eugen Bleuler. Sau khi bảo vệ luận án về“bệnh học tâm thần của những hiện tượng được gọi là bí ẩn” (1902), ôngchuẩnbịchoviệcxuấtbảnđầutiên:nghiêncứuvềliêntưởng(1903)vàsựsasúttrítuệsớm(1907).Jungnỗlựcvượtquatháiđộchỉthuầntuýmôtảcănbệnhtinhthầnvàcốgắnghiểunộitâm.NhữngcôngtrìnhcủaFreudkhiếnôngchúý,ônggắnbóvớitácgiảcủacuốnGiảimộnglibido)giớihạnchonhucầucủamộthọcthuyếtởxungnăngtình dục. Ông cũng ngờ vực thuyết của Freud về môn cận tâm lý học(parapsychologie) và khoa thần thoại học so sánh (mythologio comparée),thế rồi sự rạn vỡ giữa hai con người trở nên không thể tránh khỏi sau khicuốnNhữngbiếntháivàbiểutượngcủalibido(1912)đượcxuấtbản.Cũngchính trong thời kỳ này, Jung đến ở Küsnacht, gần Zurich, bên bờ hồ, nơiông hành nghề cho đến lúc mất, rời bỏ chức vị Privatdozent ở đại họcZurich.Chỉtừđótrởđivàtrongviệcnghiêncứutheomộtđịnhhướng,ôngmớicảmthấyrằng,đểkhámpháthếgiớibênngoài,ôngcầnphảiđươngđầuvới thế giới tăm tối trong chính bản thân mình. bằng một tinh thần nhiệtthànhkéodàibảynăm,đếnnỗiFreudmuốnchọnônglàmngườikếnghiệp.Nhưng hệ tư tưởng của bậc đàn anh càng ngày càng xa cách ông: Jungkhôngthểchấpnhậnmộtquanniệmvềnănglựctâmthần.2.Tácphẩm:Thăm dò tiềm thức là một trong những văn bản diễn đạt tư tưởng Jungsángsủanhất,giảndịnhấtvàtổnghợpnhất.Nócònlàmtaxúcđộngkhibiếtrằngđóchínhlàvănbảncuốicùngcủacảmộtcôngtrìnhquymôtolớntrảidàigầnsáuchụcnămvàvượtquáconsốmộttrămnămmươi“đầusách”lớnnhỏvớitầmquantrọngdẫusaothìcũngkhôngsànsànnhưnhau.CuốnsáchnàyđượcJunghoànthànhmườingàytrướckhingãbệnh,rồitiếpđólàcuộcrađimãimãihồithángSáunăm1961củanhàtưtưởngtiếngtămnày.ThoátkhỏiảnhhưởngcủaFreudbằngcáchthừanhậncáclựctinhthầnphitìnhdụcdẫndắtlibido(dụctính),CarlJungđãkhiếnngườitaphảinhớtớiôngbêncạnhcáitênvĩđạicủaFreud.ThămdòtiềmthứclàmộtbướcnhảyphithườngkhỏisựcâuthúcđộcđoáncủaFreud,khámphánhữngkhíacạnhhoangđường ởnhững chitiếttế nhịnhất trongđờisống nộitâm củachúngta.Khôngchỉtậptrungvàobệnhhọctâmthầnvàcácdấuhiệucủanó,nhàphântíchtâmlýngườiThuỵSĩnàycònnghiêncứucảnhữnggiấcmơvàthếgiớibiểutượngcủanó,thầnthoạivànhữngcổmẫu(archétype)đểxácđịnhnhững“gen”tinhthầncủaconngười.Đôikhiôngphảiđánhđổicáchtrìnhbàydễhiểuchocáchthứcsâusắchơn(đươngnhiênlàphứctạpvàkhóhiểuhơn),nhưngđiềuđócũngkhólàmnản lòng người đọc (kể cả những độc giả thông thường). Jung cho rằnglibido(nănglượngcủacáivôthức)vượtcaohơnsex(tìnhdục).KhôngbaogiờphủnhậncáchnhìnnhậnsángsuốtcótínhchấtquyếtđịnhcủaFreudvềlịchsửvànhữngtưởngtượngtìnhdục,Jungđirangoàinhữngvấnđềđóvàkểchochúngtamộtcâuchuyệnthầnthoạicótínhchấtdựbáo:cáilibidotrởthành một người hùng, trốn khỏi sự giam cầm, thực hiện những chuyếnphiêulưukỳthútrongthếgiới,nhưngluôntrởvềvớicộinguồnsứcmạnhcủanó–cáiVôthức–trongnhữnggiấcmơvàtrítưởngtượng.VớiJung,“sựhiểubiếtngàynayvềcáitiềmthứcchứngminhrằngđólàmộthiệntượngtựnhiênvàcũngnhưthiênnhiên,ítranócótínhchấttrunglập.Nóchứađựngtấtcảcáckhíacạnhcủabảnchấtnhânloại,ánhsángvàbóng tối, vẻ đẹp và vẻ xấu, thiện tính và ác tính, sâu sắc và ngu muội. Sựnghiêncứubiểutượngcánhâncũngnhưbiểutượngtậpthểlàmộtcôngviệctotátvàkhókhăn,ngườitachưanắmvữngđượcmanhmối.Nhưngdầusaongườitacũngbắtđầunghiêncứu.Nhữngkếtquảđầutiênthậtđángkhíchlệ,hìnhnhưchúngbáotrướcrằngsẽmanglạinhiềulờigiảiđápvẫnđượcmongđợichonhiềuvấnđềđặtravớinhânloạingàynay”.CHƯƠNG1:SỰQUANTRỌNGCỦAGIẤCMƠLoàingườithườngdùngtiếngnóihaychữviếtđểchuyểnđạtýtưởngcủamìnhchongườikhác.Tiếngnóithườngdùngbiểutượng(symbole),nhưngnhiềukhingườitacũngdùngnhữngkýhiệu(signe)hayhìnhảnhkhônghẳnlà để diễn tả, như những chữ viết tắt, những mẫu tự: ONU, UNICEF,UNESCO, những nhãn hiệu thương mại, những tên các vị thuốc. Người tacũngcòndùngnhữngphùhiệu,nhữngchữchỉchứctước,địavị.Tuynhữngchữ dùng như thế tự nó không có ý nghĩa gì, nhưng vì đã đư ...