Danh mục

Thần chú tình yêu

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 124.96 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đêm… Cô đơn… Mưa! Cả không gian và thời gian đều gợi buồn. Nhưng, có phải nỗi buồn đang thực sự ngự trị trong tâm hồn tôi? Cũng chẳng biết nữa, tôi chỉ cảm thấy con tim mình dường như đang trống rỗng. Thả mình phiêu du cùng những phím đàn gợi cảm của Yiruma,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thần chú tình yêu Thần chú tình yêuĐêm…Cô đơn…Mưa!Cả không gian và thời gian đều gợi buồn. Nhưng, có phải nỗi buồn đang thực sựngự trị trong tâm hồn tôi? Cũng chẳng biết nữa, tôi chỉ cảm thấy con tim mìnhdường như đang trống rỗng. Thả mình phiêu du cùng những phím đàn gợi cảm củaYiruma, tôi càng nhìn rõ hơn khoảng trống mênh mông đó, bởi từng nốt nhạc màYiruma gửi gắm đều buồn, cô đơn mà không hề ai oán, sầu não. Không biết ngườikhác cảm nhận thế nào, nhưng với tôi, nó luôn trào dâng lên một niềm hy vọng,một tình cảm chân thành, mãnh liệt ẩn sâu dưới lớp vỏ lạnh lùng, kiêu sa mà đằmthắm.Em, luôn là nguồn cảm hứng bất tận, khơi dậy dòng cảm xúc, xua tan đi nhữngtoan tính đời thường và mệt mỏi trong tôi. Và cũng chính em là người đưa tôi đếnvới thế giới bí ẩn của nhạc không lời. Em yêu Yiruma. Yêu Kiss The Rain1 lãngmạn. Yêu May Be1 đằm thắm. Yêu River Flows In U1 nồng nàn. Và yêu…tôi. Emdịu dàng, nhưng đầy cá tính, khiêm nhường nhưng cũng chất chứa vô vàn nhữngtham vọng, khát khao. Em không đẹp như tranh vẽ, nhưng đủ gây ấn tượng khóphai trong lòng người, bởi nụ cười thanh tao pha lẫn chất “tiểu thư” đài các.Em…lạnh lùng, rất lạnh lùng, tôi thường thắc mắc không biết trong tình yêu, emcó phải là người con gái nồng nhiệt, biết quan tâm người khác hay không. Lúc đóem lại mỉm cười: Anh có hiểu những lúc biển trầm lắng/Ở trong lòng ngầm sóngvẫn sục sôi.2Em nói yêu tôi, và tôi…cũng cảm nhận được tình yêu chân thành, nồng cháy trongsâu thẳm trái tim người con gái bé nhỏ ấy. Nhưng, em mãi là hồng nhan tri kỷ. Tôithấy thiếu vắng một chút gì đó để trọn vẹn hai chữ “tình nhân”. Tôi đã từ chối mộtngười con gái hoàn hảo, từ chối một tình yêu thanh khiết vô cùng. Có thể cảm giácyêu của tôi đang say giấc nồng, chưa muốn tỉnh thức, có thể tôi đối với em chỉ nhưanh trai và em gái, cũng có thể em là loài hoa trắng tinh khôi mà ông Trời ban chotrần thế, chỉ được phép ngắm nhìn, ngưỡng mộ, ko được phép chiếm hữu cho riêngmình. Mike – thằng bạn thân của tôi – nói rằng tôi là một thằng đàn ông lãng tử,luôn luôn muốn phiêu lưu, chinh phục cái vô hạn của cuộc sống, chưa muốn dừnglại tại một bến bờ bình yên nào đó. Nó còn nói tôi là một thằng ngốc, rồi tôi sẽ phảihối hận! Ừ, thì ngốc! Tôi còn trẻ, còn nhiều thứ cần tôi tìm tòi, khám phá.Ba tháng sau khi em nói lời yêu, tôi lên đường đi du học, đến một chân trời rộnglớn hơn, mở ra một cánh cửa mới cho tương lai của mình. Buổi chia tay ở sân baytôi không bao giờ quên hình ảnh của em lúc đó, nụ cười nhẹ nhàng hòa quyện vớinắng mai, mái tóc đen mượt bay trong gió, đôi mắt đỏ hoe và giọng nói nghẹnngào, nhưng không hề mất đi khí chất thanh tao, cá tính mạnh mẽ:“Chỉ cần anh nói nhớ em, em sẽ đến bên anh.”Tìm lạiNăm năm sống và học tập tại nước ngoài, không phải quá lâu nhưng cũng khôngphải nhanh đối với nhiều người. Năm năm, tôi trưởng thành hơn rất nhiều cả về vẻbề ngoài lẫn suy nghĩ, nhận thức bên trong. Sống ở nơi đất khách quê người khôngthể thoát khỏi nỗi cô đơn, buồn tẻ, tôi cũng đã trải qua một vài cuộc tình, tất cả đềungắn ngủi, thoảng qua như con gió. Tôi không tìm thấy cảm giác yêu và được yêuthực sự, nỗi trống trải và thiếu vắng vẫn chiếm giữ tâm hồn tôi. Hơn nữa, tôi cócảm giác con gái thời buổi này thật giống nhau, nhàm chán và cũ kĩ. Con gái thờinay thích yêu, nhưng coi tình yêu là một nhu cầu cần có, như một điều phải đếnvới mình, hơn là xuất phát từ chính mình, họ dường như đang lãng quên điều kìdiệu nhất của tình yêu, đó là tình yêu là một món quà mà chỉ có thể đâm chồi nảylộc khi được trao tặng đi. Cuộc sống vui vẻ, vô tư khi ở Việt Nam là niềm an ủi lớnđối với tôi, tôi vẫn giữ liên lạc với bạn bè quê hương và với em.Em vẫn luôn quan tâm đến tôi, luôn ở bên cạnh tôi mỗi khi tôi mệt mỏi, cô đơnmặc dù chúng tôi ở cách xa nhau hàng ngàn cây số. Nhưng, hai tháng trước khi vềnước, tôi gần như mất liên lạc với em, email, facebook, yahoo… đều không có hồiâm. Dường như tôi bắt đầu tìm kiếm em, tôi ghét cái cảm giác này, cảm giác thiếuvắng em. Tôi cảm thấy lạnh, lạnh giữa mùa hè đầy nắng…Nhưng, có phải tôi nhớ em hay không thì con tim tôi vẫn im lặng, dường như nóđang cố kìm nén những xúc cảm đang trào dâng mãnh liệt, có thể sẽ nổ tung bất cứlúc nào khi bất chợt có một tác động dù là nhẹ nhất.Một ngày trước khi lên máy bay trở về vòng tay yêu thương của cha mẹ, bạn bè,tôi online thông báo cho mọi người biết để lên kế hoạch liên hoan vài bữa cho ratrò. Bất chợt không làm chủ được đôi tay của mình, tôi click vào facebook của em.Cảm giác hụt hẫng lấn chiếm tâm hồn. Tôi bỗng thấy tim mình đau nhói. TrênWall là ảnh cưới của em, và chú rể là một người hoàn toàn xa lạ, chưa bao giờ emkể cho tôi nghe về người đàn ông đó. Trong bộ váy cưới màu trắng, em như mộtthiên thần xinh đẹp, thánh thiện e lệ đứng nép vào anh ta và nở nụ cười hạnh phúc,theo tôi đoán là như vậy. Ngạc nhiên ư? Không. Nuối tiếc ư? Không. Hối hận ư?Không. Đau khổ ư? Càng không… Tôi phủ nhận tất cả những giả thiết mà con timmình đưa ra. Con người vốn ích kỷ, luôn muốn mọi thứ phải thuộc về mình mãimãi dù rằng mình đã từng vứt bỏ. Biết sai nhưng ko thể ngăn được dòng suy nghĩ,phải chăng đó cũng là một nỗi thống khổ của con người? Em đã thay đổi rồi sao,người con gái hoàn hảo và chung thủy ấy? Em đã quên lời hứa của mình rồi phảikhông, em yêu?“Chỉ cần anh nói nhớ em, em sẽ đến bên anh.”Nét chữ cuối cùng của một câu chuyện tình“Hà Nội có cầu Long BiênVừa dài vừa rộng bắc trên sông HồngTàu xe đi lại thong dongNgười người tấp nập gánh gồng ngược xuôi.”Quán bar ồn ào, chật chội hay quán cà phê yên tĩnh, nhó hẹp đều ko phải là“khoảng trời” lý tưởng của tôi, đặc biệt là cho những cuộc hẹn chứa đựng nhiềucảm xúc. Đó chính là lí do tại sao tôi lại hẹn gặp em tại nơi đây sau năm năm xacách, vào một buổi chiều thu muộn. Cầu Long Biên là chứng nhân lịch sử của mộtthời kháng chiến hào hùng, vang dội, và tôi cũng muốn nó viết tiếp câu chuyện tìnhmuộn giữa t ...

Tài liệu được xem nhiều: