Danh mục

THẤT CHƠN NHƠN QUẢ - Hồi 12

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 149.17 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

THẤT CHƠN NHƠN QUẢ Tác giả: Huỳnh-Vinh-Lượng Hồi 12Nghĩa là: Chỉ ngồi công-phu, bày tỏ chỗ diệu lý, Học đạo chơn, mừng gặp thầy minh-sư. Có bài kệ rằng: Ân ái buộc ràng giải chẳng khai, Ngày kia thân bỏ khổ bao nài, Nay đã buông tay không trở nệ, Thẳng đến Diêu-Trì Bạch-Ngọc giai. Lại nói thằng nhỏ đương muốn nói thầy biểu về hỏi cái tay của mẹ cho mẹ nó nghe, liền thấy mấy người đi đến hỏi thăm nhà họ Mã, thằng nhỏ hỏi: Mấy ông hỏi thăm nhà họ Mã đặng tầm ông Tiên sống...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THẤT CHƠN NHƠN QUẢ - Hồi 12 THẤT CHƠN NHƠN QUẢ Tác giả: Huỳnh-Vinh-Lượng Hồi 12Nghĩa là:Chỉ ngồi công-phu, bày tỏ chỗ diệu lý,Học đạo chơn, mừng gặp thầy minh-sư.Có bài kệ rằng:Ân ái buộc ràng giải chẳng khai,Ngày kia thân bỏ khổ bao nài,Nay đã buông tay không trở nệ,Thẳng đến Diêu-Trì Bạch-Ngọc giai.Lại nói thằng nhỏ đương muốn nói thầy biểu về hỏi cái tay của mẹ cho mẹ nó nghe, liềnthấy mấy người đi đến hỏi thăm nhà họ Mã, thằng nhỏ hỏi: Mấy ông hỏi thăm nhà họ Mãđặng tầm ông Tiên sống phải chăng? Mấy người nói:- Phải.Thằng nhỏ liền dắt đi, hồi lâu tới nhà họ Mã, may gặp Mã Đơn-Dương ở trước nhà, thấymấy người đến, mời vô hỏi mấy anh đến có việc chi? Mấy người nói:- Tôi đến cầu học Đạo.Mã-Đơn-Dương nghe nói, liền dẫn ra mắt thầy. Có một người họ Đàm tên Xử-Đoan, hiệuTrường-Chơn-Tử, năm trước có bịnh trầm kha. Trùng-Dương tiên-sanh lúc mới đến SơnĐông xin ăn, có dạy việc trừ bịnh cho y, chừng bịnh mạnh rồi vui lòng ham Đạo, tìm hỏithầy mà không biết ở đâu. Nay nghe người nói tại nhà họ Mã có một vị Thần Tiên sốngtên là Trùng Dương, nên mới biết thầy ở đây; và có dẫn một người cũng ham học đạo, họXích tên Thái-Thông, hiệu là Thái-Cổ, cũng ở chung một phủ. Còn mấy người kia cũngham học Đạo, nói chẳng hết tên họ. Khi đó, Đàm-Trường-Chơn lạy thầy tạ ơn ngày trướctrừ hết bịnh rồi nay hỏi cầu học Đạo. Trùng-Dương nói:- Pháp môn mở rộng cửa, ai có tới thì tới, có đi thì đi, ta cũng không dám cầm.Liền biểu Mã-Đơn-Dương dẫn mấy người ra mao-am thứ nhì ở đó. Cách ít ngày, cũng cóít người đến học Đạo, tên Lưu-Xử Huyền, hiệu Trường-Sanh-Tử; người khác tên Vương-Xứ-Nhất, hiệu Ngọc-Dương-Tử, cũng người Sơn-Đông. Mã-Đơn-Dương tiếp hỏi, cũngnói cầu học Đạo. Liền dẫn hai người ra mắt thầy, rồi Trùng-Dương tiên-sanh biểu đem ởmao-am thứ ba.Bỗng đâu thấy bên Đông tới một người, bên Tây một người, chừng một tháng tới hơnmấy mươi. Trùng-Dương thấy vậy biểu Mã-Đơn-Dương chỉ đạo, dạy mỗi người côngThất Chơn Nhơn Quả Trang 1phu, phân việc đâu đó thứ tự. Các việc xong xuôi rồi tiên-sanh định ngày đem việc đạogiảng dạy chỗ tu hành công-phu cho mấy người nghe, rồi sắp đệ tử đứng hai bên cungthân nghe giảng. Tiên sanh nói:- Thân người lấy Khí làm bổn, lấy Tâm làm căn, lấy Tánh làm mạng mới phát ra đặng.Còn Trời Đất cách nhau tám muôn bốn ngàn dặm, người thì cái tâm thận cách nhau támtấc bốn phân. Thận ở trong dưới rún một tấc ba phân, kết liền một mạch mà thông hơi thởtrên dưới. Mối thông trăm mạch hễ thở, thở vô trăm mạch đều bế. Trời Đất tạo-hóa xâyvần cũng không khỏi hai mối hô-hấp. Hễ người hô-hấp trong tâm thận thì khí huyết đềuthuận nguơn-khí đặng vững, thất tình chẳng động, trăm bịnh chẳng trị mà tiêu.Còn phép ngồi công-phu mỗi ngày: Tý, Ngọ, Mẹo, Dậu bốn giờ ở trong tịnh thất, ngồiniệm cho dày, ngồi kiết dà, hồi quang phản chiếu đơn-điền, lấy bông nhét lỗ tai, dứt việclo tưởng, ý tùy hô-hấp, vật-vọng vật-trợ, miệng mũi đều không thở. Ngồi chừng một giờđồng hồ rồi nằm nghỉ, chẳng khá lao nhọc, đừng cho phiền giận mà tổn công-phu thì hạicái Chơn-Khí (Ai muốn biết tìm thầy chỉ thì rõ).Có bài kệ rằng:Ngồi nghỉ công-phu chẳng dụng đa,Trọn nhờ luyện khí với trừ ma,Phải đem chướng ngại đều bỏ hết,Chớ để tâm đầu có võng la.Chướng ngại không tu phiền não tụ,Võng la không giải khổ ta-bà,Rõ ràng chí-lý trao truyền đủ,Đừng để một hồi lại bỏ qua.Tiên-sanh giảng nói việc công-phu, rồi xuống phòng an nghỉ, các đệ tử ai về phòng nấy.Lại nói tỉnh Sơn-Đông có một người họ Khưu, tên Xử-Cơ, hiệu Khải-Phát, anh em bangười, cha mẹ đều mãn sớm, Khải Phát nhờ anh chị thương cho học biết làm thi phú, màkhông muốn việc công danh, ham tịnh dưỡng, có khi không muốn nói chuyện, dường nhưtrong lòng có chỗ vui mà không ai biết. Nhiều khi anh chị khuyên lập công danh, Khải-Phát thưa rằng:- Tôi nguyện học cùng cứu chỗ thân tâm, không muốn việc công danh. Anh chị khuyêncưới vợ thì Khải-Phát từ rằng:- Em chí chưa đặng lập thành, há dám ràng buộc sự nhọc; để cho em thong thả. Lạithường hay cùng anh chị giảng nói:- Người sanh ở đời chẳng tìm đường giải thoát khó khỏi việc buồn, trọn ngày tranh danhđoạt lợi tham luyến vợ con. Có khi vô-thường đến bắt thì muôn việc đều không; ngườigọi cuộc đời là chơn, chớ như tôi thấy dường như mây nổi sương bay, tỉ như giấc chiêmbao, bọt nước!Thất Chơn Nhơn Quả Trang 2Có một lúc nọ anh em trong nhà không đặng hòa thuận, hai anh muốn tách ra đi. Khải-Phát nhiều khi can gián không đặng, liền mời hai anh ngồi thưa rằng:- Xin hai anh an tâm, vì cha mẹ có ba anh em, chẳng may cha mẹ khuất sớm, lòng emhằng mộ đi tu, vậy hai anh ở chung với nhau mới phải, để sanh ý không hòa, chẳng sợcha mẹ phiền muộn sao? Xin hai anh nghe nhắc sự tích:Có một ông nọ sanh năm người con, ba trai hai gái, nuôi đặng nên người, cưới gã đều ...

Tài liệu được xem nhiều: