Danh mục

THẤT CHƠN NHƠN QUẢ - Hồi 28

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 153.94 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

THẤT CHƠN NHƠN QUẢ Tác giả: Huỳnh-Vinh-Lượng Hồi 28Nghĩa là: Cho uống rượu trấm (*) Hoàng-hậu thử đạo, Đội mão vàng Chơn-nhơn ngâm thi. (Rượu trấm là lông chim Trấm ngâm rượu, uống thì chết tức thời, không phương giải đặng) Có bài kệ rằng: Đơn thành cửu chuyển mới thuần-dương, Nhập Thánh siêu phàm thọ mạng trường, Chẳng có một phen điều uất-trắc, Sao đặng muôn đời để tiếng vương. Lại nói Hoàng-hậu nghe lời Bạch-Vân thiền-sư biểu nội thị tới Bạch-Vân-Tự mời Khưu chơn-nhơn, Hoàng-hậu đặt rượu độc mà đợi. Quan nội-thị vâng lịnh nương-nương đến mời chơn-nhơn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THẤT CHƠN NHƠN QUẢ - Hồi 28 THẤT CHƠN NHƠN QUẢ Tác giả: Huỳnh-Vinh-Lượng Hồi 28Nghĩa là:Cho uống rượu trấm (*) Hoàng-hậu thử đạo,Đội mão vàng Chơn-nhơn ngâm thi.(Rượu trấm là lông chim Trấm ngâm rượu, uống thì chết tức thời, không phương giảiđặng)Có bài kệ rằng:Đơn thành cửu chuyển mới thuần-dương,Nhập Thánh siêu phàm thọ mạng trường,Chẳng có một phen điều uất-trắc,Sao đặng muôn đời để tiếng vương.Lại nói Hoàng-hậu nghe lời Bạch-Vân thiền-sư biểu nội thị tới Bạch-Vân-Tự mời Khưuchơn-nhơn, Hoàng-hậu đặt rượu độc mà đợi. Quan nội-thị vâng lịnh nương-nương đếnmời chơn-nhơn vào cung. Chơn-nhơn biết trước, ra đi phân dặn mấy người múc 24 máinước lạnh để một hàng, đặng ông về có việc dùng, chẳng khá sai. Dặn dò xong rồi liềncùng nội-quan vào cung hầu kiến phụng giá. Hoàng-hậu rằng:- Trước kia chơn-nhơn toán định tôi sanh Thái-tử, quả thiệt không sai. Nay tôi không cóchi đền ơn, xin kỉnh chơn-nhơn tam-bôi ngự-tửu, niệm lấy chút tình. Nói rồi truyền nội-thị dâng rượu cho chơn-nhơn.Khưu chơn-nhơn chẳng chối từ, liền uống 3 chén rồi tạ ơn ra về. Về tới Bạch-Vân thấy24 mái nước lạnh để sẵn, chơn-nhơn nhảy vô ngâm một hồi, hễ nước nóng sang qua máikhác. Ngâm hết 23 mái, còn một mái chưa đầy, chưa đủ sức, độc khí không sạch, hơi độcxông lên trên đầu, rụng hết nửa mé tóc, nên ông Khưu sói hết nửa cái đầu. Bạch-Vânthiền-sư nghe tin Khưu chơn-nhơn chưa chết, bèn vào cung tâu cho Hoàng-hậu hay.Hoàng-hậu rằng:- Uống rượu độc mà không chết chắc là Thần Tiên. Bạch-Vân thiền-sư nói:- Hoặc rượu chưa lấy làm độc nên chưa chết cũng có! Tôi nghe Thần Tiên huy khắc ngũ-kim bát-thạch, như đồ vàng bạc đồng sắt tới trong tay thời biến thành bùn muốn trònvuông tự ý. Tích rằng đạo có khăn không có mão. Nương-nương giả đò không biết, sắmmột cái mão vàng thưởng cho y, biểu đội trên đầu. Như y đội dính thiệt là Thần Tiên,bằng không thì cười chơi, ắt y mắc cở trở về trên núi không chừng.Hoàng-hậu nghe nói vui lòng, liền biểu nội-thị mời Trường-Xuân vào cung. Trường-Thất Chơn Nhơn Quả Trang 1Xuân vào, Hoàng-hậu thấy đầu ông sói, hỏi rằng:- Chơn-nhơn sao không có tóc? Thế cũng có bịnh chi? Chơn-nhơn đọc 4 câu kệ rằng:Trước vâng đơn triệu đến diêu-giai,Vương-mẫu đãi thần rượu thiệt say,Uống hết tam-bôi trường thọ tửu,Mới đem trên đảnh cửa trời khai.Khưu chơn-nhơn ngâm kệ rồi, Hoàng-hậu mắc cở, chẳng muốn thử nữa, ngặt vì đã chịuvới thiền-sư rồi nên Hoàng-hậu cười nói rằng:- Chơn-nhơn quả thiệt Thần Tiên, phép lực chẳng ít, ai cũng kỉnh phục. Nay tôi làm cáimão vàng cho chơn-nhơn đội lấy thảo. Nói rồi biểu nội-thị lấy mâm ngọc-điệp bưng ra 1cái mão vàng thỉnh chơn-nhơn đội lên.Khưu-Trường-Xuân biết trước việc đó là của Bạch-Vân âm mưu, nên có đem theo câykim-cang để trong tay áo, tay tiếp lấy mão, ngồi vận tam-muội chơn-hỏa, thổi trên mãovàng ấy mềm như đất, lấy kim xỏ ngang, đội trên đầu, chẳng nghiêng chẳng động. ẤyHoàng-hậu cũng nghe lời Bạch-Vân sâu độc, làm đặng cười chơn-nhơn chơi, ai dè làm đểcái qui-củ trong cửa đạo (nên nay người trong đạo mới đội cái mão vàng, là sự tích dođây mà ra).Lại nói Khưu chơn-nhơn đội mão vàng trên đầu rồi tạ ơn Hoàng-hậu, có ngâm bài kệ:Liền vâng đơn triệu thưởng ơn thâm,Thần dám đem khi với hậu ngâm,Quân-tử có lòng không bịnh cũ,Nam-nhi trên đảnh đội Huỳnh-kim.Chơn-nhơn ngâm thi rồi Hoàng-hậu trong lòng không yên đứng dậy nói rằng: Tôi naybiết lỗi rồi, chơn-nhơn xin đừng phiền. Khưu chơn-nhơn rằng:- Hoàng-hậu đâu có lỗi; lỗi tại nơi tôi, vì tôi ở lâu trong trần, chẳng đặng ăn-năn sớm nênmới bị ma chướng như vậy. Nói vừa dứt lời, Bạch-Vân thiền-sư ở sau bình phong bước ranắm tay Khưu chơn-nhơn rằng: Chơn-nhơn chẳng phải tự gây ma chướng, thật tại tôi gâycho ông. Trường-Xuân nói:- Thiền-Sư là người giai-không nào có tạo ma-chướng cho tôi; coi lại thiệt tại tôi mà ra.Liền ngâm kệ rằng:Tham mê việc thế luyến trần hiêu,Vì muốn ăn-năn họa chẳng tiêu,Phiền-não tại mình làm ra đó,Ai mà kiếm đặng bụng ta diêu?Khưu chơn-nhơn ngâm 4 câu kệ chịu lỗi về mình. Nguyên vì Bạch-Vân thiền-sư chẳngcó nhiều chuyện, tại Trường-Xuân mượn rồng đổi phụng, ăn ngôi chùa của ông, ông mớisanh việc ma-chướng, tức mình biểu Hoàng-hậu đặt rượu độc, cho mão vàng, đặng rửaThất Chơn Nhơn Quả Trang 2hờn. Như chơn-nhơn không lấy cái chùa của y thì nào có việc trái phải, cho nên chơn-nhơn chịu lỗi về mình, thiệt là thiên-lương chẳng muội.Bạch-Vân thiền-sư nghe đặng chơn-nhơn chịu lỗi, thiền-sư cũng hối mình dùng ý nói sai,ngâm kệ rằng:Đọc rồi kinh Phật việc phải không,Sao lại đem lòng tính lông-bông?Nói phụng nói rồng đều không ích,Uổng lao tâm chí lại không công!Hoàng-hậu thấy thiền-sư với chơn-nhơn cả hai đều chịu lỗi về mình, trong lòng cảmphục, đương muốn khuyên than ít lời kế thấy cung-nhơn báo rằng:- Có Thánh-gi ...

Tài liệu được xem nhiều: