Thông tin tài liệu:
" Nơi nào là điểm dừng của gió , mây sẽ kết thúc bến đậu ở đâu . Ngọn lửa hạnh phúc của con người khi nào sẽ nhen nhóm rồi bùng lên , làm thế nào để giữ nó lại " . Những câu hỏi đó đôi lúc cũng xuất hiện trong đầu nó . Là con trai nhưng nó
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thế nào là yêu! Thế nào là yêu! Nơi nào là điểm dừng của gió , mây sẽ kết thúc bến đậu ở đâu . Ngọn lửa hạnhphúc của con người khi nào sẽ nhen nhóm rồi bùng lên , làm thế nào để giữ nó lại .Những câu hỏi đó đôi lúc cũng xuất hiện trong đầu nó . Là con trai nhưng nó cũng hay suy tư , ngồi đần mặt ra nghĩ về 1 điều gì đó thật ngốc nghếch . Bạn bè nhậnxét nó là 1 người đa nhân cách có lẽ là đúng bởi có khi nó rất hồn nhiên như 1 đứa trẻ con , có lúc lại lạnh lùng như tảng băng hay cũng có khi hành động bộp chộp thiếu suy nghĩ như du côn . chính nó cũng nhận thấy như vậy qua cái sở thích âmnhạc của mình , mỗi người thường chỉ có một hoặc hai loai nhạc yêu thích còn nó thì loại nào cũng thích , từ rock , rap , hòa tấu hay giao hường nhạc trẻ rồi DJ .Chẳng giống ai , nó không thấy mình là kẻ dị thường mà cho đó là điểm riêng biệtcủa nó , ai cũng giống ai thì còn gì là độc đáo đó là cái suy nghĩ của để tự an ủi cho mình .Nó rất tự hào về tình yêu của bố mẹ nó cũng như nghị lực vươn lên của họ . Trước kia khi yêu nhau cả 2 gia đinh đều phản đối bố mẹ nó đến với nhau , vì lí do gì nó cũng không biết chỉ nghe loáng thoáng qua những cuộc nói chuyện của người lớn là đi xem bói thì số phận không thể ở bên nhau . Mặc sự ngăn cấm của gia đình 2 người vẫn đến bên nhau , hậu quả tất yếu cho việc không nghe lời này là từ conkhông nhìn mặt . Khó khăn không ngăn cấm được tình yêu mà càng làm cho nó trở nên mãnh liệt giúp con người vượt qua trở ngại và càng khẳng định sự vững chắc trong tình yêu . Cả bố mẹ nó đều làm công nhân ở cảng . Mẹ nó thì làm thợ cơ khí chuyên sửa chữa máy móc còn bố nó thì làm công nhân lái đế ( 1 loại cần cẩu loạilớn chuyên dụng ) . Trong 4 năm đầu chung sống bên nhau hạnh phúc bên nhau rồi nó ra đời . Đó là một ngày nắng vàng trải dài trên các con đường thành phố hoaphượng đỏ , ngày 19-5-1994 là ngày nó ra đời nhưng trong giấy khai sinh thì nó lại là 17-5 . Nhiều lần nó hỏi câu trả lời chỉ là sự im lặng sau này thì nó biết thì đó là ngày rất bố mẹ nó gặp nhau . Nguyễn Ngọc Tiến cái tên của nó thì thật là giốngcon gái nó cũng thấy thế , sau nó còn một đứa em gái đáng yêu kém nó 7 tuổi . Bởi chính mình phải bước trên con đường chông gai chứ không trải hoa hồng nên cái tên nó mang ý nghĩa cuộc đời nó sẽ tiến bước trên con đường trải vàng ngọc . Quả thật khi nó ra đời thì bố mẹ nó cũng bớt gặp khó khăn hơn khi ông bà nội ngoạikhông từ bố mẹ nó nữa . Mấy năm sau ở công ty bố mẹ nó cổ phần hóa , nhận thấy cơ hội thay đổi tương lai bố mẹ nó vay mượn tiền và sự giúp đỡ của gia đình nội ngoại để mua cổ phần rồi đi học thêm về quản trị kinh doanh . Chỉ trong 2 năm bố mẹ nó đã thâu tóm thành công được 51% . Điều hiển nhiên là bố mẹ nó trở thành cổ đông lớn nhất , bố nó là chủ tịch hội đồng quản trị rồi tiến tới ghế tổng ngay trong năm sau . Thêm 4 năm nữa các khoản nợ vay từ lúc trước đã được trả hết .Năm nó 12 tuổi gia đình nó rời khỏi căn hộ khu tập thể 5 tầng chuyển đến ngôi nhà mới khang trang hơn lộng lẫy hơn . Gọi là nhà nhưng thật sự mà nói thì đó là mộtcái biệt thự thì đúng hơn , nó còn to hơn cả cái khu tập thể mà nó từng ở với đầy đủtiện nghi . Ngôi nhà ấy luôn tràn ngập tiếng cười hạnh phúc của 4 người . Một nămsau nỗi buồn đến với gia đình nó khi bố nó bất mất . Người cha mạnh mẽ của nó vì mệt mỏi với áp lực công việc đã mắc căn bệnh nan y không thể chữa khỏi . Bố nó biết bệnh của mình nên khi còn sống luôn nỗ lực cho khoảng thời gian còn lại .Yêu nhau sâu đậm bao nhiêu thì khi xa nhau càng khó bấy nhiêu . Mẹ nó khóc ngất đi biết bao nhiêu lần trong khi tiễn đưa người bố nó . Nó cũng khóc , khóc tiếc thương cho bố nó và thương cho mẹ nó mất đi một nửa cuộc đời . Em nó thì còn quá nhỏ để hiểu được nỗi buồn này . Nó càng cảm thấy thương bố nó hơn và cảm thấy khâm phục khi nghe bác sĩ kể về con đau của những người mắc bệnh như bốnó . Bọn họ đa số đều dùng mooc phin hoặc một thứ thuốc giảm đau mạnh như matúy chỉ có bố nó là mạnh mẽ đối đầu với cơn đau mà không có thuốc hỗ trợ . Từ đó gia đình nó thay đổi , mẹ nó phải gánh vác luôn phần việc của bố . Để tránh mẹ gặp khó khăn khi làm việc bố nó đã sắp xếp những người đánh tin cậy làm trongcông ty . Thật vậy , từ lúc bố nó mất tuy không có người điều hành nhưng mọi việc vẫn ổn định . Sau một thời gian bình tĩnh lại mẹ nó cũng đi làm , công việc chiếm hầu hết thời gian của mẹ nó nên nhiều lúc chỉ có nó và đứa em gái cùng vài người giúp việc ở nhà . ------------------------------------------------------ Nó có một người bạn rất thân tên Thủy từ lúc học mẫu giáo . Là người bạn khácgiới nhưng đó lại là người duy nhất tâm sự cùng nó . Từ khi bố mất nó trở nên lầmlì , ít nói chỉ khi ở cùng và nói chuyện cùng Thủy thì nó mới trở lại là chính mình . Ở trường nó rất nghịch ngợm và quậy phá rồi việc đánh nhau thì diễn ra như cơm bữa , việc học của nó thì tỉ lệ nghịch với việc đánh nhau và quậy phá . -Tiếnnnnnnnnnnnnnnnn ! Dậy ngay 6 giờ 10 rồi kìa . Tiếng Thủy vang lên trong căn phòng của nó . Nhà gần nên sáng nào cô bé cũngsang gọi nó đi học còn nó hôm này cũng thức tới khuya chơi đột kích nên còn ngái ngủ . Nếu không có Thủy sang gọi nó đi học thì giờ nó đã không còn là học sinh nữa . Trời mùa đông lạnh nó ngại phải chui ra khỏi chăn nên Thủy gọi nó cứ nằm im như không nghe thấy . -Dậy , dậy mau đồ con mèo lười, sáng nào cũng để người ta gọi .Bực mình Thủy tiến đến định kéo lật chăn nó ra thì bị nó kéo luôn vào rồi ôm chặt lấy nói nhỏ . -Xin 10 phút thôi rồi dậy ngay . Thủy bất lực đành chịu thua nó đành để nó nằm thêm 1 lúc nữa vì hôm nay sang sớm . Thôi đành để nó nằm thêm lúc nữa , trời mùa đông vào chăn ấm Thủy cũng thấy dễ chịu phần nào bởi cái lạnh đầu mùa tháng ...