THIÊN HẠ ĐỆ NHẤT ĐINH Tác giả: Xuân Công Tử Phần 7: Tới bắt lão tửBản tôn An Nhạc Hầu bất thình lình xuất hiện ở thanh lâu! Tuyệt đối đủ sức làm náo động toàn trường. Tiếng nói Xuy Tuyết vừa dứt, toàn trường mọi người đồng loạt đứng lên. Không đến nỗi như vậy chứ, lực ảnh hưởng của lão tử tại chốn phong nguyệt lại lớn thế ư? Bàng Dục có một chút kích động, thế nhưng rất nhanh liền phát hiện không thích hợp, bởi vì trước sau, trái phải không có một con mắt hướng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THIÊN HẠ ĐỆ NHẤT ĐINH Phần 7 THIÊN HẠ ĐỆ NHẤT ĐINH Tác giả: Xuân Công Tử Phần 7: Tới bắt lão tửBản tôn An Nhạc Hầu bất thình lình xuất hiện ở thanh lâu!Tuyệt đối đủ sức làm náo động toàn trường.Tiếng nói Xuy Tuyết vừa dứt, toàn trường mọi người đồng loạt đứng lên.Không đến nỗi như vậy chứ, lực ảnh hưởng của lão tử tại chốn phong nguyệt lạilớn thế ư?Bàng Dục có một chút kích động, thế nh ưng rất nhanh liền phát hiện không thíchhợp, bởi vì trước sau, trái phải không có một con mắt h ướng nhìn về phía hắn màtoàn bộ hướng về cửa chính!Xuy Tuyết vừa định lên tiếng, bỗng nhiên từ ngoài cửa lớn rầm rập chạy vào mộtnhóm binh sĩ trang bị hạng nặng, mỗi người đều là thân cao ngựa lớn, khôi giápsáng bóng, vẻ mặt băng lãnh trang nghiêm giống như sắt đá! Nhân số tuy rằngkhông nhiều lắm, tối đa cũng chỉ hơn mười người, nhưng đứng ở nơi đó như thiênquân vạn mã, cách ở xa cũng đều có thể cảm giác được lực uy hiếp cùng lực chấnđộng của bọn họ!Trong nháy mắt, cả tòa Biên Tiên Các không một tiếng động, toàn bộ âm thanhhuyên náo bỗng nhiên im bặt!Làm, làm cái gì vậy? Tảo hoàng đả phi ư? (Hoạt động của quốc gia truy quét ổmại dâm, tổ chức phi pháp ư?)Bàng Dục nhíu mày.Không đúng a, đây là đang ở triều Đại Tống, ở thời cổ đại đi chơi lầu xanh chínhlà hợp tình lại hợp lý đã thế lại còn hợp pháp mà.Hơn nữa kẻ đi truy quét kỹ viện bắt khách làng chơi, xử phạt một khoản tiền nộpphạt chính là cảnh sát thúc thúc —— a, ở niên đại này gọi là Nha dịch đại ca,thế nào ngay cả quân đội cũng được điều động chứ?Chẳng lẽ là quốc gia phát tiền trợ cấp quá ít. Lính quân đội cũng muốn mượn Tảohoàng đả phi mà kiếm trác một chút?Hắn còn đang buồn bực thì những binh sĩ bỗng nhiên chỉnh tề đều tản ra đứng haibên. Vây quanh ở giữa một vị võ quan khí lực cường tráng thân như thiết tháp, áobào màu đỏ thẫm, vải mỏng quấn quanh khung bằng gỗ làm mũ đội đầu, bên hôngcòn treo một trường kiếm màu sáng như tuyết. Nếu hắn không phải có khuôn mặtlớn một chút, người béo một chút, da đen chút, còn có râu quai nón đầy gò má,đầu tóc dày đặc giống như lông cổ lợn, không chú ý thật đúng là đem hắn trởthành vị đại danh nhân họ Triển rồi.Xuy Tuyết nhìn chằm chằm vào vị võ quan kia. Ánh mắt có chút dại ra. Nhất thờikhông biết đang suy nghĩ cái gì.- Ai da, đây là vị đại nhân nào? Có ngài cũng các huynh đệ đến thăm thực sự l à vẻvang cho bản các a.Tú bà Trương ma ma lắc lắc dáng vẻ to béo nhiệt tình qua nghênh đón. Hai luồngXX bệ vệ nhắm cánh tay võ quan cọ sát. May mà Bàng Dục đang ở lầu ba. Trêncao nhìn xuống nhìn không thấy ánh mắt Vô hạn quyến rũ của bà ta. Bằngkhông thì nhất định bị bộ dáng lẳng lơ của Trương ma ma khiến cho ngay cả cơmngày hôm qua ăn cũng nôn ra.- Tét!Một cái tát thanh thúy vang dội, nặng nề vả vào miệng Trương ma ma.- Cút, đừng che mắt ta.Giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị, phảng phất như kim châm đâm thẳng vào nộitâm người khác. Trương ma ma sợ đến cả người run rẩy, vội bưng hai má đangsưng lên một câu cũng không dám nói thêm.Đám tay chân bảo vệ của Biên Tiên Các, chính là mười người đại hán vừa rồi bịtuyệt sắc công tử trừng mắt sợ hãi đến động cũng không dám động vừa nghe bênngoài có tình huống, rầm rập như ong vỡ tổ muốn xông ra. Mấy tên này sắn tayáo vừa mới chuẩn bị động thủ, khi nhìn thấy người muốn đánh chính là quan quânnhất thời lại ngây người, một đám mắt to nhìn nhìn mắt bé không biết nên làm cáigì bây giờ.Võ quan cười nhạt, phía sau hai gã quân sĩ lập tức xông lên trước, lao vào nhómtráng hán mười người này, một tay một người ném toàn bộ ra ngoài dễ dàng nhưném con gà con.Một loạt tiếng kêu thảm thiết ai ôi vang lên, hầu như trong chớp mắt toàn bộđám tay chân hộ viện kia đều té trên mặt đất, thống khổ rên rỉ hừ hừ, không có mộttên nào có thể bò lên được.Đám khách làng chơi toàn thể đều há hốc mồm.Mấy tên tay chân hộ vệ của Biên Tiên Các mướn này, ai thường tới vui chơi vàilần cũng biết, cao thủ không dám nói chứ một chọi một chí ít có thể quật ngã đượcvài ba tên nha sai của Khai Phong phủ, cho dù mấy tên đạo tặc, hoa tặc bìnhthường cũng đừng hòng tại trước mặt bọn họ chiếm được tiện nghi. Đám quân sĩnày rốt cuộc có lai lịch gì, tùy tiện đứng ra hai người lại đánh ngã bọn họ giốngnhư đang chơi đùa như vậy?- Cấm, cấm, cấm. . . cấm quân trong cung!Xuy Tuyết thình lình nôn ra một câu.- Cái gì?- Trong cung…Những người này là Cấm quân trong cung, hơn nữa là…Thần sáchdoanh tinh nhuệ thủ vệ tẩm cung thánh thượng!- Làm sao ngươi biết?- Đại tiểu thư…Quý phi nương nương mỗi lần hồi phủ thăm viếng, đều là do Thầnsách doanh phụ trách hộ tống, từ kiểu dáng khôi giáp và binh khí c ủa bọn họ, tiểunhân nhận ra được.Xuy Tuyết một mực khẳng định.Khó trách, Cấm quân bảo hộ hoàng đế, có thể không lợi hai sao.Bàng Dục bừng tỉnh, chợt, ánh mắt rơi vào trên người võ quan.Khá khen cho một hình tượng khôi ngô! Thân như thiết tháp, thân hìn ...