Danh mục

Thiên thần hạnh phúc là em tôi ư?

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 156.06 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

-Con gái à, con đã có em trai. Nó vừa mới ra đời. Ầm.m.m.m.mmmmm!!! Một tiếng sét nổ lên, sáng chóe, rạch ngang bầu trời đêm u ám, lạnh lùng. Nó vừa rạch xé bầu trời vừa hét lên giận dữ. Thật giận dữ. Ông Trời đang đồng cảm với tôi???
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thiên thần hạnh phúc là em tôi ư? THIÊN THẦN HẠNH PHÚC LÀ EM TÔI Ư -Con gái à, con đã có em trai. Nó vừa mới ra đời. Ầm.m.m.m.mmmmm!!!Một tiếng sét nổ lên, sáng chóe, rạch ngang bầu trời đêm u ám, lạnh lùng. Nó vừa rạch xé bầu trời vừa hét lên giận dữ. Thật giận dữ. Ông Trời đang đồng cảm với tôi??? Chân tôi đứng không vững nữa mà ngã khuỵu xuống. Tôi sợ sét, nhưng tiếng sétđáng sợ kia không phải là nguyên nhân khiến tôi như thế này, mà do tin báo là tôi đã có em trai từ chính miệng... mẹ...Tôi đang vui hay đang xúc động ư? KHÔNG HỀ!!!!!!!!!! Tôi đang rất giận dữ vàđau đớn đến tận xương tủy. Tôi đau... đau khủng khiếp... nỗi đau của một cô bé đã chịu nhiều tổn thương của đời!!! Tại sao ư?... Vì... tôi...có em trai... Ông Trời chợt khóc, khóc thay tôi, những giọt nước mắt rất nặng, đổ ào xuống, làm mọi vật như điên đảo. Mưa rất là to... Tôi cố gượng dậy, nhíu mày đau đớn nhìn thẳng vào mắt mẹ, tôi khó khăn gặng từng chữ: -Mẹ ...vừa nói... là thật hả?? Mẹ khẽ gật đầu và đánh mặt qua chỗ khác như tránh mặt tôi. Hai mắt của mẹ longlanh bởi dòng lệ đang ứa đọng sắp tuôn trào, tôi biết, hẳn mẹ cũng đang rất đau, và đau gấp trăm ngàn lần so với tôi. Tôi bật cười, một nụ cười xót xa. Tim tôi như có ai bóp nghẹn lại, không thở nổi...Tôi cố gượng cười để tạo vỏ bọc mạnh mẽ cho mình, tôi hỏi trong nỗi cay đắng tột cùng: -Ba... đâu rồi... mẹ? -Ba đang chuẩn bị xe chở chúng ta xuống bệnh viện. Con mau thay đồ để... gặp em. Mọi vật xung quanh như nhòe đi, tôi nhắm mắt, nhắm lại cho hai hàng nước mắt ương bướng kia đừng chảy ra... Tôi chạy nhanh vào phòng của mình, nhanh nhưđang trốn chạy, như muốn tìm lối thoát cho mình. Đóng sầm cửa phòng, không cònđứng vững nữa, tôi tựa lưng vào cửa rồi trượt dài người xuống sàn. Nước mắt tuônra xối xả. Tôi mong sao nó chảy ra hết đi để tôi còn cảm thấy nhẹ lòng hơn, nhưng nước mắt mà, nó không thương hại ai hết, nó đành lòng chảy ngược những giọt nước mắt cay đắng vào trong tim, khiến nó bỏng rát và đau đớn tột cùng. Tôi cần lắm, cần lắm một bàn tay che chở... Bạn biết không? Tôi rất yêu trẻ nhỏ. Yêu nhiều, đơn giản vì chúng rất đáng yêu. Bọn chúng rất ngây thơ, trong sáng. Nụ cười hồn nhiên thật thanh khiết. Tất cả những yếu tố tốt đẹp của con người, tôi nghĩ rằng, chúng đều hội tụ đủ trong tâm hồn của trẻ thơ. Tôi đã từng là con một trong nhà, rất được cưng chiều, nhưng tôi cũng thấy thiếu. Tôi thấy thiếu tình cảm anh, chị em một nhà. Nhiều lúc ở nhà một mình, tôi thấy thật cô đơn, chẳng có ai tâm sự, cười nói với mình. Nhiều khi, tôi thật ganh tỵ với mấy nhỏ bạn, tụi nó có em trai, em gái thật là ngoan, nhiều đứa cũng khá bướngbỉnh nhưng cũng rất dễ thương. Tôi thèm như tụi nó, được dạy cho em học a, ă, â, b, c,..., đùa giỡn với em, hay đơn giản là giỗ giành khi em khóc,... Giờ đây, tôi cũng có em, nhưng tại sao, tại sao tôi lại thế này?? Tôi... khác mấy nhỏ bạn của tôi, em của tụi nó là em ruột, em cùng cha, cùng mẹ, là con chính thức, không phải con rơi. Hừm... Còn... còn ở đây, tôi và nó cùng cha... nhưng khác mẹ- điều nhạy cảm nhất của mỗi gia đình, và chúng tôi cũng không ngoại lệ. Chắc các bạn sẽ thắc mắc là tại sao mẹ và tôi lại không phản ứng mạnh mẽ với điều đó phải không? Không phải là mẹ con tôi nhu nhược, càng không phải vì sợ ba tôi, mà do... mẹ và tôi không có quyền ấy trong xã hội này... -------- Ba và mẹ lấy nhau đã được hai mươi năm. Ba đã bốn lăm, còn mẹ thì ngoài bốn mươi tuổi. Nhưng... ông bà vẫn không có được một mụn con để vui cửa, vui nhà, họ chưa bao giờ cảm nhận được điều thiêng liêng nhất của các cặp vợ chồng bình thường- được tận mắt nhìn đứa con cất những tiếng khóc chào đời đầu tiên. Đó cũng chính là nguyên nhân khiến sợi dây tình cảm của họ dần rạn nứt, nếu chỉ bị một tác động nhỏ từ bên ngoài thôi cũng đủ để làm cho nó không chịu nổi mà đứtra một cách vô tình. Tình trạng sinh lý, sức khỏe sinh sản của ba tôi rất tốt, nguyên nhân là do mẹ. Mẹ không có khả năng sinh con... Ngày xưa, kinh tế thật khó khăn,y tế chưa phát triển như bây giờ, nên mẹ không có cách nào chữa khỏi căn bệnh tai quái này. Vì vậy, mẹ luôn bị người đời dèm pha, chọt chĩa những lời cay, nói độc, áp lực nhất đối với mẹ là gia tộc họ nội, họ xem thường mẹ, coi mẹ không ra gì.Họ xúc xiểm với ba tôi, giục ba tôi đi lấy người đàn bà khác để sinh con, nhưng ba tôi không đồng ý vì ông biết, nghĩa vợ chồng chưa trọn. Và yêu ba, mẹ cố chốngchọi miệng lưỡi nhân gian để cố sống với ba, ...

Tài liệu được xem nhiều: