Danh mục

THƠ VUI Ở CUNG ĐIỆN HUẾ

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 402.57 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có những sự việc xảy ra trong đời tôi khi tôi mới vừa lên năm, lên bảy, tưởng như một dòng nước chảy nhẹ qua lòng trẻ thơ, không để lại một dấu vết gì, nhưng thực ra đã in hằn vết trong tâm-hồn tôi mãi đến bây giờ và vẫn còn làm tôi xúc-động.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THƠ VUI Ở CUNG ĐIỆN HUẾMực Tím Số 412 www.MuctimVN.com THƠ VUI Ở CUNG ÐIỆN HUẾ CHÚT TÌNH RIÊNG VỚI HUẾ Trương Nam Hương Kim TuấnTa đây thử khoác long bào Chìm xuống sông Hương câu hò HuếTả vu (*) chễm một “thi hào” lên vua Bay lên thành cổ tiếng chim caNửa giờ khoác thử oai xưa Tiếng chuông Thiên Mụ rơi trên songNghe trăm năm gió thốc lùa buốt ngai Mùa nhãn trăng thơm khắp mọi nhàVợ ta long ngóng bên ngoài Ai về An Cựu đò trên bếnCon ta rón rén như hai lính hầu Cầu ngói Thanh Toàn áo trắng bay(Vua giàu thơ phú, tiền đâu? Nắng lụa vàng che nghiêng vành nónVợ vua trả tấm ảnh màu… chụp vua!) Tiếng guốc lao xao ngõ trúc đầyÐang vua người bảo hết giờ Mùa này ở Huế thường như thếHẫng ta trong nỗi ngây ngờ mắt con Trời rất xanh và lá rất xanhVợ van ta hãy đời thường Mùa gió Hạ Lào ra cửa ThuậnVề thôi, khoác áo bụi đường nhân sinh! Dập dồn con song cuốn xô nhanh(*) Nơi vua ngự Trường Tiền mấy nhịp sầu mấy nhịp Ðò qua Vỹ Dạ bóng trăng non TÓC NGẮN HUẾ Ðất Thuận Thiên giờ lau cỏ mọc Nguyễn Tấn Cứ Ngự Bình một bong đứng chon von Em bây chừ tóc ngắn Ðưa em về Huế thăm quê cũ thơ anh mất thị phần Trời Huế lặng thầm chiều Kim Long thời khủng long vi tính Thành Nội ngập ngừng em áo tím ngập tràn đất Thần Kinh Chút lòng ta, con sóng vỗ trên sông. Em bây chừ vô minh chiếc quần jean bạc thếch hơi nóng phà sau gáy áo lững lờ song Hương Em bỏ thì em thương em vương thì em tội tóc ngày xưa vời vợi áo ngày xưa dịu dàng Anh đi một ngày đàng tìm một đêm lãng mạn mới hay hồn… lãng đãng trước núi ngự - Nam Giao Huế bây chừ sao cao Chuông rung chùa Thiên Mụ em bây chừ chớm nụ bắt đầu mùa nở hương.Thơ 3/7/2002Mực Tím số 412 www.MuctimVN.com CẬU EM TRAI CỦA TÔI ĐỖ THỊ TUYẾT HOA Ðánh máy: Nobody Sang học kỳ hai, lớp tôi được giải phóng khỏi căn phòng cũ . Nhà trường ưu tiên chokhối mười hai dời vào mấy dãy lớp vừa xây xong. Căn phòng bóng nhoáng, bàn ghế và bảngviết mới cùng vách tường thơm nức mùi vôi khiến cả lũ cảm thấy hãnh diện lạ lùng. Nơichúng tôi học cách các dãy phòng cũ bởi một khoảng sân rộng rợp bóng cây xanh. Giờ chơi,chẳng ai muốn vượt khỏi phạm vi ấy để nô đuà cùng đàn em phía bên kia. Chúng tôi luôncoi mình là những người lớn vì không bao lâu nữa sẽ đến ngày từ giã tuổi học trò. Tình bạnhọc bình thường bỗng trở nên thân thiết gắn bó, đến nỗi chỉ cần có một đứa vắng mặt là cảlớp xôn xao và có chút gì đó len lén buồn. Hình như chính môi trường sống đầy tình cảm ấyđã làm cho tôi bỗng dưng biết suy tư và thích làm thơ dù không hề có năng khiếu môn Văn.Tôi viết nhiều và ít cho ai đọc. Có lần làm bài toán mãi không ra kết quả, tôi tức mình hýhoáy viết vào giấy nháp mấy câu thơ than vãn rồi vất vào hộc bàn theo thói quen. Hôm ấylà thứ sáu. Sáng hôm sau, vì là ngày cuối tuần nên cả trường phải dọn vệ sinh . Tôi lôi đốnggiấy vụn ở bàn mình ra, gạt xuống sàn cho mấy nhỏ quét dọn. Tình cờ, tôi nhặt được trongmớ hỗn độn ấy mảnh giấy gấp tư ngay ngắn. Tò mò, tôi mở ra xem thử vì chắc chắn đâykhông phải là sản phẩm của mình. Em xin chào anh (chị) ngồi chỗ này. Em là Lý Hoài Nam, học phòng này và ngồi chỗnày buổi chiều. Em có đọc mấy câu thơ của anh (chị), thấy xúc động quá nên viết thư xinkết nghĩa. Nếu đồng ý, xin anh (chị) vui lòng tiết lộ họ tên để em được rõ. Thư hồi âm xinđể ở đây nhé ! Tôi suýt cười sặc sụa vì giọng điệu con gái cuả một cậu học trò lớp mười. Thuở mớivào cấp ba tôi cũng ngô nghê lắm nhưng đâu đến nỗi trẻ thơ và ngoan ngoãn như thế. Từngnét chữ nhỏ nhắn xinh đẹp bằng mực tím và cả cái cách xếp giấy ngay ngắn tỉ mỉ đều nổilên những nét phác họa ban đầu của tôi về cậu con trai ấy không phải là hoang tưởng. Chợtnhớ đến thằng em quậy bạo ở nhà, tôi cảm thấy mến cậu bé này. Thế là tôi hồi âm cho cậu.Tôi cố giấu cái giọng văn phang phang bổ củi của mình, tự xưng là chị gái với một tên gọicực kỳ dễ thương. Thư đi thư lại được vài lần, Nam xin được kết nghĩa với tôi. Cả hai đều đồng ý chỉ gặpmặt nhau qua thư hộc bàn. Ban đầu, những lá thư cứ tưng tửng, hài hước. Lắm khi đọc thư,tôi ôm bụng cười khì và đoán chắc Nam cũng vậỵ Chuyện tỷ - đệ hai đứa chúng tôi tưởng như chỉ là một t ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: