Danh mục

Thủy Hử - Hồi 16

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 123.09 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nói về Dương Chí than thỡ một hồi, rồi trực nhớ Lương Sơn Bạc thì nghĩ rằng : - Cha mẹ ta sanh ra ra tài sức như vầy làm gì không nên việc đặng , bây giờ bất đắc dĩ nên mới phải nhập lõa theo cường đạo . Nghĩ như vậy , bèn đứng dậy chỉ mười bốn người ấy mà mắng rằng : - Vì chúng bây không nghe lời làm cho liên lụy đến ta như vậy , thiệt là khổ cho ta lắm ! Mắng rồi ngó quanh quất bốn phía thấy không còn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 16 Thủy Hử Hồi 16 Thanh Diện Thủ đoạt Bửu Châu tự Huê hòa thượng chiếm Nhị Long sơn Nói về Dương Chí than thỡ một hồi, rồi trực nhớ Lương Sơn Bạc thìnghĩ rằng : - Cha mẹ ta sanh ra ra tài sức như vầy làm gì không nên việc đặng ,bây giờ bất đắc dĩ nên mới phải nhập lõa theo cường đạo . Nghĩ như vậy ,bèn đứng dậy chỉ mười bốn người ấy mà mắng rằng : - Vì chúng bây không nghe lời làm cho liên lụy đến ta như vậy , thiệtlà khổ cho ta lắm ! Mắng rồi ngó quanh quất bốn phía thấy không còn vết chi cả , bènthan thở một hồi rồi xách đao ra đi . Qua đến canh hai , mười bốn người ấy mới tỉnh lại, đều ngồi khoanhtay than rằng : - Khổ dữ a ! Bởi chúng ta không nghe lời Ðề Hạt, cho nên mới ra đếnđổi nầy , bây giờ chúng ta biết tính làm sao ? Tạ Ðô Quãn nói : - Ôi thôi, nhơn cùng tắc biến, bây giờ Dương Ðề Hạt không có đây,chúng ta đổ tội cho va thì hay hơn. Vậy nhứt diện phải tuốt về báo choLương Trung Thơ hay, nhứt diện phải ở lại vài người đặng cáo báo cùngquan sở tại. Các người ấy đều khen phải. Rạng ngày Tạ Ðô Quản và mười một tên quân trở về Bắc Kinh báocho Lương Trung Thơ hay. Còn hai tên Ngu hầu thì ở lại cáo báo cùng quansỡ tại . Nói về Dương Chí đi đến trời sáng thì trong lòng đã đói rồi , thấy cóquán rượu, muốn ghé vào đó ăn uống , song nghĩ trong mình không còn mộtđồng một chữ , vì đã bị lũ cường nhơn tóm thâu hết. Ðứng nghĩ một hồi rồiđi liều vào quán . Vào đến nơi thấy một người đàn bà bước ra hỏi rằng: - Khách quan muốn ăn cơm hay là uống rượu . Dương Chí nói: - Ðem rượu thịt ra đây uống trước đã , rồi sẽ ăn cơm. Người đàn bà ấy nghe nói thì kêu một người thiếu niên khiến dọnrượu thịt cho Dương Chí ăn uống. Dương Chí ăn rồi thì đứng dậy xách đao ra cửa , người đờn bà ấy thấyDương Chí đi thì lật đật hỏi rằng : - Tiền cơm chưa trả sao lại bỏ mà đi ngang như vậy kia ? Dương Chí nói : - Không mấy thuở tôi mới ăn chịu một phen, vậy để ngày sau tôi sẽ trảcho . Nói rồi liền bước mau chơn đi một nước . Người thiếu niên ấy chạy theo kéo lưng Dương Chí lại, bị Dương Chíđá một đá liền té nhào xuống la lối om sòm. Người đàn bà ấy chạy theo la tiếp thêm nữa . Dương Chí đương chạy , xảy có một người rượt theo mà kêu lớn rằng: - Ðố mi chạy ngã nào cho khỏi ta . Dương Chí ngó lại thì thấy một người đàn ông cầm hèo rượt theo gầntới bên mình , bèn nói với người ấy rằng : - Mi muốn thác hay sao mà rượt theo ta như vậy ? Bèn đánh với người ấy, đặng hơn ba mươi hiệp, người ấy nhảy dangra nói lớn rằng : - Khoan đã ! Vậy chớ ngươi tên họ chi, phải nói cho ta rõ . Dương Chí nói : - Ta là Dương Chí đây . Người ấy nghe nói liền lạy Dương Chí mà rằng : - Té ra thầy là Dương Chế Sứ đây mà tôi không biết, xin miễn chấp . Dương Chí thấy vậy, bước lại đở người ấy dậy và hỏi rằng : - Vậy chớ túc hạ tên chi ? Người ấy thưa rằng : - Tôi là đồ đệ của Lâm Xung, họ Tào, tên Chánh, là chủ quán mà thầyuống rượu khi nảy đó . Nay thấy đường đao của thầy tương tợ đường đaocủa thầy tôi cho nên tôi sanh nghi mà hỏi . Dương Chí nói : - Té ra túc hạ là đồ đệ của Lâm giáo đầu sao ? Vậy chớ túc hạ có hayLâm Giáo đầu đã nhập lỏa theo bọn Lương Sơn Bạc chăng ? Tào Chánh nói : - Tôi cũng có nghe chuyện ấy, vậy xin mời Chế Sứ trở lại nhà tôi rồisẽ đàm đạo . Dương Chí nghe theo , bèn đi theo Tào chánh mà trở lại quán rượu . Ðến nơi, Tào Chánh khiến vợ lạy Dương Chí, rồi dọn tiệc thết đải rấthậu . Khi đang lúc ăn uống thì Tào Chánh hỏi Dương Chí rằng : - Vậy chớ vì nông nổi làm sao là Chế Sứ lưu lạc đến đây ? Dương Chí mới thuật hết các việc từ khi chổ huê thạch cho đến khi bịăn cướp nơi Huỳnh Nê Cang cho Tào Chánh nghe . Tào Chánh nói : - Vậy thì Chế Sứ hãy ở lại đây ít ngày, rồi sẽ thương nghị . Dương Chí nói : - Túc hạ có lòng tốt như vậy thì tôi cũng đội ơn , song bây giờ đâychắc là quan quyền tầm nả nghiêm nhặt lắm, cho nên tôi không dám ở lâu. Tào Chánh hỏi rằng : - Vậy có Chế Sứ muốn tính đi đâu ? Dương Chí nói : - Tôi mhốn đi lên Lương Sơn Bạc mà theo Lâm giáo đầu. Vì ngàytrước tôi có đi ngang qua đó , thì Vương Luân cũng hết lòng cầm cọng màtôi không chịu ở , bây giờ đã đến đổi này, cho nên tôi tính phải đến đó mà ẩnthân. Tào Chánh nói : - Không xong đâu, tôi nghe ngày trước thầy tôi đến nhập lỏa cùngVương Luân, thì bị nó làm eo xách thầy tôi cũng đã tới nước, nếu bây giờChế Sứ đến đó, tôi e bị chúng nó đày đọa mà chịu ...

Tài liệu được xem nhiều: