Danh mục

Thủy Hử - Hồi 19

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 117.24 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lâm Xung liền nói lớn rằng : - Việc nầy cũng bởi Vương Luân lòng dạ hẹp hòi, ghen hiền ghét ngỏ, nên tôi vì việc nghĩa khí trừ kẻ bất nhơn . Nay có Triệu huynh đây là người trọng nghĩa khinh tài , trí dõng kiêm bị , đâu đâu cũng nghe danh , trong ý tôi lấy điều nghĩa khí làm trọng , muốn tôn Triệu huynh làm chủ trại , vậy chớ anh em có bằng lòng chăng ? Các người đều nói : - Xin vâng lời ấy. Triệu Cái nói :- Không nên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 19 Thủy Hử Hồi 19 Lương Sơn Bạc, Lâm Xung tôn Triệu Cái Huy thành huyện Lưu Ðường kiếm Tống Giang Lâm Xung liền nói lớn rằng : - Việc nầy cũng bởi Vương Luân lòng dạ hẹp hòi, ghen hiền ghét ngỏ,nên tôi vì việc nghĩa khí trừ kẻ bất nhơn . Nay có Triệu huynh đây là ngườitrọng nghĩa khinh tài , trí dõng kiêm bị , đâu đâu cũng nghe danh , trong ýtôi lấy điều nghĩa khí làm trọng , muốn tôn Triệu huynh làm chủ trại , vậychớ anh em có bằng lòng chăng ? Các người đều nói : - Xin vâng lời ấy. Triệu Cái nói : - Không nên , vả tôi là người mới tới , lẻ nào lại dám vượt bực nhưvậy ? Lâm Xung bước lại đỡ nhầu Triệu Cái lên ghế giao ỷ mà rằng: - Nếu Triệu huynh từ chối thì hãy lấy Vương Luân làm lệ. Nói rồi liền kêu các người ấy mà khiến tham bái. Rồi đó, kéo nhau trở lại Tụ nghĩa đường sắp đặt ngôi thứ . Ðến nơi , Lâm Xung đứng giữa trại nói lớn rằng : - Nay Triệu huynh làm Chủ trại thì ngồi vị thứ nhứt , Ngô Học Cứulàm Quân sư thì ngồi vị thứ nhì. Triệu Cái nói: - Còn Lâm giáo đầu thì ngồi vị thứ ba. Lâm Xung nói : - Ðể đó mặc tôi , Công Tôn Thắng thì phải ngồi vị thứ ba còn tôi thìthứ tư ; Lưu Ðường thứ năm ; Nguyễn Tiểu Nhị thứ sáu ; Nguyễn Tiểu Ngũthứ bảy ; Nguyễn Tiểu Thất thứ tám ; Ðổ Thiên thứ chín ; Tống Vạn thứmười , còn Châu Quí thì thứ mười một. Phân ngôi thứ xong rồi thì bày tiệc khánh hạ. Từ ấy anh em hòa thuận cùng nhau đồng tâm hiệp lực không phải nhưngày trước nữa. Ngày kia Lâm Xung nhớ đến vợ mình là Trương thị , bèn sai người vềÐông Kinh mà rước. Té ra đến Ðông Kinh hỏi thăm người lân cận thì nóiTrương thị đã bị Cao Thái úy lấy oai thế ép nài việc hôn nhơn , Trương thịtính bề không khỏi, cho nên tự ãi mà thác đi . Còn vợ chồng Trương Giáođầu cũng vì việc ấy nên rầu buồn mang bịnh mà thác. Lâm Xung hay đặng chuyện ấy thì lấy làm buồn bực lắm. Tù ấy không còn lo đến việc nhà nữa. Cách ít ngày, xảy có lâu la báo rằng : - Tế châu phủ có sai hai ngàn binh và bốn trăm chíếc thuyền đến đánh. Triệu Cái nghe báo cả kinh, lật đật hội kế cùng Ngô Dụng. Ngô Dụng cười rằng : - Huynh trưởng chớ lo. Bèn kêu ba anh em họ Nguyễn lại nói nhỏ rằng : - Vậy ba ngươi phải làm như vầy. .như vầy ... Ba anh em họ Nguyễn lảnh kế ra đi. Ngô Dụng lại kêu Lưu Ðường lại nói nhỏ rằng : - Lưu hiền đệ phải làm như vậy..như vậy.. Lưu Ðường lãnh kế ra đi :(Nguyên quan Phủ doãn nơi Tế châu sai Huỳnh An đem hai ngànbinh tới Thạch Yết thôn mà bắt bọn Triệu Cái) . Khi Huỳnh An đi đến Thạch Yết thôn thì truyền quân dừng thuyền mànghĩ . Giây lâu thấy có ba người chèo thuyền đến thì biết là ba anh em họNguyễn , bèn lật đật hối quân chèo năm mươi tiểu thuyền áp ra vây phủ . Ba anh em họ Nguyễn chèo tuốt vào rạch nhỏ , quân sĩ chèo thuyềnrượt theo . Còn Huỳnh An cũng đốc quân chèo đại thuyền theo tiếp ứng. Giây lâu thì cóba tên quân về báo rằng : - Chúng tôi rượt theo đặng ba bốn dặm , thì thấy trong rạch nhỏ cóbảy tám chiếc tiểu thuyền chèo ra , bắn như mưa bấc, còn trên bờ thì có bốnmươi người quăng đá xuống làm cho thuyền bể hết , quân sĩ cả kinh bõthuyền lên bờ mà chạy, té ra bị quân giặc áp ra giết hết. Còn ba đứa tôi nhờdịp chộn rộn liều mạng chống tiểu thuyền nầy trốn đặng, về đây thông báocùng ngài. Huỳnh An nghe báo cả kinh, lật đật hối quân trở lại . Mới vừa quaythuyền trở lại thì thấy có phục binh ở trong bụi lau xông ra bắn như mưa ,Huỳnh An liệu bề đại thuyền chạy không khỏi bèn lật đật nhãy qua tiểuthuyền mà đào nạn , còn quân sĩ thì bị thác hết. Khi Huỳnh An còn đương hối quân chèo tiểu thuyền mà trốn , xảythấy một chiếc thuyền xông ra đón đầu mà nạt lớn : - Chạy đi đâu cho khỏi . Nói rồi liền nhãy qua thuyền bắt sống Huỳnh An. (Nguyên người ấylà Lưu Ðường) . Rồi đó Lưu Ðường giải Huỳnh An về sơn trại . Ba anh em họ Nguyễn giải những thuyền lớn thuyền nhỏ về thủy trại . Triệu Cái cả mừng , truyền dọn tiệc mà hỉ hạ, Triệu Cái lại khiến cầmtù Huỳnh An nơi hậu trại. Ðương khi ăn uống thì có lâu la báo rằng : - Chúng tôi dọ đặng mười mấy người thương khách đi bộ, chiều naysẽ đi ngang qua đây . Triệu Cái nghe báo thì hỏi rằng : - Có ai lảnh mạng ra đi hay chăng ? Ba anh em họ Nguyễn xin đi . Triệu Cái chịu cho , lại sai Lưu Ðường tiếp ứng nữa. Bốn người ấy vâng lệnh ra đi đến chừng trời sáng thì đem về hai chụcxe vàng bạc lụa là và năm chục con ngựa . Triệu Cái cả mầng , lại truyền dọn tiệc khao thưởng mấy người ấy . Nói về thủ hạ của Huỳnh An còn lại một hai người trốn thoát trở vềbáo hết các ...

Tài liệu được xem nhiều: