Giây lâu quân đẩy đến một cái tù xa, mở cửa một người trong ấy ra . Huê Vinh thấy người thiệt là Tống Giang thì sửng sốt không nói chi đặng. Huỳnh Tín nói với Huê Vinh rằng : - Tang tích là thằng đó, còn tiên cáo là Lưu Cao đây . Huê Vinh nói : - Người này là người thân quyến của tôi Huy thành huyện mới đến đây . Nếu ngươi muốn phao cho va là cường đạo thì để tới quan trên tôi sẽ phân biện.Huỳnh Tín nói : - Vậy thì ta...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 33 Thủy Hử Hồi 33 Tại lục lâm Huỳnh Tín thất thế Nơi sơn trại Tần Minh lầm mưu Giây lâu quân đẩy đến một cái tù xa, mở cửa một người trong ấy ra . Huê Vinh thấy người thiệt là Tống Giang thì sửng sốt không nói chiđặng. Huỳnh Tín nói với Huê Vinh rằng : - Tang tích là thằng đó, còn tiên cáo là Lưu Cao đây . Huê Vinh nói : - Người này là người thân quyến của tôi Huy thành huyện mới đếnđây . Nếu ngươi muốn phao cho va là cường đạo thì để tới quan trên tôi sẽphân biện. Huỳnh Tín nói : - Vậy thì ta phải giải ngươi về Thanh châu, đặng cho ngươi phân biệnvới quan trên. Bèn khiến Lưu Cao điểm thêm một trăm binh bổn trại, hộ tống tù xa,rồi đi với mình giải về Thanh châu . Khi ấy Huỳnh Tín lên ngựa, tay cầm táng môn kim mà đi . Lưu Cao cũng nai nịt theo sau , còn một trăm năm mươi tên quân ấycầm khí giái giử gìn tù xa mà đi trước. Ði ra khõi Thanh Phong trại chưa đặng ba bốn mươi dặm thì đến mộtcụm rừng kia . Quân đi trước vùng la lớn rằng : - Trong rừng có ai kia, đứng dòm chuyện gì không biết ? Nói rồi thì đều dừng chơn lại hết. Huỳnh Tín thấy vậy hỏi rằng : - Sao lại không đi nữa ? Quân sĩ thưa rằng : - Trong rừng có người dòm ngóng. Huỳnh Tín nạt rằng : - Thây kệ nó cứ việc đi mà thôi . Ði gần đến rừng thì nghe tiếng thanh la nổi lên vang dậy, làm choquân sĩ đều kinh hải . Huỳnh Tín nạt rằng : - Chúng bây chẳng nên chạy, phải giăng ra có hàng, đặng ta cự chiếnvới nó . Bèn khiến Lưu Cao giử tù xa , Lưu Cao sợ run lập cập, nói không ratiếng , cứ niệm Cứu khổ thiên tôn hoài . Còn Huỳnh Tín giục ngựa tới trước xem , thì thấy trong rừng ấy cóbốn năm trăm lâu la, thảy đều mình cao vóc lớn , mặt mày dữ tợn, đầu bịtkhăn điều, lưng giắt gươm vắn tay cầm trường thương, áp ra vây phủ cả bọnquân sĩ mình. Trong ấy lại có ba người hảo hớn, một người mặc áo xanh ,một người mặc áo lục và một người mặc áo đỏ , đều bịt khăn đen , giắt đaolưng và cầm đao lớn, xông ra đón đường . ( Nguyên ba người ấy, một ngườilà Cẩm mao hổ Yên Thuận , một người là Hoài khước hổ Vương Anh vàmột người là Bạch diện lang quân Trịnh Thiên Thọ). Ba người ấy nạt Huỳnh Tín rằng : - Phải để lại đây ba ngàn lượng làm tiền mãi lộ thì chúng ta mới chođi. Huỳnh Tín nạt rằng : - Chúng bây chẳng nên vô lễ . Vậy chứ chúng bây không biết danhTrấn tam sơn là ta đây hay sao? Ba người ấy đều trợn mắt nạt rằng : - Dầu mi là Trấn Vạn sơn đi nữa cũng phải nạp tiền mãi lộ thì ta mớicho đi. Huỳnh Tín nói : - Ta là người quan sai đi việc công, có vàng bạc chi đâu mà nạp tiềnmãi lộ . Ba người ấy cười rằng : - Dầu là đương kim thiên tử đi ngang qua đây vẫn cũng phải nạp bangàn quan mải lộ cho chúng ta ; huống chi ngươi là người của quan sai ,chúng ta chẳng biết quan nào, phải mau mau nạp tiền mãi lộ ch chúng ta thìđi mới đặng. Huỳnh Tín nổi giận. - Loài cường đạo, sao dám vô lễ xúc phạm đến hoàng gia như vậy kìa. Bèn vỗ ngựa huơi gươm, xốc chém Yên Thuận. Ba người hảo hớn đều huơi đao đến cự. Huỳnh Tín ráng sức chống trả với ba ngọn đao ấy. Ðánh đặng mười hiệp , liệu bề cự địch không nổi, bèn quày ngựa chạytrở lại đường cũ. Ba người ấy giục ngựa rượt theo , Huỳnh Tín cả kinh, chẳng kể quânsĩ giục ngựa chạy một mình , thẳng về Thanh Phong trấn . Khi ấy quân sĩ thấy Huỳnh Tín bị thua, thì bỏ tù xa và Lưu Cao lại đómà chạy tứ tán hết. Lưu Cao cũng kinh hồn lạc phách, quất ngựa chạy , bèn bị lâu la giăngdây làm cho ngựa vấp, Lưu Cao té nhào. Lâu la áp lại bắt trói, rồi đoạt tù xa, muốn mỡ ra mà coi . Té ra lúc ấy Huê Vinh đã phá cửa tù xa đặng rồi. Lâu la thấy vậy cắt dây mở trói cho Huê Vinh và Tống Giang, rồi lột yphục cũa Lưu Cao trao cho Tống Giang mặc, lại dắt con ngựa Lưu Cao vàhai con ngựa kéo tù xa mà giải lên sơn trại. (Nguyên lúc ấy ba vị hảo hớn vìthấy Tống Giang vắng bặt tin tức, cho nên sai ít tên lâu la lanh lợi , lénxuống Thanh Phong trấn thám thính, có nghe người ta đồn rằng : - Nay có Ðô giám là Huỳnh Tín làm kế trịch bôi và hiệu mà bắt HuêVinh, rồi giải luôn theo với người anh của Huê Vinh là người ở Huy thànhhuyện. Mấy tên lâu la dọ đặng tin ấy, lật đật về báo cùng ba vi hảo hớn ấy . Ba vị hảo hớn biết Tống Giang bị nạn, bèn đem lâu la ra đón đườngđặng giải cứu. Vì vậy cho nên đã cứu đặng hai người ấy mà lại bắt đặng LưuCao nữa.) Khi ba người hảo hớn trở về sơn trại thì đã hết canh hai rồi, bèn mờiTống Giang và Huê Vinh lên ngồi giữa , còn ba người ấy ngồi hai bên, rồidọn tiệc khánh hạ. ...