Khi ấy Tống Giang mới hỏi người múa thiệu rằng : - Vậy chớ giáo đầu tên chi họ chi, quê quán ở đâu, xin nói cho tôi rõ . Người múa thiệu đáp rằng : - Tôi là Tiết Vĩnh, quán ở Lạc Dương thuộc tĩnh Hà Nam, ông nội tôi khi trước có làm bộ hạ ông Lảo xung kinh lược , cho nên con cháu ai nấy đều có võ nghệ trong mình, vì vậy tôi mới đi mải võ , đặng bán thuốc dán rnà độ nhựt. Từ khi tôi lưu lạc giang hồ thì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 36 Thủy Hử Hồi 36 Mộc Già Lang rượt theo Cập Thời Vũ Thuyền Hóa Nhi gây dữ Tầm Dương giang Khi ấy Tống Giang mới hỏi người múa thiệu rằng : - Vậy chớ giáo đầu tên chi họ chi, quê quán ở đâu, xin nói cho tôi rõ . Người múa thiệu đáp rằng : - Tôi là Tiết Vĩnh, quán ở Lạc Dương thuộc tĩnh Hà Nam, ông nội tôikhi trước có làm bộ hạ ông Lảo xung kinh lược , cho nên con cháu ai nấyđều có võ nghệ trong mình, vì vậy tôi mới đi mải võ , đặng bán thuốc dánrnà độ nhựt. Từ khi tôi lưu lạc giang hồ thì thiếu hạ gọi tôi là Bịnh đại trùng. Vậy chớ ân nhơn tên họ là chi, xin nói cho tôi rõ. Tống Giang đáp rằng : - Tên tôi là Tống Giang , quán ở Huy thành huyện. Tiết Vĩnh nói : - Nếu vậy nhơn huynh là Cập Thời Võ Tống Công Minh sao ? Tống Giang nói : - Phải . Tiết Vĩnh nghe nói lật đật quì xuống lạy bốn lạy . Tống Giang vội vả đở dậy mà rằng : - Vậy thì vào tiệm uống ít chén rượu rồi sẽ đàm đạo. Tiết Vĩnh nói : - Như vậy thì vừa ý em lắm, vì bấy lâu lòng em muốn ra mắt nhơnhuynh một phen, nhưng chưa đi đặng, nay may gặp nhau tình cờ như vầy,thiệt em mừng rỡ vô cùng. Vậy hãy vào tiệm rượu ăn uống và đàm đạo cùngnhau cho phỉ tình. Bên gói thuốc dán lại, rồi quảy gánh đi với Tống Giang vào tiệm rượugần lối đó. Người bán rượu thấy Tống Giang , Tiết Vĩnh bước vào thì vội vãcản lại mà rằng: - Rượu thịt thì nhiều song tôi không dám bán cho hai ông, xin miễnchấp . Tống Giang nói : - Vì cớ gì lại không dám bán cho hai đứa tôi ? Người bán rượu nói : - Người đánh lộn với hai ông khi nảy đó, có sai người truyền rao khắpcả chợ nầy khiến đừng bán vật gì cho hai ông hết, nếu chúng tôi không vânglịnh ấy, bán cho hai ông, thì ắt là bị phá tiệm tức thì , vì người ấy hùng cứchợ nầy, chẳng ai dám cãi lịnh chút nào hết. Tống Giang nói : - Nếu vậy chúng tôi phải đi chổ khác, chắc là thằng nầy tới gây dửnữa chớ chẳng không. Tiết Vĩnh nói : - Ðể tôi trở về tiệm ngũ trả tiền phòng đã, rồi tôi sẽ qua Giang châuđặng gặp nhau, vậy ân huynh hãy đi trước đi. Tống Giang thấy Tiết Vĩnh nói như vậy thì lấy thêm hai mươi lượngbạc nữa mà cho . Tiết Vĩnh tạ ơn từ giả ra đi. Tống Giang và hai người Công sai bước ra khỏi tiệm rồi đi tới tiệmkhác, thì tiệm nào cũng nói y như nhau một thế. Túng phải đi lên theo đườngấy đặng kiếm tiệm ngủ tạm ngụ một đêm. Kiếm đặng một tiệm ngủ, vừa muốn bước vào thì người trong tiệm lậtđật cản lại mà rằng : - Cậu nhỏ đã truyền rao các tiệm, không cho chứa bọn ngươi. Tống Giang thấy nói như vậy thì trở ra đường cái đi thẳng. Lúc ấy mặt trời đà lặn, Tống Giang và hai người Công sai than thở vớinhau rằng : - Thiệt cũng rủi cho chúng ta. Vì đứng lại xem múa thiệu, nên mớisanh ra sự nầy, bây giờ ghé vào đâu cũng không đặng, mà trời đã tối rồi,thiệt là khó lòng cho chúng ta lắm . Vừa đi vừa than như vậy, xảy thấy xa xa có ló ngọn đèn ra thì TốngGiang mừng mà nói với hai người Công sai rằng : - Nầy, chổ có nháng đèn kia, chắc là có nhà, vậy chúng ta đến đó nănnỉ với chủ nhà nghỉ đở một đêm, rồi sáng sẽ đi. Hai người Công sai dừng chơn lại xem một hồi, rồi nói với TốngGiang rằng : - Chổ có đèn đó, thuộc về nẻo khác, chớ không phải là đường chúngta đi. Tống Giang nói : - Hễ có nhà thì vô ngủ , tuy không phải là đường của ta đi mặc lòng,song nghĩ đở một đêm, rạng ngày dù có đi xa một đôi dặm đi nữa, cũngchẳng hại gì . Hai người Công sai nghe theo, bèn tẻ qua đường nhõ đi lới chổ có đèn, đi đặng vài dặm thì tới một cụm rừng, trong rừng ấy có một tòa nhà rất lớn,ba người đều vào gõ cửa. Gia đinh nghe gõ thì lật đật chạy ra mở cửa mà rằng : - Ðêm hôm chừng này ai ở đâu lại tới đây gỏ cửa, làm cực cho chúngta như vậy kìa ? Tống Giang trả lời một cánh khiêm nhượng rằng : - Tôi là đứa tội nhơn phát phối qua Giang châu, đi lạc đường khôngchổ ngụ nương, nên đến đây xin tá túc một đêm, rồi tôi cũng trả tiền phòng ylệ. Gia đinh nói : - Nếu muốn xin ngủ nhờ , thì ngồi chờ một lát đặng lôi thưa lại vớichủ tôi đã . Nói rồi bèn vào trong thông báo. Giây lâu lại trở ra mà rằng: - Thái công cho mời. Tống Giang và hai người Công sai đi theo gia đinh vào nhà khách màra mắt Thái công. Thái công khiến gia đinh rằng : - Bây hãy dọn phòng cho ba vị khách quan an nghỉ, và dọn cơm choba vị khách quan dùng. Gia đinh vâng lời dọn phòng cho ba người ấy ngủ và dọn cơm cho bangười ấy ăn. Ăn uống xong rồi gia đinh đi hết. Hai người Công sai mới nói với Tống Giang rằng : ...