Bấy giờ Trí Thâm đang đứng trước mặt sư cụ mà nói rằng: - Sư phụ dạy sao, cũng xin theo mệnh, nhưng không biết rằng sư phụ cho ở nơi đâu? Sư cụ nói: - Ta có một người anh em, gọi là Trí Thanh thiền sư , hiện đương trụ trì ở chùa Ðại Tướng Quốc bên Ðông Kinh, vậy ta cho ngươi cầm một phong thư này, sang đó rồi ở đấy mà tu hành mới được. Còn bốn câu kệ ta đọc ra đây, thì ngươi nên nhớ lấy, mà suy nghiệm về sau: Nói...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 4 Thủy Hử Hồi 4 Chàng bé gan kinh hồn nơi ngọc trướng Sư to bụng ra sức xóm Ðào Hoa Bấy giờ Trí Thâm đang đứng trước mặt sư cụ mà nói rằng: - Sư phụ dạy sao, cũng xin theo mệnh, nhưng không biết rằng sư phụcho ở nơi đâu? Sư cụ nói: - Ta có một người anh em, gọi là Trí Thanh thiền sư , hiện đương trụtrì ở chùa Ðại Tướng Quốc bên Ðông Kinh, vậy ta cho ngươi cầm mộtphong thư này, sang đó rồi ở đấy mà tu hành mới được. Còn bốn câu kệ tađọc ra đây, thì ngươi nên nhớ lấy, mà suy nghiệm về sau: Nói xong liền đọc bốn câu kệ rằng: Gặp rừng thì dấy. Thấy núi thì giàu. Mua non thì mau. Ðến sông thì khác. Trí Thâm nghe bốn câu kệ, nhận thuộc lòng tử tế, rồi lạy từ tạ sư cụthu thập khăn gói hành lý, và từ giã chúng tăng mà đi xuống núi Ngũ Ðài. Bồng khăng giã cảnh giã thầy Trời cao đất rộng thân này bốn phuơng Các sư ở chùa thấy Trí Thâm đi rồi, thì ai nấy cũng có vẻ mừng. Cáchđấy vài hôm Triệu Viên Ngoại đem tiền nong , thợ thuyền đến núi Ngũ Ðàiđể sửa lại mái đình, và sửa sang hai pho tượng Kim Cương cho được hoànnguyên như cũ. Còn về phần Trí Thâm sau khi đã từ biệt, giã cảnh giã chùa, liền xămxăm đi xuống nhà thợ rèn ở dưới chân núi, để lấy giới đao cùng thuyềntrượng. Khi thợ rèn đã đánh xong rồi, Trí Thâm mua một cái bao dao để bỏgiới đao vào đó, và lại mua sơn để sơn thuyền trượng cho cẩn thận, đoạn rồithưởng tiền cho thợ rèn, và khoác khăn gói, vác đao trượng đi sang ÐôngKinh. Trong nửa tháng trời Trí Thâm đi đường không hề vào một nhà nào đểtrọ, chỉ đến bữa ăn thì tìm vào hàng rượu hàng thịt, mà chén no say rồi lạimột mình thui thủi ra đi. Một khẩu giới đao, một thanh thuyền trượng, bốnphương non nước như đón khách tang bồng, cái cảnh nhà sư lúc bấy giờthực là thỏa chí, không bó buộc như lúc ở chùa. Một hôm Trí Thâm đi lữngthững trên đường, trông ra bốn bên một mầu nước biếc non xanh rất nênngoạn mục, bèn vừa đi vừa ngắm một mình, mà mặt trời sắp lặn non tâykhông biết. Bấy giờ mới hoảng hốt đi chỗ trọ, nhng đường xa quãng vắng,chung quanh lạnh ngắt hơi người, không biết vào đâu cho được, bất đắc ở lạiphải cố đi để tìm nơi khác. Chàng đi tới hai ba mươi dặm đường, qua mộtcái cầu, rồi đến một nơi trang viện, xung quanh cây cối um tùm, mà đằngsau toàn là non núi. Trí Thâm đi đến trước cửa trang viện, thấy những ngườiở trong đó đang rộn rịp tưng bừng, như là nhà đám, liền vào tận cổng, gọitrang khách ra để hỏi. Vừa khi cất mồm toan hỏi, thì đã thấy trang khách nói trước lên rằng: - Nhà sư đi đâu mà tối tăm lần mò đến đây? Trí Thâm chống cây trượng xuống đất mà đáp rằng: - Tôi đi đến đây lỡ độ đường, xin vào ngủ trọ một tối. - Trong trang tôi có việc, không thể vào trọ được. - Tôi chỉ trọ một tối, rồi sáng mai lại đi, sao mà không được? - Thôi nhà sư đi tìm chỗ khác, chứ ở đây không trọ được đâu, trọ đểmà chết hay sao? - Nói lạ? Trọ một đêm mà chết cái gì? Trang khách gắt lên rằng: - Có đi thì đi đi, không thì trói vào kia bây giờ. Trí Thâm nghe nói tức mình sẩn cổ lên mà mắng rằng: - Thằng nhà quê này vô lý quá, ta làm gì mà bây bảo trói ta? Lũ trang khách thấy vậy, thì đổ xô đến, đứa thì mắng đứa thì đuổi,đứa thì khuyên bảo nên đi. Bấy giờ Trí Thâm đã cáu tiết, toan giơ thuyềntrượng để đánh, chợt có ông lão trạc ngoài 60 tuổi, chống một cái gậy rấtdài, ở trong nhà đi ra hỏi lũ trang khách rằng: - Chúng bay làm gì ầm ầm lên thế? Trang khách đáp rằng: - Bẩm có lão sư nào toan đến đánh chúng tôi ở đây. Trí Thâm không đợi dứt lời, liền nói ngay rằng: - Tôi là sư ở Ngũ Ðài Sơn đi sang Ðông Kinh có việc, nhân trời tốiqua đây ngủ nhờ quý trang một tối, ai ngờ đám người nhà vô lễ, cứ toannhững trói với đánh là nghĩa lý làm sao? Ông lão nghe vậy bèn bảo Trí Thâm rằng: - Nếu người có phải là ở bên Ngũ Ðài Sơn, thì xin mời vào trong này. Nói xong dẫn Trí Thâm vào trong nhà mời ngồi rồi nói rằng: - Xin sư phụ tha lỗi cho, lũ người nhà chúng nó ngu si, không biết chonên xấc láo như vậy, chứ chúng tôi đây xưa nay vẫn kính phật thờ trời, cóđâu dám thế. Ngày nay dẫu trong nhà tôi đây có việc, song để sư phụ nghỉ chơi mộttối cũng chẳng hại gì. - Chẳng hay quý trang đây là nơi nào? - Thưa người, tôi đây là người họ Lưu, đây gọi xóm Ðào Hoa, cho nênngười ta thường gọi tôi là Ðào Hoa Trang Lưu Thái Công. Vậy dám hỏi sưphụ pháp hiệu là gì? - Tôi nguyên người họ Lỗ, sau theo sư cụ Trí Chân tôi ở chùa NgũÐài, cho nên người đặt pháp hiệu là Lỗ Trí Thâm. - Bây giờ đã tối, xin sư phụ ngồi nghỉ, rồi xơi cơm, nhưng chẳng haysư phụ có dùng được đồ mặn không? ...