Trương Thuận thấy Tống Giang thì mừng rỡ không biết là dường nào , bèn quì lạy và khóc rằng : - Từ ngày ca ca bị bắt thì tôi ngồi đứng không an , song cũng vô kế khả thi cứ ra vào than thỡ hoài . Kế nghe Ðái viện trưởng và Lý đại ca bị bắt nữa, thì tôi lại càng rầu rĩ nhiều hơn nữa, mới nghĩ một kế đi kiếm anh tôi mà tỏ thuật chuyện ấy, anh tôi mới dắt tới nhà Mục thái công, qui tựu mấy người bạn hữu này, quyết...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 40 Thủy Hử Hồi 40 Tống Giang phá đặng Vô Vi quán Trương Thuận bắt sống Huỳnh Văn Bĩnh Trương Thuận thấy Tống Giang thì mừng rỡ không biết là dường nào, bèn quì lạy và khóc rằng : - Từ ngày ca ca bị bắt thì tôi ngồi đứng không an , song cũng vô kếkhả thi cứ ra vào than thỡ hoài . Kế nghe Ðái viện trưởng và Lý đại ca bị bắtnữa, thì tôi lại càng rầu rĩ nhiều hơn nữa, mới nghĩ một kế đi kiếm anh tôimà tỏ thuật chuyện ấy, anh tôi mới dắt tới nhà Mục thái công, qui tựu mấyngười bạn hữu này, quyết lòng kéo tới Giang châu, phá ngục mà cứu huynhtrưởng, chẳng dè nay huynh trưởng đã nhờ có mấy vị nầy cứu khỏi rồi, thìcũng là đại hạnh, vậy chớ ở đây vị nào là Triệu Thiên Vương ? Tống Giang chỉ Triệu Cái nói rằng : - Người nầy là Triệu Cái đây . Mọi người thi lễ cùng nhau rồi mới kể tên họ ra, bọn Trương Thuậnđặng chín người , bọn Triệu Cái đặng mười bảy người ; Tống Giang , ÐáiTôn và Lý Quì nữa là hai mươi chín người đều tụ hội nơi Bạch Long miễu vìvậy nên đời sau gọi là Bạch Long miễu tiểu tụ hội . Khi hai mươi chín người hảo hớn còn đương trò chuyện cùng nhau,thì có lâu la chạy vào báo rằng : - Quan binh trong thành Giang châu phất cờ giống trống rượt theo,bây giờ đi cũng đã gần tới . Lý Quì nghe nói hét lên một tiếng hai tay cầm búa chạy tuốt ra cữamiễu . Triệu Cái thấy vậy thì đem lòng lo sợ cho Lý Quì quả bất địch chúng,cho nên ý muốn sai mấy vị hảo hớn chạy theo trợ chiến , song chưa kịp nóira, thì mấy vị hảo hớn đã giựt lấy binh khí, chạy ra cự địch, còn Lưu Ðườngvà Châu Quí thì bảo hộ Tống Giang và Ðái Tôn xuống thuyền . Lý Tuấn, Trương Thuận và ba anh em họ Nguyễn lo sắp đặt buồm lấychèo bơi sẳn mà dự phòng, rồi lại lên mé sông đứng xem, thấy quan quânước đặng năm bảy ngàn, những người đi trước điều mặc khôi giáp, mangcung tên , cầm trường thương ; lại có quân theo sau ủng hộ , phất cờ nổitrống la ó om sòm kéo tới ; còn bên này Lý Quì thì hai tay xách hai cái búa,ở trần trùi trụi chạy xông ra đánh ; lại có Huê Vinh, Huỳnh Tín, Lữ Phươngvà Quách Thạnh theo sau ủng hộ. Huê Vinh thấy quân mã trước mặt đều dừng thương lại, thì e Lý Quìbị vây, bèn rút tên bắn một mủi, trúng nhằm lên quân kỵ nhào xuống ngựa,làm cho bọn binh kỵ ấy kinh hải giục ngựa chạy tứ tán hết. Tên quân kỵ ấylàm cho quân bộ phải kinh hải chạy hết phân nữa. Các vị hảo hớn nhơn thế ấy xông tới chém giết ; giết thôi máu chảy lailáng, thây nằm lỉnh nghĩnh, rượt riết cho đến bên thành, quan quân trênthành nhứt diện lăn cây quăng đá xuống, nhứt diện hối đóng cửa thành lại,tới ba ngày cũng chẳng dám ra. Các vị hảo hớn thấy vậy kéo nhau trở về Bạch long miếu, đặng cóxuống thuyền kéo buồm mà đi. Lúc ấy nhờ có ba chiếc thuyền lớn mới chở hết bọn Lương Sơn Bạc. Về đến nhà Mục thái công, thì Mục Hoàng mời mấy vị hảo hớn lênnhà. Mục thái công lật đật bước ra nghinh tiếp. Mấy vị hảo hớn vào nhà mời ngồi rồi, Thái công nói : - Liệt vị thức đêm thức hôm coi đã mệt mỏi, vậy mời lại nhà kháchđặng an dưỡng tinh thần, rồi thương nghị việc ấy. Mấy vị anh hùng nghe theo, bèn ra nhà khách nghỉ ngơi và sửa sangkhí giái . Ngày ấy Mục Hoàng khiến gia đinh làm thịt dê, gà vịt dọn một tiệc rấtlớn thết đải các vị đầu lảnh. Trong khi ăn uống, đàm đạo cùng nhau càng lâu thì tình nghĩa lạicàng thêm mặn. Triệu Cái nói : - Nếu không có liệt vị đem thuyền đến cho ,thì bọn tôi đã sa vào chốnly tiết rồi. Tống Giang đứng dậy nói cùng mấy vị hảo hớn rằng : - Nếu tôi không có liệt vị cứu giúp, thì tôi và Ðái viện trưởng đều bịthác về việc phí mạng, ơn nghĩa của liệt vị như vậy, ví bằng non biển, biếtchừng nào cho tôi báo đáp đặng. Bây giờ xin các vị hảo hớn ráng sức trừ chođặng thằng Huỳnh Văn Bĩnh ở tại Vô Vi quán. Thằng ấy với tôi thiệt là vôcùng chi bận, nếu trừ không đặng thì chắc là tôi ăn ngủ không an , xin liệt vịliệu định thế nào ? Triệu Cái nói : - Vả chăng việc ta đánh cướp trại là lấy xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị ,nên làm một lần mà chẳng nên hai, bây giờ chúng nó đã đề phòng rồi, lẻ nàolại còn làm nữa đặng , chi bằng trở về sơn trại , kéo rốc binh mã trên ấy, lạicó Ngô Học Cứu , Công Tôn Thắng, Lâm Xung và Tần Minh thì tính việcbáo thù mới đặng. Tống Giang nói : - Nếu nấy chúng ta về núi , e sau không đặng cơ hội nầy , một làđường xa xuôi, xuống đây không dễ gì , hai là từ rày quan viên nơi Giangchâu, ắt có thân báo với Triều đình, tư tờ cho các nơi, cứ việc cẩn thủ, chừngấy khó tính lắm. Bây giờ đây thiệt là cơ hội rất tốt chẳng nên bỏ qua. Huê Vinh nói : - Lời ca ca nó cũng phải , nhưng bây giờ không ai thuộc đường thuộcnẻo, không biết đ ...