Danh mục

Thủy Hử - Hồi 42

Số trang: 44      Loại file: pdf      Dung lượng: 191.32 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 5 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi Công Tôn Thắng đi rồi , các vị hảo hớn vừa muốn đi nghĩ, lại thấy Lý Quì cất tiếng khóc rống lên. Tống Giang lật đật hỏi rằng : - Hiền đệ buồn rầu việc chi mà khóc làm vậy ! Lý Quì thưa rằng : - Trong đám anh em, kẽ thì rước cha, người thì thăm mẹ, còn phận tôi có một mẹ già với anh trai, nghèo cực đáo để , chẳng biết anh tôi có chạy đũ mà nuôi , hay là đã bỏ chết đói rồi, nếu mẹ tôi đói còn tôi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 42 Thủy Hử Hồi 42 Giả Lý Quì đón đường cướp hành khách Hắc triền phong nổi giận giết bốn hùm Khi Công Tôn Thắng đi rồi , các vị hảo hớn vừa muốn đi nghĩ, lạithấy Lý Quì cất tiếng khóc rống lên. Tống Giang lật đật hỏi rằng : - Hiền đệ buồn rầu việc chi mà khóc làm vậy ! Lý Quì thưa rằng : - Trong đám anh em, kẽ thì rước cha, người thì thăm mẹ, còn phận tôicó một mẹ già với anh trai, nghèo cực đáo để , chẳng biết anh tôi có chạy đũmà nuôi , hay là đã bỏ chết đói rồi, nếu mẹ tôi đói còn tôi ở đây ăn uống saysưa cả ngày, thì cũng không vui lòng đặng, cúi xin liệt vị nhơn huynh để chotôi về quê quán rước mẹ tôi đến đây đặng cho mẹ con sum hiệp, thì tôi mớian lòng đặng: Triệu Cái nói : - Hiền đệ nói như vậy cũng phải , thôi để ta sai vài người đi với hiềnđệ về đó mà rước lịnh từ . Tống Giang nói : - Không đặng đâu , Lý hiền đệ có tánh nóng nảy lại lổ mảng lắm, hễtrở về làng ắt là gây ra họa lớn, nếu bây giờ khiến người nào đi với nó cũngkhông đặng nữa . Tánh nó nóng như lửa đốt, khi đi đọc đàng ắt là phải manghọa hết , Vì nó ở bên Giang châu đạ giết nhiều người , ai nấy đều biết mặtnó. Hễ nó đi ra khỏi đây, ắt là có điều khốn hại . Bèn nói với Lý Quì rằng : - Xin em hãy nán lại ít ngày cho nguôi ngoai việc ấy, rồi sẽ trở vềrước lịnh từ . Lý Quì nổi nóng la lớn rằng : - Nói như ca ca vậy chẳng là không công bình lắm. Ca ca rước lịnhtôn lên đây đặng rồi , cha con sum hiệp, vui vẽ hàng ngày, còn mẹ tôi ở nhàđói rách cực khổ không biết bao nhiêu , ca ca lại muốn tôi bõ qua như vậythì chẳng là ức tôi lắm . Tống Giang nói : - Thôi thôi, xin hiền hệ đừng nóng nảy, nếu muốn đi thì phải y theo bađiều qua dặn . Lý Quì nói : - Ðại ca muốn dặn điều chi thì dặn phứt đi. Tống Giang nói : - Ðiều thứ nhứt, từ đây đến đó vừa đi vừa về chẳng nên uống rượu ;điều thứ hai, vì em có tánh nóng nảy chẳng ai dám đi với em , em phải đi lấymột mình mà thôi ; điều thứ ba hai cái búa lớn của em đó chẳng nên đemtheo, hễ rước đặng mẹ rồi thì phải về lập tức . Lý Quì nói : - Tưởng ba điều chi kìa, chứ ba điều ấy có khó gì đâu. Vậy xin ca cabằng lòng để cho tôi đi nội ngày nay . Bèn lấy một đao vắn giắt vào lưng, đem theo một đỉnh bạc lớn và nămbảy đỉnh bạc nhỏ, uống luôn vài chén rượu, rồi từ giả các vị hảo hớn xuốngnúi thẳng ra Kim sa na. Lúc ấy Triệu Cái, Tống Giang và mấy vị đầu lảnh đưa Lý Quì ra tớiKim sa na mà qua bên kia sông rồi mấy vị hảo hớn trỡ lại đại trại vào nhà tụnghĩa . Tống Giang lòng lo sợ không an , nói với mấy vị hão hớn rằng : - Lý Quì đi đây tôi e chẳng khỏi mang họa, không biết trong bọn anhem đây ai ở đồng hương với nó, thì lúc nầy cũng nên về thăm quê quán,đặng nghe tin tức thể nào . Ðỗ Thiên nói : - Nội đây có Châu Quí cũng là người ở phủ Nghi châu, nơi huyệnNghi Thủy. Tống Giang nghe nói thì trực nhớ lại mà rằng : - Ngày nọ tụ hội nơi Bạch long miếu , Lý Quì có nhìn Châu Quí làngười đồng hương, mà hôm nay tôi quên đi. Bèn sai lâu la đi mời Châu Quí. Lâu la vâng lời qua tiệm mời Châu Quí đến . Tống Giang nói : - Nay Lý Quì về nhà rước mẹ, bởi nó có tánh lổ mảng và hay uốngrượu, cho nên tôi e chẳng khỏi sơ sẩy , hiền đệ là người đồng hương với nó,xin hãy chịu khó một phen , trước là thăm viếng quê hương , sau nữa dọthăm tin tức. Châu Quí nói : - Tôi là người ở Nghi châu nơi huyện Nghi Thủy, có một người emtên là Châu Phú, ở ngoài cửa thành phía Tây huyện mà lập tiệm rượu ; cònLý Quì cũng một huyện với tôi mà khác làng, va có một người anh tên là LýBạt ở tại làng Bá Trượng, gia đạo hàn vi , chuyên nghề làm mướn . Lý Quìtừ bé chí lớn, có tánh hung hãn, bị án sát nhơn, cho nên mới lưu lạc giang hồ, bấy lâu không dám về nhà , nếu bây giờ ca ca muốn sai tôi về đó thámthính, thì cũng không khó gì, song sợ trong tiệm không ai coi thế cho tôi màthôi . Tống Giang nói : - Việc ấy hiền đệ chớ lo, để qua khiến Thạch Dỏng và Hầu Kiện coithế. Châu Quí lãnh mạng từ giả các vị đầu lảnh, rồi trở về tiệm sắm sửanang thác, giao cắt các việc cho Thạch Dỏng và Hầu Kiện mà thẳng về Nghichâu. Từ ấy Tống Giang mới an lòng, mỗi ngày đọc thiên thơ cùng NgôHọc Cứu. Nói về Lý Quì ra khỏi Lương Sơn Bạc rồi thì cũng dằn lòng khôngdám uống rượu, cứ ăn cơm cho no mà thẳng về Nghi Thủy huyện. Ði đến cửa Tây thành Nghi thủy , thấy có một đám đông đứng vây lạicoi tấm bảng. Lý Quì chen vào đám đông ấy mà nghe, thì nghe một người đọc bảngấy rằng : - Tên giặc thứ nhứt là Tống Giang , người ở huyện Huy thành ; têngiặc thứ nhì là Ðái ...

Tài liệu được xem nhiều: