Ði đặng vài canh, thì nghe phía sau đến đuốc sáng lòa , ước có vài ba trăm người xách hèo xách đuốc rượt theo. Thạch Tú nói : - Chúng ta cứ việc noi theo đường nhỏ mà chạy, đừng sợ chi hết . Dương Hùng nói : - Khoan đi đã , hãy ở lại đây chờ nó tới, hễ tới một đứa thì giết một, tới mười đứa thì giết hết mười, giết cho chết tuyệt bọn ấy, rồi sáng sẽ đi.Nói chưa dứt lời, bọn ấy rùng rùng kéo tới , ba anh em Dương...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 46 Thủy Hử Hồi 46 Phát Thiên Bàng làm tờ Sanh tử trạng Tống Công Minh muốn đánh Chúc gia trang Ði đặng vài canh, thì nghe phía sau đến đuốc sáng lòa , ước có vài batrăm người xách hèo xách đuốc rượt theo. Thạch Tú nói : - Chúng ta cứ việc noi theo đường nhỏ mà chạy, đừng sợ chi hết . Dương Hùng nói : - Khoan đi đã , hãy ở lại đây chờ nó tới, hễ tới một đứa thì giết một,tới mười đứa thì giết hết mười, giết cho chết tuyệt bọn ấy, rồi sáng sẽ đi. Nói chưa dứt lời, bọn ấy rùng rùng kéo tới , ba anh em Dương Hùngráng sức cự địch, chém đặng năm bảy đứa đi trước , thì mấy đứa sau rùngrùng lui lại. Thạch Tú rượt theo chém giết một hồi, bọn ấy bỏ cây bỏ hèo chạy hết. Trong khi ba anh em Dương Hùng đương cố ráng sức rượt theo, xảycó hai cái câu liêm trong đám cỏ ló ra, móc Thời Thiên vào trong ấy. Thạch Tú lật đật trở lại cứu Thời Thiên, lại có hai cái câu liêm ló ramóc Dương Hùng nữa, song Dương Hùng lẹ mắt, cầm đao chặt câu liêm ấyvẹt ra , rồi rượt bọn cầm câu liêm đó chạy mất hết. Dương Hùng và Thạch Tú thấy Thời Thiên đã bị bắt rồi thì cũngkhông dám vào nơi trọng địa, phải lần theo đường nhỏ chạy qua phía Ðông. Còn bọn gia đinh đó bắt đặng Thời Thiên thì trói kẻ gian về Chúc giatrang. Dương Hùng và Thạch Tú đi đến trời sáng mới tới một chổ làng kia,thấy có một tiệm rượu. Thạch Tú nói rằng : - Ca ca . Anh em ta đã mệt lại đói , ấy vậy vào nơi tiệm rượu ăn uốngvà hỏi thăm đường rồi sẽ đi. Hai người bèn vào tiệm rượu kêu rằng : - Tửu bảo hãy đem thịt ra đây. Tửu bảo lật đặt dọn rượu thịt ra . Hai người muốn ăn uống thì có một người cao lớn ngoài bước vào . Dương Hùng xem thấy người ấy đầu bịt khăn đen , mình mặc áo rộng,vóc vạc cao lớn, mặt mũi xấu xa. Người ấy vào đến thì kêu chủ tiệm rằng : - Ðại quan nhơn khiến bọn ngươi phải khiêng mấy vật ấy đến nhà. Chủ tiệm lật đạt đáp rằng : - Một lát nữa chúng tôi khiêng đến. Người cao lớn dặn rồi thì quày quả bước ra . Người ấy đi ngang quatrước mặt Dương Hùng. Dương Hùng nhìn biết thì hỏi rằng : - Ủa ! Tiểu lang đi đâu đây ? Sao lại không ngó đến tôi vậy ? Người ấy quay lại xem, nhìn biết Dương Hùng, thì lật đật hỏi rằng : - Ủa ! Ân nhân đi đâu đây ? Liền quì mọp lạy Dương Hùng . Dương Hùng đở người ấy dậy rồi nói với Thạch Tú rằng : - Người này cũng là anh em với qua, tên là Ðổ Hưng , quê ở TrungSơn, vì diện mạo của va như vậy cho nên thiên hạ gọi là Quỉ kiểm nhi. Nămtrước va đi buôn bán nơi Tế châu , nóng giận đánh chết một người đồng lõa.Tri phủ Tế châu bắt giam tại khám, qua có đàm đạo võ kinh với va thấy vathông thạo về việc côn quờn thì đem lòng thương, lo phương cứu giúp chova khỏi tội. Từ ấy đến nay va về quê quán, anh em cách nhau đã lâu, chẳngdè hôm nay tình cờ lại gặp thiệt cũng là may lắm. Ðổ Hưng hỏi rằng : - Ân nhân đến đây có việc chi chăng ? Dương Hùng kề miệng vào tai Ðổ Hưng nói nhỏ , kể hết việc mình vàviệc Thời Thiên cho Ðổ Hưng nghe . Ðổ Hưng nói : - Ân nhân chớ lo, để tôi khiến họ trả Thời Thiên lại cho. Dương Hùng nói : - Xin mời hiền đệ ngồi lại uống chơi vài chén. Ðổ Hưng ngồi lại uống rượu , rồi mới nói rằng : - Từ lúc tôi bị nạn nơi Tế châu thì cũng nhờ ơn ân nhân , đến chừngtôi về tới đây, lại có một quan nhơn yêu dùng , tin cậy hết sức, khiến tôi làmchức chủ quản, coi sóc các việc thâu xuất trong nhà. Dẫu cho thâu xuấtmuôn ngàn đi nữa thì cũng phú thác một tay tôi mà thôi. Tôi thấy lòng ngườiyêu chuộng như vậy thì lòng tôi cũng không tưởng việc việc về quê nữa. Dương Hùng hỏi : - Quan nhơn ấy là ai ? Ðổ Hưng nói: - Nội miền Ðộc Long sơn có ba cái giồng, ba cái giồng ấy lại có banhà lớn, thảy đều giàu có , nhà thứ nhứt ở làng giữa, kêu là Chúc gia trang ;nhà thứ nhì ở làng phía Tây, kêu là Hộ gia; nhà thứ ba làng phía Ðông, kêulà Lý gia trang , kể hết nhơn mã trong ba làng ấy cũng đặng vài muôn ,nhưng duy có Chúc gia thôn , hào kiệt hơn hết, cho nên người đều gọi làÐầu gia trưởng . Người ấy có ba người con trai gọi là Chúc gia tam kiệt.Người thứ nhứt tên là Chúc Long, người thứ nhì tên là Chúc Hổ , người thứba tên là Chúc Bưu ; lại có nuôi một người thầy giáo trong nhà, tên là LoanÐình Ngọc , sức cự muôn người, hay cầm roi sắt, cho nên gọi là Thiết Bổnglang Ðình Ngọc. Còn một người chủ nhà Hộ gia trang trong tên là Hộ tháicông , ông ấy có một người con trai tên là Hộ Thành , hiệu là Phi Thiên Hổ ;lại có một người con gái , thiệt là anh hùng nan địch, nàng ấy tên là Hộ TamNương hiệu là Nhứt Trượng Thanh, hay cầm nhựt nguyệt song đao, còn chủnhà Lý g ...