Danh mục

Thủy Hử - Hồi 61

Số trang: 41      Loại file: pdf      Dung lượng: 200.80 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 5 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nói về Lư Tuấn Nghĩa là một người khoẻ mạnh , giỏi giang anh hùng vô địch song xưa nay chưa từng quen tay dưới nước bao giờ . Nay bổng chốc bị thuyền lật xuống nước làm cho chàng ta luống cuống rã rời chân tay không biết lối nào mà trở , Trương Thuận liền ôm lấy ngang lưng mà đem thẳng vào bờ . Khi vào tới bờ đã thấy đèn đuốc sáng rực và có năm sáu mươi người đứng đón sẵn ở đó , chúng đem Lư Tuấn Nghĩa vào đó đứng xúm vào...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 61 Thủy Hử Hồi 61 Bắn lãnh tiễn Yến Thanh cứu chúa ; Cướp pháp trường Thạch Tú thi gan Nói về Lư Tuấn Nghĩa là một người khoẻ mạnh , giỏi giang anh hùngvô địch song xưa nay chưa từng quen tay dưới nước bao giờ . Nay bổngchốc bị thuyền lật xuống nước làm cho chàng ta luống cuống rã rời chân taykhông biết lối nào mà trở , Trương Thuận liền ôm lấy ngang lưng mà đemthẳng vào bờ . Khi vào tới bờ đã thấy đèn đuốc sáng rực và có năm sáu mươingười đứng đón sẵn ở đó , chúng đem Lư Tuấn Nghĩa vào đó đứng xúm vàovà tháo đao dây lưng ra cởi bỏ hết quần áo và toan đem dây thừng trói lại ,chợt đâu thấy Đới Tung chạy đến và quát ngay rằng : - Không được động đến Viên ngoại cứ mời Viên ngoại vào chơi . Đoạn rồi thấy một người mang ra một cái áo gấm , một bức quần thêuđưa đến cho Lư Tuấn Nghĩa và có tám đứa tiểu lâu la đưa cỗ kiệu đến dìuViên ngoại lên kiệu mà khiêng đi . Đi được vài bước xa trông đã thấy có haiba mươi đèn lồng sa đỏ dẫn một toán người ngựa là Tống Giang , Ngô Dụng, Công Tôn Thắng cùng các vị Đầu lĩnh kéo đến . Khi kiệu Lư Viên ngoạigần tới nơi Tống Giang vội vàng quỳ xuống trước kiệu , rồi các vị Đầu lĩnhcùng quỳ theo cả một lượt ở sau . Lư Tuấn Nghĩa thấy vậy cũng vội vàngxuống kiệu quỳ ra ngoài đất mà nói rằng : - Tôi đã bị bắt đến đây xin cho sớm chết là hơn ... Tống Giang cười rằng : - Xin Viên ngoại hãy cứ lên kiệu rồi sẽ hay . Nói đoạn lại dìu Lư Tuấn Nghĩa lên kiệu rồi các vị Đầu lĩnh cũng đềulên ngựa mà nổi trống khua nhạc đưa thẳng về Trung Nghĩa Đường . Khi tớiTrung Nghĩa Đường các vị Đầu lĩnh mời Lư Tuấn Nghĩa ngồi ghế giữa đôibên đèn đuốc sáng choang rồi Tống Giang nói với Lư Tuấn Nghĩa rằng : - Chúng tôi lâu nay nghe tiếng Viên ngoại khác nào sét đánh ngang tai, nay được gặp ngài đây thực là thoả lòng khát vọng vô cùng . Vừa rồi bọnanh em có người không phải lỡ phạm đến ngài , xin ngài tha lỗi ấy cho . Ngô Dụng cũng chạy đến mà rằng : - Bữa trước tôi có vâng lệnh huynh trưởng tôi đến cửa ngài , giả làmthầy đoán số để mời ngài đến núi Lương Sơn cùng tụ đại nghĩa với nhau màthay trời hành đạo . Vậy ngày nay ngài đã tới đây thật hạnh phúc cho sơn trạikhông biết bao nhiêu mà kể . Đoạn rồi Tống Giang mời Lư Tuấn Nghĩa ngồi vào ghế thứ nhất , LưTuấn Nghĩa cười mà đáp rằng : - Lư Tuấn Nghĩa tôi khi trước ở nhà thực không có phép gì chết được ,nhưng ngày nay đến đây thực không muớn sống làm chi , định giết thì cứgiết cần gì phải đùa như vậy ? Tống Giang vui vẻ đáp rằng : - Lẽ nào chúng tôi dám đùa với Viên ngoại thực là chúng tôi khâmphục uy đức của Viên ngoại , tựa hồ trong lòng đói khát đã lâu bời thế chúngtôi mới lập kế đón ngài tới đây tôn làm chủ sơn trại , cho anh em chúng tôiđược sớm khuya theo lệnh của ngài . - Thôi xin đừng nói nữa tôi đây muốn chết thì dể bằng muốn cho tôitheo thì rất khó . Ngô Dụng vội gạt đi rằng : - Nếu vậy để hôm khác rồi ta sẽ bàn . Nói đoạn liền sai đem rượu lên để thiết đãi Lư Tuấn Nghĩa không saotừ chối được đành gượng uống dăm ba chén rồi nghỉ tại đó . Ngày hôm sau Tống Giang sai giết trâu mổ ngựa bày tiệc linh đìnhmời Lư Tuấn Nghĩa ra dự tiệc , Tống Giang mời năm lần bảy lượt mãi sauLư Tuấn Nghĩa mới chịu ngồi vào ghế giữa để uống rượu . Được một vàituần Tống Giang đứng dậy nói với Lư Tuấn Nghĩa rằng : - Đêm qua thực là có điều không phải xin ngài tha lỗi cho , Sơn trạichúng tôi đây tuy hẹp nhỏ song Viên ngoại cũng nên xét đến hai chữ trungnghĩa mà lưu lại ở đây tôi xin thực tình nhường lại vị lại ngài xin chớ chối từlàm chi ? Lư Tuấn Nghĩa đáp : - Đầu lĩnh nói lạ thực ? Tôi đây bình sinh không có tội gì nhà cũng đủăn , không đến nỗi đói sống làm dân nhà Tống chết phải làm ma nhà Tống ...không nói đến chữ trung nghĩa thì tôi còn uống liều dăm ba chén ở đây ,bằng nói đến hai chữ trung nghãi thì cái bầu nhiệt huyết cùa tôi cũng khả dĩtưới khắp ra đây ngay lập tức . Ngô Dụng tiếp luôn rằng : - Viên ngoại đã không chịu ở đây thì cũng không nên cưỡng bách làmchi , giữ được người Viên ngoại chứ giữ thế nào được bụng ; có điều rằnganh em tôi cũng không được mấy khi ngài hạ cố đến chơi , vậy ngài khôngbằng lòng nhập đảng chúng tôi cũng không dám ép song xin ngài hãy lưu lạiở chơi mấy bữa rồi xin đưa trả về nhà thế là ổn tiện . - Đầu lĩnh cũng biết rằng lưu tôi chẳng nào thì xin cho tôi về ngay cótiện không ? Tôi ở đây chỉ e sợ vợ con cửa nhà không biết tin tức ra sao cả ... - Cái đó có khó gì , xin cho Lý Cố đem xe cộ về trước còn ngài ở lạiđây mấy hôm về sau cũng được ... Nói đoạn liền gọi Lý Cố lên cho ít tiền nong mà giao cho về trước ,khi Lý Cố sắp ra đi Lư Tuấn Nghĩa dặn với rằng : - Sự khổ củ ...

Tài liệu được xem nhiều: