Danh mục

Thủy Hử - Hồi 8

Số trang: 35      Loại file: pdf      Dung lượng: 169.38 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ðổng Siêu và Tiết Bá đều nổi nóng: - Chúng ta đi một bước chờ một bước, làm cho chúng ta đi mỏi mê mà chưa tới đâu hết. Thôi hãy ngủ một giấc rồi sẽ đi. Nói rồi bèn để hèo xuống nằm dựa nên cội cây mà ngũ, mới vừa thiu thiu liền ngồi dậy . Lâm Xung nỏi : - Sao nhị vị không ngũ đi , lại ngồi dậy làm chi ? Hai người công sai nói : - Hai đứa ta thiệt buồn ngủ làm, song không có ống khóa mà xiềng mi lại,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy Hử - Hồi 8 Thủy Hử Hồi 8 Sài Tấn chiêu hiền ra đức lớn Lâm Xung đấu võ trổ tài hay Ðổng Siêu và Tiết Bá đều nổi nóng: - Chúng ta đi một bước chờ một bước, làm cho chúng ta đi mỏi mê màchưa tới đâu hết. Thôi hãy ngủ một giấc rồi sẽ đi. Nói rồi bèn để hèo xuốngnằm dựa nên cội cây mà ngũ, mới vừa thiu thiu liền ngồi dậy . Lâm Xung nỏi : - Sao nhị vị không ngũ đi , lại ngồi dậy làm chi ? Hai người công sai nói : - Hai đứa ta thiệt buồn ngủ làm, song không có ống khóa mà xiềng milại, cho nên sợ mi trốn mà ngủ không yên. Lâm Xung nói : - Tôi cũng là đứng hực anh hùng với đời, dẩu thác thì chịu, tôi khôngtrốn đâu . Tiết Bá nói : - Ai dám tin kìa ! Mi muốn cho chúng ta ngủ yên giấc , mi hãy lại đâycho chúng ta trói lại thì chúng ta mới dám ngũ cho. Lâm Xung nói : - Nhị vị muốn trói thì trói nào tôi có dám nói chi đâu. Tiết Bá nghe nói, thì mở dây lưng của Lâm Xung ra, trói tay và tróichơn Lâm Xung lại, lại buộc vào cây đại thụ ấy , rồi hai người mới dang racầm mỗi người một cây hèo, ngó mặt Lâm Xung nói rằng : - Chuyện này không phải là chúng ta muốn giết mi đâu. Ấy là vì hômtrước có Lục Khiêm vâng lời Cao Thái úy đến khiến chúng ta giết mi và lắtmột miếng thịt nơi chữ Thích tự đặng đem về làm tin . Ngày nay là ngày sốmi phải thác , để ta tính phứt đi cho rồi đặng có về cho sớm. Vậy mi chớ cóoán trách chúng ta. Ấy là tại quan trên sai khiến nên chúng ta phải vâng lời. Lâm Xung nghe nói thì rơi lụy như mưa mà rằng : - Nhị vị ôi, vả tôi với nhị vị thuở nay không oán thù , như vậy xin nhịvị hãy dung tính mạng tôi, thì ngàn năm tôi cũng không quên nghĩa ấy . Ðổng Siêu nói : - Ôi thôi ! Nói làm chi nhiều tiếng uỗng công, chúng ta không dungmi đặng đâu . Nói rồi bèn huơi hèo đánh ngay đầu Lâm Xung, xảy thấy phía sau cộitòng có một cầy thiền trượng đưa ra đở. Thì có một thầy sải vóc vạc rất lớn xốc ra mà nạt rằng : - Ta núp ở trong rừng đây đã lâu, ta nghe hết các lời của chúng bâynói. Hai người Công sai xem thấy thấy sãi ấy mặc một cái áo vải , lưnggiắt một ngọn giới đao, tay cầm cây thiền trượng xốc lại đánh hai ngườiCông sai. Lâm Xung nghe nói thì biết là Lỗ Trí Thâm bên lật đật kêu rằng : - Sư huynh xin chớ có xuống tay, để tôi nói lại cho sư huynh nghe đã. Trí Thâm nghe Lâm Xung nói thì ngừng tay lại. Hai người Công sai đứng sửng sốt một hồi không dám rục rịch chihết. Lâm Xung nói với Trí Thâm rằng : - Hai người này vô can, việc ấy thiệt bởi Cao Thái úy và Lục Khiêmkhiến hai người Công sai nầy phải hại tánh mạng tôi cho đặng. Vì vậy chonên hai người nầy phải vâng lời làm như vậy, nếu sư huynh giết hai ngườinầy thì oan lắm. Trí Thâm rút cây giới đao ra cắt mấy sợi dây của hai người Công saitrói Lâm Xung khi nảy. Cắt rồi thì đỡ Lâm Xung dậy mà rằng : - Từ ngày hiền đệ mua cây đao mà mang họa thì qua không biết chimà cứu đặng. Cách ít ngày qua dọ nghe tin rằng : Hiền dệ bị phát phối quaThương Châu, thì qua cũng có đến Khai phong phũ mà kiếm, song kiếmkhông đặng, qua hỏi thăm thì có người nói Công sai đã giam hiền đệ vàoPhòng sứ thần rồi. Qua mới đi dọ thì thấy một đứa tửu bảo mời hai thằngCông sai nầy vào trong quán đặng cho một vị quan nói chuyện. Thấy vậy thìqua sanh nghi e chúng nó bày mưu hại em dọc đường, cho nên qua nom theohai đứa Công sai này hoài. Ðến chừng qua thấy dẫn em vào trong quán thìqua cũng vào quán ấy mà nghe . Hồi hôm đây qua nghe hai đứa làm yêu làmquỷ , lấy nước sôi mà tạt em cho phỏng chơn. Khi ấy qua cũng muốn chạylại giết phứt nó đi , song bị mấy người trong tiệm sợ mang họa nên can giánqua hoài ; qua thấy hai đứa đó làm dữ chừng nào thì qua càng lo cho emchừng nấy, cho nên hồi canh năm hai đứa ấy dắt em ra khỏi cửa, thì qua nomtheo mà giết nó; té ra nó đến đây lại muốn hại em ; như vầy thì nên giếtchúng nó cho đi còn nói gì nữa ? Lâm Xung can rằng : - Nay sư huynh đã cứu em khỏi thác rồi thì thôi, xin chớ hại hai ngườiấy. Trí Thâm day lại nói với hai người Công sai rằng : - Ta thấy em ta can gián lắm, thì ta cũng dung cho hai đứa bây ; nếukhông thì ta cho bây mỗi đứa một gậy ắt là phải chết. Nói rồi bèn rút câygiới đao ra nạt hai người ấy rằng : - Hai đứa bây phải dìu dắt em ta mà đi theo ta. Nói rồi bèn cầm gậy đi trước ; hai người Công sai cũng vâng lờikhông dám nói chi hết, cứ năn nỉ Lâm Xung xin cứu tánh mạng mình . Rồi đó, người thì quảy gói cho mình, người thì quảy gói cho LâmXung đi theo Trí Thâm . Ði được ba bốn dặm đường thì thấy có một quán rượu nho nhỏ. Bốnngười đưa vào quán khiến tửu bảo đem rượu thịt mà ăn uống. ...

Tài liệu được xem nhiều: