Tiền Đại Thư Biểu (Thư và Biểu của đời trước)
Số trang: 16
Loại file: pdf
Dung lượng: 137.15 KB
Lượt xem: 6
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bức thư của vua Nam-Việt là Triệu-Đà dâng lên vua Hán Văn-Đế. Tôi là Triệu-Đà, xin liều chết, hai lạy, kính dâng thư lên Hoàng-đế Bệ-Hạ: Lão-phu nầy là một chức lại ở đất Việt xưa, Cao-Hoàng-đế cho tôi ăn ngọc tỷ, để làm vua nước Nam-Việt. Hiếu-Huệ-Đế lên ngôi không nỡ dứt tình, ban thưởng cho tôi rất hậu. Đến đời bà Cao-Hậu coi việc nước, tách riêng xứ mọi rợ mà ra lệnh cấm bán cho nước Việt những đồ làm ruộng bằng kimloại, lại cấm bán trâu bò dê ngựa về giống cái, nếu có bán...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiền Đại Thư Biểu (Thư và Biểu của đời trước) Tiền Đại Thư Biểu (Thư và Biểu của đời trước)Bức thư của vua Nam-Việt là Triệu-Đà dâng lên vua Hán Văn-Đế.Tôi là Triệu-Đà, xin liều chết, hai lạy, kính dâng thư lên Hoàng-đế Bệ-Hạ:Lão-phu nầy là một chức lại ở đất Việt xưa, Cao-Hoàng-đế cho tôi ăn ngọctỷ, để làm vua nước Nam-Việt. Hiếu-Huệ-Đế lên ngôi không nỡ dứt tình,ban thưởng cho tôi rất hậu. Đến đời bà Cao-Hậu coi việc nước, tách riêng xứmọi rợ mà ra lệnh cấm bán cho nước Việt những đồ làm ruộng bằng kim-loại, lại cấm bán trâu bò dê ngựa về giống cái, nếu có bán chỉ bán con đựcmà thôi, ... Lão-phu nầy ở nước Việt đã đến tuổi già, tự nghĩ rằng không loviệc cúng tế ông bà là tội đáng chết, nên sai sứ-thần là quan nội sử tên Phan,quan Trung-Uý tên Cao và quan Ngự-sử tên Bình, tất cả là ba người, quadâng thư chịu lỗi, đều không thấy trở về. Hơn nữa, được tin nói; phần mộcủa cha mẹ tôi đã bị đào lên huỷ hoại hết, anh em giòng họ của tôi đã bị giếtcả. Vì cớ đó bắt buộc tôi hội-đồng với quan lại thảo luận rằng: nay đối vớinhà Hán đã tỏ lòng xích-mích, đối với các nước ngoài, không lấy gì làmthanh danh, nên đổi hiệu làm Hoàng-đế, làm vua Thiên-tử trong nước Việt,chứ không dám hại gì đến thiên-hạ. Cao-Hậu nghe được, cả giận, tước bỏquốc-hiệu Nam-Việt, không cho sứ-thần nhà Hán qua lại. Lão-phu nghi choTrường-Sa-Vương có lời dèm pha, nên cử binh đánh, phạm đến địa-giới.Lão-phu ở nước Việt đã 49 năm, hiện đương bồng cháu, tối ngủ sáng dậy,nhưng nằm không yên chiếu, ăn chẳng ngon mùi, mắt không ngó tới sắcxinh đẹp, tai không nghe đến tiếng trống chuông, là vì mối sầu không đượcphụng-sự nhà Hán vậy. Ngày nay, Bệ-Hạ thương tình, cho phục lại quốc-hiệu, cho đến chết còn ghi và từ nay xin trở lại tước vương, không dám xưnglàm Hoàng-đế nữa.Năm Thái-Bình Hưng-Quốc thứ 5 (980), Giao-Chỉ Đinh-Liễn (con Đinh-Bộ-Lĩnh) mất, em là Đinh-Triền lên làm vua, quan Đại-Hiệu là Lê-Hoàncướp ngôi, vua Tống-Thái-Tông cử binh qua đánh, Lê-Hoàn giả lời củaĐinh-Triền dâng biểu như sau:Đời chịu ơn trên;Ở xa góc bể,Lãnh tiết chế trấn nơi mọi rợ;Lo cống-triều hết phận tôi con.Không ngờ gia vận chẳng may;Xui khiến phụ huynh gặp nạn.Tuy ngọc lụa tôi thường cống hiến;Nhưng đất tranh, trên chữa sắc ban16.Trước kia, cha tôi là Bộ-Lĩnh và anh tôi là Liễn:Đều được ơn vua;Phong cho chức tước.Kính cẩn giữ gìn bờ cõi,Không hề trể nải bỏ qua,Nhưng chưa lập được công lao;Bỗng đã xảy ra biến-cố.Lúc ấy tôi:Cửa nhà sắp sập;Tang-chế đương còn.Mà những người trong nước,Nào là quan lại, quân dân;Nào là họ hàng kỳ lão.Cùng đến nhà ở chế;Xin quyền lãnh việc binh.Tôi từ chối nhiều lần;Họ nài xin tha thiết.Chưa kịp trần tấu;Vì sợ diên trì.Các bọn mọi rợ ở nơi khe động, núi rừng, tố-tính giảo-hoạt, hung-ác;Không được thỏa lòng;E khi sinh biến.Vì vậy, tôi đã nhận chức Tiết-Chế-Hành-Quân Tư-Mã, quyền lãnh châuquân-sự,Nép trông Hoàng-đế Bệ-Hạ:Ban cho sắc-mệnh;Vào hạng phiên-bang.Để tỏ ơn rộng lượng của Thánh-Triều;Ngõ thỏa lòng hết trung của thần-hạ.Như vậy tôi được:Nối truyền nghiệp trước;Vỗ trị dân Mường,Giặc giả dẹp yên, ngoài đồng-trụ ra công cản-ngự;Ngọc ngà cống-hiến, dưới kim-môn tỏ dạ trung-thành.Kính mong Hoàng-đế Bệ-Hạ thương tình tha tội.Năm Bảo-Hựu thứ 6 (1258), vua An-nam họ Trần dâng biểu xin nhườngngôi cho con.Tôi nghe nói:Làm người phải tri túc, nên thoái lui không đợi tuổi già;Sanh con có khả năng, thì giao phó nối theo nghiệp trước.Đó là lẽ thường thiên-đạo;Lại thêm thuận cả nhân-tình.Nay tôi truyền vị cho con thơ;Kính cẩn tâu bày lên chúa thánh.Tự xét không công-nghiệp;Lạm mong phong tước hầu,Lãnh sắc-mệnh ở triều, mà chưa khi nào làm lễ vào triều;Tỏ trung-thành với nước, mà chưa khi nào đền ơn cho nước.Nay đương thời khó;Không xiết lòng lo,Thân liểu bồ héo trước mùa thu, xin trao trọng trách;Lòng quỳ-hoắc17, hướng theo mặt nhật, gần ánh thanh-quang.Trước chưa thỉnh-mệnh thánh-triều;Nay dám kính tâu Bệ-Hạ.Suốt ngày run sợ;Cúi bước lom khom,Kính dâng lễ mọn bao-mao18;Để tỏ lòng thành cần hiến19.Nép trông Hoàng-đế Bệ-Hạ:Đèn trời soi sáng;Đức lớn thấm nhuần,Thương kẻ dưới trung-thành;Xét tình tôi ngu-xuẩn.Bao dung dân-chúng, học đế-vương thật đáng lưu-truyền;Cùng cứu cơ-vi, việc lớn nhỏ thảy đều thanh thõa.Ban cho áo mũ, ơn sũng-vinh rạng một cõi mán mường;Bền tợ núi sông, lời minh-thệ để ngàn năm son sắt.Lòng tôi mong ước;Ý thánh chuẩn y,Thái-Thượng quốc-chủ hiệu phong;Chiếu-chỉ mười hàng trông đợi.Nếu được thoả tình ty-tiện;Thật là có phận vinh-quang.Tôi nguyện:Giữ dạ trung-trinh,Suốt đời ngay thẳng,Tấc lòng xin tạc đá ghi vàng; thường tưởng thấy đất trời che chở;Muôn một chỉ bụi hồng giọt nước, ngõ đền bồi non bể cao sâu.[]Phụ chép lời biểu của nước Chiêm-Thà ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiền Đại Thư Biểu (Thư và Biểu của đời trước) Tiền Đại Thư Biểu (Thư và Biểu của đời trước)Bức thư của vua Nam-Việt là Triệu-Đà dâng lên vua Hán Văn-Đế.Tôi là Triệu-Đà, xin liều chết, hai lạy, kính dâng thư lên Hoàng-đế Bệ-Hạ:Lão-phu nầy là một chức lại ở đất Việt xưa, Cao-Hoàng-đế cho tôi ăn ngọctỷ, để làm vua nước Nam-Việt. Hiếu-Huệ-Đế lên ngôi không nỡ dứt tình,ban thưởng cho tôi rất hậu. Đến đời bà Cao-Hậu coi việc nước, tách riêng xứmọi rợ mà ra lệnh cấm bán cho nước Việt những đồ làm ruộng bằng kim-loại, lại cấm bán trâu bò dê ngựa về giống cái, nếu có bán chỉ bán con đựcmà thôi, ... Lão-phu nầy ở nước Việt đã đến tuổi già, tự nghĩ rằng không loviệc cúng tế ông bà là tội đáng chết, nên sai sứ-thần là quan nội sử tên Phan,quan Trung-Uý tên Cao và quan Ngự-sử tên Bình, tất cả là ba người, quadâng thư chịu lỗi, đều không thấy trở về. Hơn nữa, được tin nói; phần mộcủa cha mẹ tôi đã bị đào lên huỷ hoại hết, anh em giòng họ của tôi đã bị giếtcả. Vì cớ đó bắt buộc tôi hội-đồng với quan lại thảo luận rằng: nay đối vớinhà Hán đã tỏ lòng xích-mích, đối với các nước ngoài, không lấy gì làmthanh danh, nên đổi hiệu làm Hoàng-đế, làm vua Thiên-tử trong nước Việt,chứ không dám hại gì đến thiên-hạ. Cao-Hậu nghe được, cả giận, tước bỏquốc-hiệu Nam-Việt, không cho sứ-thần nhà Hán qua lại. Lão-phu nghi choTrường-Sa-Vương có lời dèm pha, nên cử binh đánh, phạm đến địa-giới.Lão-phu ở nước Việt đã 49 năm, hiện đương bồng cháu, tối ngủ sáng dậy,nhưng nằm không yên chiếu, ăn chẳng ngon mùi, mắt không ngó tới sắcxinh đẹp, tai không nghe đến tiếng trống chuông, là vì mối sầu không đượcphụng-sự nhà Hán vậy. Ngày nay, Bệ-Hạ thương tình, cho phục lại quốc-hiệu, cho đến chết còn ghi và từ nay xin trở lại tước vương, không dám xưnglàm Hoàng-đế nữa.Năm Thái-Bình Hưng-Quốc thứ 5 (980), Giao-Chỉ Đinh-Liễn (con Đinh-Bộ-Lĩnh) mất, em là Đinh-Triền lên làm vua, quan Đại-Hiệu là Lê-Hoàncướp ngôi, vua Tống-Thái-Tông cử binh qua đánh, Lê-Hoàn giả lời củaĐinh-Triền dâng biểu như sau:Đời chịu ơn trên;Ở xa góc bể,Lãnh tiết chế trấn nơi mọi rợ;Lo cống-triều hết phận tôi con.Không ngờ gia vận chẳng may;Xui khiến phụ huynh gặp nạn.Tuy ngọc lụa tôi thường cống hiến;Nhưng đất tranh, trên chữa sắc ban16.Trước kia, cha tôi là Bộ-Lĩnh và anh tôi là Liễn:Đều được ơn vua;Phong cho chức tước.Kính cẩn giữ gìn bờ cõi,Không hề trể nải bỏ qua,Nhưng chưa lập được công lao;Bỗng đã xảy ra biến-cố.Lúc ấy tôi:Cửa nhà sắp sập;Tang-chế đương còn.Mà những người trong nước,Nào là quan lại, quân dân;Nào là họ hàng kỳ lão.Cùng đến nhà ở chế;Xin quyền lãnh việc binh.Tôi từ chối nhiều lần;Họ nài xin tha thiết.Chưa kịp trần tấu;Vì sợ diên trì.Các bọn mọi rợ ở nơi khe động, núi rừng, tố-tính giảo-hoạt, hung-ác;Không được thỏa lòng;E khi sinh biến.Vì vậy, tôi đã nhận chức Tiết-Chế-Hành-Quân Tư-Mã, quyền lãnh châuquân-sự,Nép trông Hoàng-đế Bệ-Hạ:Ban cho sắc-mệnh;Vào hạng phiên-bang.Để tỏ ơn rộng lượng của Thánh-Triều;Ngõ thỏa lòng hết trung của thần-hạ.Như vậy tôi được:Nối truyền nghiệp trước;Vỗ trị dân Mường,Giặc giả dẹp yên, ngoài đồng-trụ ra công cản-ngự;Ngọc ngà cống-hiến, dưới kim-môn tỏ dạ trung-thành.Kính mong Hoàng-đế Bệ-Hạ thương tình tha tội.Năm Bảo-Hựu thứ 6 (1258), vua An-nam họ Trần dâng biểu xin nhườngngôi cho con.Tôi nghe nói:Làm người phải tri túc, nên thoái lui không đợi tuổi già;Sanh con có khả năng, thì giao phó nối theo nghiệp trước.Đó là lẽ thường thiên-đạo;Lại thêm thuận cả nhân-tình.Nay tôi truyền vị cho con thơ;Kính cẩn tâu bày lên chúa thánh.Tự xét không công-nghiệp;Lạm mong phong tước hầu,Lãnh sắc-mệnh ở triều, mà chưa khi nào làm lễ vào triều;Tỏ trung-thành với nước, mà chưa khi nào đền ơn cho nước.Nay đương thời khó;Không xiết lòng lo,Thân liểu bồ héo trước mùa thu, xin trao trọng trách;Lòng quỳ-hoắc17, hướng theo mặt nhật, gần ánh thanh-quang.Trước chưa thỉnh-mệnh thánh-triều;Nay dám kính tâu Bệ-Hạ.Suốt ngày run sợ;Cúi bước lom khom,Kính dâng lễ mọn bao-mao18;Để tỏ lòng thành cần hiến19.Nép trông Hoàng-đế Bệ-Hạ:Đèn trời soi sáng;Đức lớn thấm nhuần,Thương kẻ dưới trung-thành;Xét tình tôi ngu-xuẩn.Bao dung dân-chúng, học đế-vương thật đáng lưu-truyền;Cùng cứu cơ-vi, việc lớn nhỏ thảy đều thanh thõa.Ban cho áo mũ, ơn sũng-vinh rạng một cõi mán mường;Bền tợ núi sông, lời minh-thệ để ngàn năm son sắt.Lòng tôi mong ước;Ý thánh chuẩn y,Thái-Thượng quốc-chủ hiệu phong;Chiếu-chỉ mười hàng trông đợi.Nếu được thoả tình ty-tiện;Thật là có phận vinh-quang.Tôi nguyện:Giữ dạ trung-trinh,Suốt đời ngay thẳng,Tấc lòng xin tạc đá ghi vàng; thường tưởng thấy đất trời che chở;Muôn một chỉ bụi hồng giọt nước, ngõ đền bồi non bể cao sâu.[]Phụ chép lời biểu của nước Chiêm-Thà ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
lịch sử việt nam lịch sử thế giới tài liệu lịch sử nghiên cứu lịch sử chuyên ngành lịch sửGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo án Lịch sử lớp 11 - Bài 9: Cuộc cải cách của Hồ Quý Ly và triều Hồ (Sách Chân trời sáng tạo)
9 trang 138 0 0 -
Lịch sử văn minh thế giới: Thành tựu văn minh Ả Rập
27 trang 90 1 0 -
69 trang 68 0 0
-
Báo cáo nghiên cứu khoa học LĂNG MỘ HOÀNG GIA THỜI NGUYỄN TẠI HUẾ (Tiếp theo)
19 trang 60 0 0 -
Giáo án Lịch sử lớp 11 - Bài 7: Chiến tranh bảo vệ Tổ quốc trong lịch sử Việt Nam (trước năm 1945)
19 trang 56 0 0 -
Giáo án môn Lịch sử lớp 11 (Sách Chân trời sáng tạo)
137 trang 52 0 0 -
11 trang 45 0 0
-
Cương lĩnh của Đảng – ý nghĩa lịch sử ra đời của Đảng_2
7 trang 42 0 0 -
Bài thu hoạch chuyến tham quan bảo tàng di tích chiến tranh
11 trang 40 0 0 -
26 trang 39 0 0