Danh mục

Tôi và những điều tuyệt vời nhất...

Số trang: 2      Loại file: pdf      Dung lượng: 109.82 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

...đây là câu chuyện được thêu dệt nên từ chính những gì thường trực, gần gũi nhất đang diễn ra xung quanh cuộc sống tuổi học trò thời cấp 3 của tôi. Mọi tình tiết gần như chiếm đến hơn 80% là sự thậti. Vì thế, tôi viết truyện này không nhằm mục đích mang lại
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tôi và những điều tuyệt vời nhất... Tôi và những điều tuyệt vời nhất...Tác giả: Thuylinh59198Thể loại: truyện ngắnTình trạng: on-goingĐôi lời nhắn nhủ: ...đây là câu chuyện được thêu dệt nên từ chính những gì thườngtrực, gầngũi nhất đang diễn ra xung quanh cuộc sống tuổi học trò thời cấp 3 của tôi. Mọitình tiết gần như chiếm đến hơn 80% là sự thậti. Vì thế, tôi viết truyện này khôngnhằm mục đích mang lại tiêng cười hay những vấn đề có thể gọi là giật gân hoặcbất ngờ, hoặc shock. Tôi viết để giãi bày những điều gần như là tuyệt vọng đối vớitôi,những điểm nhấn trong cuộc đời tôi...và tôi viết nó để mong nhận được sự cảmthông cũng như những ý kiến của các bạn...Cảm ơn...Thời gian ấy là quãng thời gian đau đớn và buồn bã nhất... nhưng lại là khoảngthời gian tuyệt vời nhất...Bây giờ đang là mùa thu. Bỗng dưng hứng thơ văn lại nổi lên,chợt thèm khát mộttý nghệ thuật gì đó như những đứa trẻ khao khát mẹ mua cho một món đồ chơi.Rồi lại nhớ đến thơ của Hữu Thỉnh, Xuân Diệu về những thời khắc giao mùa màhọ vẫn bảo là tuyệt vời, đẹp đẽ nhất...Rồi lại nhớ về lớp 9, cái thời cày như điênnhư dại để có thể dành được một chân vào ghế phổ thông.Phù... thời gian đó trôi qua tự bao giờ rồi....Những ngày đầu tiên vào cấp 3 của tôi trời mưa sụt sùi, ẩm ướt và nhếch nhác, mọithứ thật đen tối, đen tối như chính cái tâm trạng tồi tệ của tôi vậy. Tôi phải chuyểnnhà, đến một nơi khác, tôi cũng phải thi cấp 3 ở môt ngôi trường khác, tôi cũngphải chia tay bạn bè hồi cấp 2 của mình ở nơi này...cái ngày đó sao buồn và thêlương đến thế...Tôi được học ở một ngôi trường rất nổi tiếng,nổi tiếng về việc có mọi thứ: thầnđồng có, thiên tài có, sành điệu có, những người mà người ta luôn thích gắn cho cáimác hotboy,hotgirl cũng có, và còn có cả những hạng người đầu óc rỗng tuếchnhưng lại dựa vào gia thế giàu sang để lộng hoành nữa. Chính vì cái lý do ấy nêntôi cảm thấy mệt mỏi và chán ghét. Tôi không thể thích nghi được trong cái môitrường mới ấy, tôi không thể và tôi thấy bế tắc...Tôi đã khóc rất nhiều khi mới chỉ nhập học được 3 ngày... Nước mắt thấm ướt hếtgối...và trong giây phút đau đớn ấy,tôi đã nhấn nút gọi cho bạn thân tôi.Rất nhanhsau đó, bên kia có tiếng của nó:- A, mày đó hả, lâu lắm mới thấy gọi về...Tôi đã bật khóc nhiều hơn ngay vào cái lúc ấy, cái lúc nỗi tủi hờn và sự cô đơn,trống trải lên đến tận cùng.Nỗi buồn có thể tự tiêu tan và ngày mai trời lại sáng đúng không? Nhưng sao tôilại cảm thấy tuyệt vọng đến thế này. Nụ cười và những lời chào gượng gạo củanhững người bạn mới khiến tôi thấy mình thật cô đơn và nhớ bạn cũ tha thiết...Nhìn họ cười nói và nô đùa tự nhiên tôi bỗng thấy thèm thuồng, rồi cái cảm giácbất lực ấy lại dâng lên, sao tôi lại yếu đuối thế này nhỉ?Dường như nỗi đau đớn lớn nhất của con người ta là có cảm giác bất lực tới tậncùng mà không thể làm được gì.

Tài liệu được xem nhiều: