Danh mục

Truyện Ân Thù Kiếm Lục

Số trang: 1341      Loại file: pdf      Dung lượng: 4.22 MB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người Áo TrắngGió lạnh xé thịt da như dao cắt, từng đụn mây dày đặc cuộn chụp lên nhau... Bên bờ Bột Hải sóng biển ì ầm, đợt đợt nối tiếp phủ lên gành đá... Rốp!.... Một đợt sóng nhào lên, đẩy chiếc buồm đập vào ghềnh đá phát lên một tiếng khô khan, cột buồm gãy làm đôi tụt ra theo sóng nước. Mặt biển đen ngòm vụt lóe lên hai ánh ngời ngời như hai vì sao lấp lánh di động lần lan vào bờ biển. Nếu có ai chợt thấy nhất định sẽ cho đó là đôi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Ân Thù Kiếm LụcÂn Thù Kiếm Lục Cổ Long Ân Thù Kiếm Lục Tác giả: Cổ Long Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012Trang 1/1.341 http://motsach.infoÂn Thù Kiếm Lục Cổ Long Người Áo TrắngGió lạnh xé thịt da như dao cắt, từng đụn mây dày đặc cuộn chụp lên nhau...Bên bờ Bột Hải sóng biển ì ầm, đợt đợt nối tiếp phủ lên gành đá...Rốp!....Một đợt sóng nhào lên, đẩy chiếc buồm đập vào ghềnh đá phát lên một tiếng khô khan, cộtbuồm gãy làm đôi tụt ra theo sóng nước.Mặt biển đen ngòm vụt lóe lên hai ánh ngời ngời như hai vì sao lấp lánh di động lần lan vào bờbiển.Nếu có ai chợt thấy nhất định sẽ cho đó là đôi mắt của Thần Biển báo hiệu cho nhân gian biếttrước cơn thịnh nộ của phong bạ..Nhưng không, hai đóm sáng cao dần khi sát đến bờ, và khi đợt sóng cao nhất tụt xuống, hiện ramột người vận áo trắng, tóc lõa xõa phủ vai đứng thẳng mình lên, đôi mắt ngời chiếu sáng...Thanh trường kiếm vỏ đen óng ánh được nắm chặt trong bàn tay trắng muốt, nhiều đường gânxanh rờn nổi lên cuồn cuộn, bộc lộ nội lực của kẻ cầm gươm và đồng thời cũng nói lên rằng giữasóng biển muôn trùng dồn dập, người ấy bằng lòng bỏ tất cả những gì trên cõi đời này, chỉ trừthanh trường kiếm ấy mà thôi!Rõ ràng người áo trắng là kẻ bị đắm thuyền, nhưng không biết từ nơi đâu và từ lúc nào, đã nắmchặt thanh gươm vượt sóng nước vào bờ...Chân đặt lên bãi cát chưa được mấy bước, thân ảnh người ấy vùng lảo đảo, nhưng chỉ thoángqua, người áo trắng đã đứng thẳng mình lên một cách vững vàng, tia mắt như hai vì sao chiếuthẳng.Hắn vừa đi vừa móc trong lưng ra một túi vải dầu, từ trong đó hắn lấy ra một tấm địa đồ vànhiều hàng chữ ghi chi chít.Hắn xem qua và cuốn lại cho vào túi cẩn thận, vừa đi vừa lẩm bẩm:- Lao Sơn... Phi Hạc Môn Thanh Hạc Liễu Tòng...Hắn cứ bước đều không để ý mọi vật chung quanh, nhưng lạ làm sao, nếu có ai đem thước ra đodấu chân của hắn, chắc chắn sẽ kinh ngạc vô cùng, vì mỗi bước cách nhau đúng y một thướcbảy tấc, không bước nào xê xích một ly!Cứ như thế, hắn thẳng đến Phi Hạc Môn.Phi Hạc Môn, một trang trại dưới chân Lao Sơn nằm chắn miền Đông Lỗ. Nó là một cơ nghiệp,một tông phái võ lâm, được dựng lên bởi bàn tay của Thanh Hạc Liễu Tòng, một nhân vật thànhdanh suốt bốn mươi năm mà Thập Thất Hạc Trảo, Hóa Hạc Chưởng và Hạc Vũ Châm đượcthiên hạ mệnh danh là Tam Tuyệt, một cái tên chấn động giang hồ.Trang 2/1.341 http://motsach.infoÂn Thù Kiếm Lục Cổ LongMặt trời đã xế sau rặng núi, người áo trắng không mau không chậm, bước đi vẫn đúng y mộtthước bảy tấc, thẳng vào Phi Hạc Môn, đầu tóc vẫn lòa xòa quái di.....Hai cánh cửa gỗ thật dày sơn màu đỏ chói đóng chặt im ỉm. Người áo trắng bước thẳng quacùng một lượt với khung cửa đổ. Nếu không để ý, có thể nghĩ rằng tại khung cửa đổ người ấybước qua, chứ không ai tưởng tượng được rằng kình lực từ bước đi của hắn đã làm cho khungcửa kiên cố ấy tróc ra một cách quá dễ dàng.Bên trong, dưới hàng cổ thụ, có nhiều thanh niên đại hán, có lẽ là đám lực sĩ giữ cửa, thấy tìnhhuống dị thường, cùng đứng phắt lên và cùng há hốc mồm kinh ngạc...Như không cảm thấy việc làm của mình gây ra khinh động, người áo trắng cứ bước đều tới trướcmặt đám đại hán và dừng lại nói bằng một cách chậm rãi từ từ:- Liễu Tòng ở đâu? Gọi hắn ra đây!Tiếng nói từng tiếng một rõ ràng lắm, nhưng người nghe vẫn thấy lạ, y như người nói có gì chậntrong cổ họng lúc phát âm, một giọng nói khác thường.Đám đại hán có lẽ là cao thủ Phi Hạc Môn, và có lẽ bình thường họ cũng là tay kiệt liệt, nhưnglúc bấy giờ, lúc người áo trắng xuất hiện, họ bỗng đâm ra tái mặt, họ lừ mắt ra hiệu cho nhau vàchậm rút lui.- Chuyện gì mà kinh hoàng thế?Tiếng quát như chuông gióng, làm cho đám đại hán đang hớt hải thụt lui vụt quay mình lại. Mộtlão già mặc cẩm bào, râu tóc bạc phơ đứng sững trước bệ thần.Một trong đám đại hán cúi đầu run rẩy:- Sư phu..... Sư phụ hãy xem... quỷ...!- Nói bậy!Lão già tóc bạc cau mày rầy át, nhưng ánh mắt ông ta cũng hơi sửng sốt trước trạng thái dị kỳcủa người áo trắng.Tuy nhiên, vẫn còn đúng phong độ của kẻ hào hùng, lão già tóc bạc vòng tay cố tạo vẻ ungdung:- Bằng hữu là ai? Chẳng hay có chuyện chi quá bước đến tệ môn?Người áo trắng bước từng bước một và cất giọng nói lạ lùng:- Ông là Liễu Tòng?Thanh Hạc Liễu Tòng đúng là lão già tóc bạc, ông ta vẫn giữ vẻ ôn tồn:- Vâng, Liễu Tòng chính là lão phu!Người áo trắng khẽ gật đầu:Trang 3/1.341 ...

Tài liệu được xem nhiều: