Xưa có một người trước khi đi xa từ biệt ba con gái, hỏi các con muốn lấy quà gì. Cô cả muốn lấy ngọc, cô thứ hai xin kim cương, cô út nói: - Thưa bố, con chỉ thích được một con chim sơn ca vừa nhảy nhót vừa hót véo von. Bố bảo: - Được, nếu có thì bố sẽ mang về cho con. Rồi bố hôn ba con ra đi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện cổ tích "Chim sơn ca" Chim sơn caNguồn: forum.top1.vnXưa có một người trước khi đi xa từ biệt ba con gái, hỏi các con muốn lấy quà gì.Cô cả muốn lấy ngọc, cô thứ hai xin kim cương, cô út nói:- Thưa bố, con chỉ thích được một con chim sơn ca vừa nhảy nhót vừa hót véovon.Bố bảo:- Được, nếu có thì bố sẽ mang về cho con.Rồi bố hôn ba con ra đi.Đến ngày về, ông bố mua được đủ ngọc và kim cương cho hai con lớn. Còn chimsơn ca nhảy nhót và hót véo von, thì ông tìm khắp nơi mà chẳng thấy. Ông lấy làmbuồn lắm vì cô út là con cưng của ông. Ông đi qua một khu rừng trong đó có mộttòa lâu đài lộng lẫy. Bên lâu đài có một cái cây. Tít trên ngọn cây, ông thấy mộtcon chim sơn ca vừa nhảy vừa hót véo von.Ông mừng quá kêu lên:- Chà! Chú mày hiện ra thật đúng lúc.Ông bèn gọi đầy tớ bảo trèo cây bắt chim. Nhưng khi ông vừa bước lại gần bỗngcó một con sư tử nhảy chồm lên, quẫy người gầm, làm chuyển động cả cành lá. Sưtử hét lên:- Ta sẽ ăn thịt đứa nào lấy trộm con chim sơn ca nhảy nhót hót véo von của ta.Người bố thưa:- Bẩm ông, tôi không biết là chim của ông. Ông cho tôi chuộc tội bằng vàng khối.Xin ông tha chết cho tôi.Sư tử nói:- Người muốn sống phải hứa về nhà gặp cái gì trước tiên phải làm cho ta cái đólàm của riêng. Nếu ngươi chịu thì ta tha chết mà lại tặng thêm con chim cho côcon gái cưng của ngươi nữa.Người bố từ chối đáp:- Nhỡ ra khi tôi về nhà gặp ngay con gái út tôi thì biết làm thế nào? Cháu yêu tôilắm, bao giờ cũng chạy ra đón tôi.Nhưng người đầy tớ sợ bảo:- Thưa ông, có thể ông gặp đúng cô út, nhưng biết đâu lại chẳng gặp con mèo, conchó gì đó.Người bố nghe xuôi tai, cầm lấy con chim sơn ca nhảy nhót, hót véo von, và hứavề nhà gặp gì trước tiên sẽ cho sư tử. Ông ta về tới nhà thì gặp ngay đúng con gáiút cưng nhất. Cô ta chạy lại hôn bố, vuốt ve bố. Cô thấy bố mang về một con chimsơn ca nhảy nhót, hót véo von, thì mừng mừng rỡ.Bố thì chẳng vui mừng chút nào, khóc lóc bảo con:- Con yêu của bố ơi, bố mua cho con con chim nhỏ này bằng giá rất đắt. Bố đãphải hứa đem con cho một con sư tử. Nó mà được con là nó xé xác con ra ăn thịtmất.Rồi ông kể lại đầu đuôi câu chuyện, bảo con chớ có đi, thôi thì cũng đành liều,muốn ra sao thì ra. Cô gái an ủi ông và nói:- Bố yêu của con ơi, bố đã hứa thì phải làm. Bố để con đi đến chỗ ấy làm cho sư tửnguôi giận. Sau đó con sẽ trở về, không can gì đâu.Sớm hôm sau, cô hỏi đường, từ biệt bố, ung dung đi vào rừng. Thật ra con sư tử làmột ông hoàng bị phù phép, ban ngày thì bản thân và kẻ hầu người hạ đều là sư tửcả, đến đêm lại hiện nguyên hình người. Cô gái được tiếp đón rất niềm nở và đưavào cung điện. Đêm đến, sư tử hiện thành một người rất đẹp. Lễ cưới tổ chức linhđình. Hai vợ chồng sống với nhau rất vui vẻ, ngày ngủ đêm thức.Một hôm, chàng bảo:- Mai ở nhà em có lễ cưới đấy. Chị cả lấy chồng. Nếu em thích đi thì để bảo bầysư tử đưa đi.Nàng thưa vâng vì cũng muốn về thăm bố luôn thể. Bầy sư tử đi theo nàng.Ở nhà thấy nàng về thì mừng quá vì ai cũng tưởng là nàng đã bị sư tử xé xác ănthịt từ lâu rồi. Nàng kể chuyện đã lấy được chồng đẹp ra sao, mọi việc đều tốtlành. Nàng ở lại nhà suốt thời gian cưới rồi lại về rừng.Đến lúc chị hai đi lấy chồng, nàng lại được mời về dự lễ cưới bảo sư tử:- Lần này em không muốn đi một mình. Chàng phải đi cùng em.Sư tử đáp là như thế rất nguy vì nếu bị ánh sáng của đèn, lửa, chiếu phải thì chàngsẽ biến ngay ra chim bồ câu, bay suốt bảy năm trời ròng rã. Nàng bảo:- Không sao chàng ạ. Chàng cứ đi với em. Em nhất quyết giữ cho chàng, tránh chochàng khỏi bị bất kỳ ánh sáng gì chiếu phải.Hai vợ chồng cùng ra đi, mang theo cả con nhỏ. Tới nơi, nàng cho làm cái buồngtường thật dày, ánh sáng không lọt vào được. Chàng phải ngồi trong đó, trong khiđèn nến đám cưới thắp lên ở ngoài. Nhưng cửa làm bằng gỗ tươi bị nứt một kẽnhỏ, không ai biết. Đám cưới rất linh đình, ở nhà thờ về có nhiều đèn đuốc. Khi điqua phòng, có một tia sáng nhỏ như sợi tóc lọt vào chiếu phải người hoàng tử.Hoàng tử biến hình liền. Vợ vào tìm chàng chẳng thấy, chỉ thấy một con chim bồcâu trắng. Chim bồ câu bảo nàng:- Trong bảy năm ròng rã, anh sẽ phải bay đi khắp bốn phương trời. Cứ bảy bướcanh sẽ nhả xuống một giọt máu đào và để rơi xuống một chiếc lông trắng để đánhgiấu đường đi. Em cứ theo vết anh đi thì sẽ giải thoát được cho anh.Nói rồi bồ câu bay ra cửa. Nàng đi theo vết chim. Cứ bảy bước lại có một giọt máuđào và một chiếc lông trắng rơi xuống chỉ đường. Nàng đi mãi khắp chân trời gócbể không ngoái cổ nhìnquanh, không nghỉ ngơi. Bảy năm dài đằng đẵng sắp qua, nàng lấy làm mừng làsắp được giải thoát nhưng thật ra thì còn lâu. Rồi bỗng nàng không thấy lông vàmáu đào rơi xuống nữa. Nàng ngẩng lên nhìn thấy chim bồ câu đã biến mất. Nàngnghĩ bụng thiên hạ chắc không ai cứu giúp được mình, liền lên mặt trời hỏi:- Mặt trời ơi, ánh mặt trời lọt vào các khe ngách, vượt mọi đỉnh cao, mặt trời cónhìn thấy con bồ c ...