Danh mục

Truyện Cửu Âm Giáo

Số trang: 421      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.52 MB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chương 1 - THẠCH THÁP BẢO LÂM VÒNG LAO LÝChỉ cần nhìn thấy tòa tháp cao nghều nghệu, có màu sẫm đen xì xì nổi bật giữa nền trời thì đó chính là Thạch Tháp Bảo". Ðó là di ngôn của mẫu thân. Và... Cao Ðình Phương đã..., đứng ngắm nhìn tòa Thạp Tháp Bảo từ bên ngoài. Không như bấy lâu nay từng ấp ủ bằng mọi giá phải tiến vào cho bằng được tận bên trong tòa Bảo Tháp này, Cao Ðình Phương vừa thoạt ngắm nhìn đã lập tức có cảm nhận bị chiều cao và vẻ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Cửu Âm GiáoCửu Âm Giáo Không rõ... Cửu Âm Giáo Tác giả: Không rõ... Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 18-October-2012Trang 1/421 http://motsach.infoCửu Âm Giáo Không rõ...Chương 1 - THẠCH THÁP BẢO LÂM VÒNG LAO LÝChỉ cần nhìn thấy tòa tháp cao nghều nghệu, có màu sẫm đen xì xì nổi bật giữa nền trời thì đóchính là Thạch Tháp Bảo.Ðó là di ngôn của mẫu thân. Và... Cao Ðình Phương đã..., đứng ngắm nhìn tòa Thạp Tháp Bảotừ bên ngoài. Không như bấy lâu nay từng ấp ủ bằng mọi giá phải tiến vào cho bằng được tậnbên trong tòa Bảo Tháp này, Cao Ðình Phương vừa thoạt ngắm nhìn đã lập tức có cảm nhận bịchiều cao và vẻ bề thế của hai toàn Thạch Tháp uy hiếp. Ðến cả màu sắc sẫm đen của hai tòatháp cũng gợi cho Cao Ðình Phương cảm giác vừa rùng rợn vừa mang dáng vẻ huyền bí đầy maquái. Ðôi chân của Cao Ðình Phương chợt run lên, dù cố kiềm chế đến mấy chúng vẫn cứ run.Ðể đôi chân không run nữa, Cao Ðình Phương tự nghiến chặt hai hàm răng vào nhau và bắt đầuđặt những bước chân khập khiễng, chậm dãi tiến đến gần Thạch Tháp Bảo.Cánh cổng dẫn vào Thạch Tháp Bảo tuy là cổng Tam Quan - với chiều cao không dưới batrượng - nhưng nó có vị thế là năm ở khoảng giữa của hai Thạch Tháp khiến chiều cao ở nơicao nhất của cánh cổng là quá ư khiêm tốn so với hai tòa tháp, nên xét về phương diện kỳ vĩ thìhình thể của cổng Tam Quan hầu như đã bị hai tòa Thạch Tháp nuốt chửng.Nhưng không vì thế mà Thạch Tháp là nơi hễ ai muốn vào là vào.Từ một vọng canh cạnh cánh cổng chợt có câu hỏi phát ra:- Ðứng lại. Ngươi là ai? Ðến Thạch Bảo Tháp với dụng ý gì?Là người duy nhất có mặt ngay bên ngoài và gần cổng Tam Quan là Cao Ðình Phương, và dĩnhiên câu hỏi vừa vang lên chỉ dành cho Cao Ðình Phương.Cao Ðình Phương dừng lại, đôi chân đã hết run:- Tiểu nhân là Cao Ðình Phương. Hùn xá chỉ ở cách đây một ngày đường, do gia phong vừa lâmthảm biến, song thân cùng xấu số mãn phần, trộm nghe quý Bảo đang độ tuyển gia nhân hầuhạ nên tiểu nhân nguyện ý đến đây.Cao Ðình Phương chưa kịp nói hết lời, kẻ ẩn bên trong vọng canh vùng cười lên:- Ngươi muốn xin vào làm gia nhân? Ha ha...Ðôi chân của Cao Ðình Phương lại run lên khiến lúc lên tiếng hỏi lại giọng của Cao ÐìnhPhương cũn run run:- Cớ sao đại huynh lại cười? Hay tiểu nhân vừa nói điều gì không đúng? Hoặc giả tiểu nhân đếnquá muộn, quý bảo đã nhận đủ số gia nhân cần thu nạp?Giọng cười kia dừng lại, thay vào đó làcâu nói mỉa mai:- Ngươi đến đây không muộn. Nói đúng hơn, sau tin bổn Bảo cần người, ngươi là kẻ đầu tiên.Tuy nhiên, ngươi nên bỏ ý định đó đi thì hơn, vì bổn Bảo không bao giờ cần hạng phế nhân nhưngươi.Trang 2/421 http://motsach.infoCửu Âm Giáo Không rõ...Cao Ðình Phương cố nén thất vọng:- Tiểu nhân tuy tàn nhưng không phế. Huống chi nếu chỉ là một gia nhân bình thường, làm đủmọi việc tạp dịch ở phía hậu, thiết nghĩ tiểu nhân có thừa năng lực đảm đương.Thanh âm từ trong vọng canh vang ra:- Từ xa ta đã nhìn thấy ngươi khập khiễng di chuyển, hạng phế nhân như ngươi liệu làm đượcnhững loại tạp dịch nào?Cao Ðình Phương nhìn quanh và phát hiện một hòn đá khá to không rõ vì nguyên nhân nào lạihiện hữu nằm chỏng chơ ngay bên ngoài cổng Tam Quan.Cao Ðình Phương khập khiễng tiến lại gần hòn đá:- Thạch Tháp Bảo uy danh vốn vang lừng khắp trăm dặm vuông quan Trấn Thành này, sẽ là bấttiện nếu có hòn đá như muốn cản lối ở đây. Tiểu nhân xin mạo muội thay đại huynh vất bỏ phếvật vô dụng này qua một bên.Nói xong, Cao Ðình Phương dang rộng đôi chân, rùn người xuống và tìm cách bấu chặt hai tayvào hòn đá. Với sắc mặt khẩn trương nhưng đầy quyết tâm lẫn nghị lực, Cao Ðình Phương bấtgiác bật tiếng hét:- Lên!Hòn đá lập tức bị đôi tay rắc chắc của Cao Ðình Phương nhấc lên cao hơn đầu.Không sớm cũng không muộn, đúng lúc này nhân vật ẩn bên trong vọng canh cố tình cười trêuCao Ðình Phương:- Còn trẻ như ngươi có được sức lực này quả là hiếm có. Nhưng ta đang chờ xem ngươi sẽ làmthế nào để đứng thẳng người lên, sau đó còn vất bỏ hòn đá qua một bên như lời ngươi vừakhoác lác. Ha... Ha...Cao Ðình Phương rắp tâm không để lời chê cười nọ tác động đến hành vi đang tiến hành. Vàhai hàm răng của Cao Ðình Phương càng nghiến chặt hơn lúc cố đứng lên bằng đôi chân bấtchợt lại run rẩy ngoài ý muốn. Nhưng đứng lên nếu khó khăn một thì khi Cao Ðình Phương bắtđầu di chuyển bằng những bước chân khập khiễng thì khi đó khó khăn mới tăng lên mười phần.Nhân vật trong vọng canh càng được dịp cười to hơn:- Ta đã bảo rồi. Và nếu ngươi không đủ sức lực để thực hiện điều đã định thì tốt hơn đừng đểhòn đá rơi ngược vào ngươi. Lúc đó, ngươi mới đúng là vừa tàn lại vừa phế. Ha... ha...Ðôi chândi chuyển của Cao Ðình Phương không những đã khập khiễng mà càng lúc càng run lên nhiềuhơn bội phần, khiến hòn đá đang được Cao Ðình Phương nâng cao khỏi đầu cứ chập chờn chaođảo, chỉ chực rơi trở lại vào chính bản thân Cao Ðình Phương.Tràng cười phát ra từ vọng canh lại được dịp kéo dài:- Rơi này, rơi này. Ha ha...Cùng với hòn đá nâng trên tay, toàn thân Cao Ðình Phương bắt đầu chao nghiêng qua lại, làmTrang 3/421 http://motsach.infoCửu Âm Giáo Không rõ...sao sắc diện càng lúc càng đỏ bừng, với hai hàm răng vì nghiến mãi vào nhau nên cứ kêu kenkét.Chợt tràng cười từ vọng canh đột ngột chấm dứt, thay vào đó là tiếng kêu nửa ngạc nhiên nửa lolắng được phát ra từ vọng canh:- Ồ,... Lục sư gia?!!!Cùng một lúc với tiếng này, toàn thâ ...

Tài liệu được xem nhiều: