Danh mục

Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 11 (B)

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 136.40 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lúc ấy quan huyện cũ mất chức, quan mới tới nhiệm sở là Bạch Lương Ngọc, người huyện Tử Đồng, Tứ Xuyên, xuất thân từ tiến sĩ, nổi tiếng thanh liêm. Lã Quang Minh đệ đơn kêu oan. Bạch Công lấy bản án ra xem, lại xem vết máu trên áo, thấy máu dính đầy, lật xem bên trong, nhiều chỗ ngấm vào trong, còn một số chỗ lại không thấy ngấm vào, tự nhiên ông đập tay xuống bàn nói: "Oan rồi! Nếu người này giết, thì máu phải ngấm vào trong, nhưng tại sao máu lại động...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 11 (B) Đoán Án Kỳ Quan Chương 11 (B) Lúc ấy quan huyện cũ mất chức, quan mới tới nhiệm sở là BạchLương Ngọc, người huyện Tử Đồng, Tứ Xuyên, xuất thân từ tiến sĩ, nổitiếng thanh liêm. Lã Quang Minh đệ đơn kêu oan. Bạch Công lấy bản án raxem, lại xem vết máu trên áo, thấy máu dính đầy, lật xem bên trong, nhiềuchỗ ngấm vào trong, còn một số chỗ lại không thấy ngấm vào, tự nhiên ôngđập tay xuống bàn nói: Oan rồi! Nếu người này giết, thì máu phải ngấm vàotrong, nhưng tại sao máu lại động lại thành vảy không thấm vào? Đúng làvấp vào xác chết rồi ngã, máu dây vào áo. Vậy thì kẻ nào giết người. Ta phảinghĩ cách thế nào đây?. Nghĩ ngợi mãi, ông mới lệnh cho các bộ phận giúpviệc tới cầu Bình An dựng rạp. Hôm sau, tới cầu Bình An, đã thấy lý trưởng chuẩn bị sẵn cuốc xẻngđứng chờ. Quan nói: - Không cần phải mở quan tài, chỉ cần chiếc đầu thôi, còn khámnghiệm gì nữa. - Rồi ông hỏi. - Người bị giết chỗ nào? - Thưa ngài bị giết ở trước miếu Thổ thần, tại đầu cầu. - Lý trưởng nói. Quan xem xét lại một lần nữa, rồi trở về rạp ngồi, bảo sai nha: - Đưa Thổ thần lại đây ta xét hỏi. Mọi người cười rộ lên, nói: - Thổ thần làm bằng đất, thì tra hỏi làm sao được? Họ túm đông túm đỏ, xem quan tra hỏi Thổ thần. Sai nha đành phải mở cửa miếu, khiêng Thổ thần tới đặt trước bàn.Quan hỏi: - Thổ thần, ngươi to gan thật, ngươi là tai mắt của Thượng đế đượcnhân dân thờ cúng, khuyến thiện trùng ác, ban phúc giáng họa, cai quản mộtvùng, bảo vệ nhân dân, tại sao nó giết người, cắt đầu người trước mặt ngươi,mà ngươi không biết. Kẻ nào giết người, hiện nó trốn ở đâu, phải khai thựccho quan huyện biết. - Thưa ngài, Thổ địa không trả lời. - Sai nha bẩm. - Ngươi cậy giữ chức quan to, ngạo mạn đối với quan huyện ư? -Quan huyện đùng đùng quát thét. - Quân bây đâu, vả vào mồm Thổ thần bốnmươi cái cho ta. Thấy thế sai nhân khúc khích cười, quan giận dữ quát: - Ngươi là đồ chó, cười ta bất tài ư? Hãy quất hắn tám chục roi. Bọn tay chân quất viên sai nha ấy tám chục roi, rồi đặt ngửa Thổ thầnxuống đất, lấy bàn vả bằng da vả bôm bốp vào mặt bốn chục chiếc. Quannói: - Ta làm quan ở đây, phải quản dưới sâu ba thước đất, ngươi to ganthật, dám ngạo mạn với ta, hãy khai ra ngay hung thủ, nếu không ta sẽ đánhngươi tan xác. Sai nha nói: - Thần không mở miệng. Quan liền đập bàn để uy hiếp, rồi hầm hầm đứng dậy nói: - Gã Thổ thần này quả thực vẫn còn ngoan cố, đánh tiếp tám chục cáinữa! Sai nha lấy bàn vả giơ thẳng cánh vả thật mạnh, mới đánh được mườichiếc, bỗng nhiên thấy một luồng gió quạt thốc vào trong rạp, xoáy mấyvòng, rồi thổi tạt theo hướng bắc. Quan hỏi: - Đây là gió gì? Có người thưa rằng: - Bây giờ đúng giờ Ngọ, gió nam nổi lên, đó là chính gió nam (chínhnam phong, chữ chính đồng âm với chữ trịnh). Quan lệnh đưa Thổ thần về miếu, sau đó ra lệnh cho sai nha đi bắtTrịnh Nam Phong. Sai nha nói: - Thưa ngài, gió vô hình vô ảnh, văn kỳ thanh bất kiến kỳ hình, thì bắtlàm sao được? - Các ngươi ngu như lợn, - quan nói, - Ăn bổng lộc của vua, phải báođền ơn vua. Các ngươi đã làm sai nha cho ta, thì phải nghe ta sai bảo, cácngười không đi ư? Hạn cho các ngươi nửa tháng phải về bẩm với ta. Rồi ôngvứt lệnh xuống đất lên kiệu về nha môn. Mọi người đều nói: - Quan quả là người hồ đồ, gió thì bắt làm sao được. Nếu bắt được, thìchúng ta đều phải đi bắt gió. Sai nha cầm lệnh, rất uất hận, rồi nghĩ: Đây là quan thấy Thổ thầnkhông nói, cho nên làm ra vẻ như thế để che mắt mọi người, thoát thân chodễ, và cũng chẳng thèm để ý tới nửa. Nửa tháng sau quan hỏi sai nha: - Hôm trước ta lệnh cho các người đi bắt Trịnh Nam Phong, các ngươiđã đi bắt chưa? - Quả thực chúng con chưa đi. - Sai nha nói. Quan đùng đùng nổi giận, quát: - Đồ chó má, tại sao các ngươi lại bê trễ việc công. Quan lập tức đánh cho mỗi người một ngàn roi, hạn cho nửa thángnữa, nếu không bắt được sẽ bỏ tù. Hai người sai nha vô cùng kinh hãi, bàn với nhau rằng: - Đất này ta không sống nổi, ngài hà khắc như thế thì ta phải chạy trốnthật xa, may ra mới thoát chết. Rồi họ làm một bài theo điệu Liên hoa náo,cầm hai tờ lệnh, đi khắp mọi nơi đóng vai người hát rong để khuyên ngườiđời. Một hôm, họ tới bãi Ngũ Lý, hát rong trên đường để khuyên người tađừng dâm đãng: Trên đời bể khổ rộng mênh mông. Những kẻ dâm đãng bao giờ cũngphải đền tội. Có kẻ phải chết sớm, có kẻ vì thế mà đói rét. Có kẻ bán hếtruộng vườn nhà cửa, cũng có kẻ ngồi tù. Kẻ giàu có mất hết nhà cao cửarộng, kẻ đỗ đạt bảng vàng bia đá thì mất hết cả thanh danh. Cũng có kẻ vìthế chết tuyệt tự không người thờ cúng, kỹ nữ bôi nhọ thanh danh của tổtông. Lộc Cứ đang là quan hiển đạt bị mất chức, Lý Đăng vì ...

Tài liệu được xem nhiều: