Danh mục

Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 15

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 191.68 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 19,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Huyết lệ cạn khô. Bỗng dung thỏ làm chim trĩ sa vào lưới. Lòng Phật tính sao đây. Nhân quả rõ ràng. Có Di Đà chứng giám. Biến thành Đức Như Lai về Đông Thổ. Khiến cho bể khổ trở lại trong xanh. Từ xưa tới nay, đi tu cũng như đi học, nếu đi tu mà phạm phải những điều: giận dữ, ngu muội, tham lam, dâm dục, giết người, cướp của... đều không xứng đáng là đệ tử của đấng Như Lai. Còn như kẻ đọc sách mà quên mất hiếu đễ, trung tín, lễ nghĩa, liêm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 15 Đoán Án Kỳ Quan Chương 15 Khứ Hòa Thượng Ban Đêm Lẻn Qua Cửa Giết Vợ Người Lai Ngự Sử Phán Xét Kẻ Đuổi Mình Rơi Xuống Giếng Huyết lệ cạn khô. Bỗng dung thỏ làm chim trĩ sa vào lưới. Lòng Phật tính sao đây. Nhân quả rõ ràng. Có Di Đà chứng giám. Biến thành Đức Như Lai về Đông Thổ. Khiến cho bể khổ trở lại trong xanh. Từ xưa tới nay, đi tu cũng như đi học, nếu đi tu mà phạm phải nhữngđiều: giận dữ, ngu muội, tham lam, dâm dục, giết người, cướp của... đềukhông xứng đáng là đệ tử của đấng Như Lai. Còn như kẻ đọc sách mà quênmất hiếu đễ, trung tín, lễ nghĩa, liêm sỉ cũng không thể coi là đệ tử cửaKhổng sân Trình. Chỉ trách những kẻ quá yêu quý sư, dù sư tốt hay xấu, cứgặp là vái lạy. Nếu có ai đó nói, sư không tốt thì họ chẳng bao giờ tin cả. Họhoàn toàn không biết rằng chửi sư là chửi họ không biết theo lời răn dạy củaĐức Phật. Chửi sư không phải là nhạo báng Tăng, Phật, Pháp, mà chính làyêu tăng phụng sự Pháp. Dưới đây ta sẽ kể về mấy hòa thượng mang danhxuất gia, song chính họ là đạo tặc, hai người thường dân phát tâm quy Phật,lại là hòa thượng chân chính và hai người không cắt tóc, không mặc áo cà samà có tấm lòng ngay thẳng, trừ hung diệt bạo. Họ là viên quan hiểu được lờirăn dạy của Khổng Tử, là vị Bồ Tát theo lời răn dạy của Đức Phật. Xin cácbạn hãy lắng nghe câu chuyện nhân quả sau đây. Năm Chính Hòa thời Tống Huy Tông, ở huyện Đồng Hương, ChiếtGiang, có một thư sinh tên là Lai Pháp, tự là Bản Như. Lai Pháp trạc haimươi tuổi, chưa vợ, cha mẹ đều qua đời. Thời trẻ Lai Pháp là người rất hamhọc, nhà tuy nghèo nhưng đầy nhiệt huyết. Quả là người làu thông kinh sử,lược thao, phong thái lịch thiệp, tính tình ngay thẳng khoáng đạt. Lai Pháptài năng nhưng lại không gặp may, hơn hai mươi tuổi, Lai Pháp vẫn chưa đỗtú tài, ở nhà nhận dạy học cho một nhà giàu ở ngoại thành. Người chủ tên làThủy Giám, có người con gái, con vợ cả tên là Quan Cô mười bốn tuổi. Vợcả chết, ông lấy người thiếp là Phong Nguyệt Di, được đứa con trai lên sáutuổi. Lai Sinh dạy học cho đứa bé này. Từ ngày Lai Sinh tới, Nguyệt Di thấyLai Sinh là một thanh niên đẹp trai, đem lòng yêu mến, thường đến bên cửasổ nhìn vào nhà học. Lai Sinh nhìn thấy nhưng vẫn ngồi nghiêm trang đọcsách, không hề nhìn ngang liếc dọc. Nguyệt Di đến bên cửa sổ hái hoa, LaiSinh lại vội đứng dậy ngồi quay vào. Thấy Lai Sinh tỏ thái độ như thế,Nguyệt Di cố ý sai đứa ở, hoặc vú em vào dâng trà mời nước, bắt chuyện,làm cho Lai Sinh thẹn đỏ mặt không dám nói chuyện. Có thơ rằng: Nhà vắng một mình ngồi ngâm ngơi. Song cửa nhòm qua thiếu nữ cười. Muốn gửi tình riêng vào tiếng nói. Mười năm chàng vẫn giữ trắng trong. Từ đó người nhà họ Thủy thường nói với nhau rằng, đã mời đượcngười thầy chẳng khác gì trinh nữ. Thủy Viên Ngoại rất quý mến Lai Sinh,vì anh là người có trí mà thành thực, định gã con gái cho anh. Lai Sinh từchối: - Tôi đi học nhưng vẫn chưa tiến được là bao. Đợi khi nào . côngthành danh toại, lúc đó nói đến việc xây dựng gia đình cũng chưa muộn. Từ đó việc hôn nhân đành gác lại. Một hôm Lai Sinh cho học trò nghỉ,vào thành thăm bạn bè. Khi trở về thì trời đã muộn, anh đi theo đường tắtcho gần. Đi được hai ba dặm, qua một ngôi miếu cổ, bỗng nghe thấy bêntrong có tiếng đàn bà khóc. Lai Sinh nghi ngờ có sự chẳng lành liền đẩy cửabước vào. Thấy hai hòa thượng to béo bắt một thiếu nữ lột trần truồng đèxuống đất. Lai Sinh giật mình hoảng sợ, chưa kịp nói gì thì một gã hòathượng xông tới, cầm thiền trượng quát: - Tự dưng dẫn xác tới đây, ta sẽ cho ngươi ăn đòn. Lai Sinh thấy tình thế không địch nổi, vội vã quay ngoắt ra, songvướng bậu cửa suýt ngã, tụt mất chiếc giày đỏ ngay trước miếu. Ngoái lại,thấy lão hòa thượng đang đuổi sát nút, Lai Sinh chạy bán sống bán chết, aingờ đằng trước có một chiếc giếng cạn không có bờ bao, Lai Sinh hụt chân,lao người xuống. Hòa thượng đuổi tới, nhìn xuống thấy tối om, thọc thiềntrượng khua, giếng sâu hun hút không thấy đáy. Hòa thượng nghĩ, chắcngười ấy không thể nào lên được, quanh quẩn một lúc rồi lững thững kéo lêthiền trượng về miếu. Tới nơi, hắn thấy người đàn bà đã bị giết, nằm vậttrong miếu, còn gã hòa thượng đồng bọn không biết đã bỏ chạy đi đâu.Đứng lặng giây lát, gã hòa thượng cũng trốn luôn. Đúng là: Hành dâm, giết người cùng một lúc. Hỡi ôi! Đầu trọc ác độc thay. Bồ Tát thấy rồi lim dim mắt. Kim Cương giận dữ mắt trợn trừng. Người đàn bà ấy là Chu thị, vợ Ngưỡng A Nhuận bán rượu trongthành. Vợ chồng lục đục xô xát, chị tức giận bỏ về nhà mẹ đẻ. Nhà mẹ ởdưới quê, nên khi chạy qua ngôi miếu cổ, gặp hai tên hòa thượng. Thấy đimột mình, chúng tóm cổ lôi vào trong miếu cưỡng dâm. Lai Sinh bắt gặp,một gã truy đuổi Lai Sinh, còn tên kia ở lại miếu. Vì người đàn bà ấy kêugào, sợ lại có người phát hiện, tên này dùng dao tùy thân đâm chết. Hắnkhông chờ đồng bọn, bỏ chạy thoát thân. Thấy Chu thị bỏ đi, mấy người hàng xóm đến khuyên Ngưỡng ANhuận rằng: - Gần tối rồi, chị ấy còn ra khỏi thành, sợ rằng không đến kịp nhà mẹđẻ, hơn nữa là đàn bà con gái, sao lại để chị ấy đi một mình. Anh hãy cùngchúng tôi đuổi theo khuyên chị ấy quay về. Ngưỡng A Nhuận chưa nguôi giận, không chịu đi, song họ cứ lôi anhđuổi theo. Đi vòng qua ngôi miếu cổ, bỗng thấy một chiếc giày đỏ, mọingười nhặt lên xem, nói: - Tại sao giày lại rơi ở đây nhỉ? Nhất định trong miếu có người. Vào miếu, mọi người sợ dựng tóc gáy. Một người đàn bà trần truồng,mình đầy máu chết vật ở đó. Nhìn kĩ, hóa ra Chu thị vợ Ngưỡng A Nhuận.Trên cổ cô có vết dao đâm. Mọi người vô cùng kinh sợ. Ngưỡng A Nh ...

Tài liệu được xem nhiều: