Tam Bát thấy mọi người hỏi họ tên, khăng khăng không nói. Đến khi thấy họ ghép cho mình là Sa Nhĩ Trừng, anh mới khai là Sương Tam Bát. Mọi người cũng không biết phân giải thế nào, đành giải lên quan. Khi bỏ con dao đẫm máu vào gánh đồ nghề, người ta thấy một gói lá sen, mở ra thì trong đó là thịt trâu. Mọi người kêu ầm lên, không cần phải hỏi nữa, đúng là nó giết người rồi. Lá thư bên cạnh xác chết nói tới việc mua giày thì chưa chắc là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 2 (B) Đoán Án Kỳ Quan Chương 2 (B) Tam Bát thấy mọi người hỏi họ tên, khăng khăng không nói. Đến khithấy họ ghép cho mình là Sa Nhĩ Trừng, anh mới khai là Sương Tam Bát.Mọi người cũng không biết phân giải thế nào, đành giải lên quan. Khi bỏcon dao đẫm máu vào gánh đồ nghề, người ta thấy một gói lá sen, mở ra thìtrong đó là thịt trâu. Mọi người kêu ầm lên, không cần phải hỏi nữa, đúng lànó giết người rồi. Lá thư bên cạnh xác chết nói tới việc mua giày thì chưachắc là của người khâu giày. Nhưng Sa là họ người Hồi, trong gánh lại cóthịt trâu mà người Hồi thường ăn. Con dao cắt da còn đẫm máu trên tay. Thếthì đây đích thị là hung thủ, không còn nghi ngờ gì nữa. Ngay đêm ấy, người ta giải Tam Bát và gánh đồ nghề lên huyện.Trình lên quan rằng đã bắt được tên Sa Nhĩ Trừng (Sương Tam Bát) giếtngười. Còn hai nhà Thái Bình Tuyền và Mục Kính Huyên thì trốn biệt tăm.Sa Nhĩ Trừng chạy như bay về chùa mới hoàn hồn. Anh thấy việc kì lạ ấynhư một giấc mộng. Anh nhớ rõ hình ảnh người thợ giày cầm dao, nhưngmình thì chạy thoát. Không biết sau đó người ta nhặt được bức thư, tìm thấythịt trâu, và khai tên là Sương Tam Bát, không chịu nhận là Sa Nhĩ trừng.Anh tự nghĩ rằng: Giết người là trọng tội. Mình lại là người giết người. Hơnnữa nhà họ Thái lại biết mình họ Sa, nhân lúc mọi người đang hỗn loạn, thìchạy trốn là tốt nhất. Rồi anh nói với nhà chùa rằng: - Tôi đã gặp nhà họ Thái rồi, xin cảm ơn nhà chùa, tôi về. Nhà chùa rất buồn. Sa Nhĩ Trừng lủi ra bến đò, lên thuyền. Sợ liên lụyđến Tưởng Kỳ Tu, nên không về Nam Kinh. Anh lo lắng, cuối cùng đổithành họ Hải, tự là X.X. trốn tới Trường An. Thật là: Cá thoát khỏi lưỡi câu Vẫy đuôi không trở lại Lại nói về đoàn người Hạ Chung Minh, tới huyện thì trời đã tối nhưngvẫn đánh trống bẩm quan. Quan huyện nghe thấy, không hỏi han gì, tốnggiam tất cả, chờ xét xử sau. Ngay đêm ấy ra lệnh cho làng chôn cất thi thể.Hôm sau cho Sương Tam Bát và những người địa phương lên công đườnghầu tòa. Mọi người khai rõ đầu đuôi. Quan tòa là Sầm Đài, tên khắc trên dấu là Đức Thanh. Xuất thân tưcống sinh, người huyện Tự Phố, phủ Thần Châu, Hồ Quảng. Vì yêu mếnsông núi Tây Hồ, nên đã dốc tiền của học hành. Ông gần bốn mươi tuổi,thông thạo việc quan. Ông là người xét xử vụ án. Nghe người cung khai sựviệc xảy ra, ông lạnh lùng nhìn Sương Tam Bát. Thấy Sương Tam Bát khithì mỉm cười đắc ý, khi thì phẫn nộ bất bình. Tri huyện Sầm nghĩ rằng đây làmột người thế tội cho hiệp khách. Nhưng vì sao lại giết một diễn viên, thật làkhó hiểu. Lại càng không hiểu được vì thù hận Ngụy Giám mà đi giết ngườiđóng giả Ngụy Giám. Đến khi gọi tên Sa Nhĩ Trừng thì Tam Bát lại chẳngnói chẳng rằng. Quan huyện hỏi mọi người: - Có phải hung thủ này câm không? Chỉ thấy mọi người nhao nhao nói, huyện đường ồn ào như vỡ chợ,không nghe rõ họ nói gì. Tri huyện Sầm thét lên: - Án giết người phải tôn trọng sự thật, lấy cung xong sẽ xử theo luậtpháp, không thể thiếu đối phương, chỉ cần một người địa phương có hiểubiết lên khai. Mọi người thấy vậy co vòi lại, phủ đường phút chốc im phăng phắc.Sau đó Sương Tam Bát bình thản đáp: - Tên con là Sương Tam Bát. Quan huyện giật mình. Trước tiên Sương Tam Bát nói quê quán lailịch, sau đó bẩm: - Quê con mất mùa, đến Hàng Châu, rồi lại tới Hồ Châu kiếm sống.Hôm ấy con ngồi khâu giày bên sân khấu, người khác giết, con đi lấy lại dao.Nếu như đổ cho con giết người, thì con cũng là người căm ghét Ngụy Giám,anh ta giết cũng như con giết. Nếu đổ cho con là người Hồi Sa Nhĩ Trừng thìcon có chết cũng không nhận. Con sao có thể xứng đáng chịu tội và concũng không thể mang danh một người để nhận lấy một việc làm tốt đẹp, chỉvì bất bình mà giết gian tặc. Tri huyện nghe xong trợn mắt nhìn Tam Bát,ông nghĩ: Thiên hạ xưa nay chưa có người nào thật thà, rành mạch như thế.Rồi ông gọi người đứng đầu đội kịch lên khai báo. Tỉ Luật Lũng khai: - Xét thấy Sa Nhĩ Trừng tức là Sương Tam Bát đã có mối thù với diễnviên Thu Tam từ trước. Đúng lúc Thu Tam biểu diễn, hắn đã giả làm ngườikhâu giày, rồi dùng dao giết Thu Tam. Thật đau đớn thay! Bị bất ngờ ThuTam không chống cự nổi nên chỉ phân trần, đến nỗi những người xungquanh không cứu được Còn vì sao hai bên thù nhau thì không ai biết được.Trước huyện đường thẩm vấn, thì Sa Bát nói rằng, đã có mối thù từ lâu vớiNgụy Yêm, do phẫn nộ mà giết thì quả là vụ án có thể có(1). Hắn khai quanhco, lẩn trốn đến cùng, đúng là đùa giỡn với mạng người. Bản huyện nên căncứ vào năm chứng cứ mà địa phương nhìn thấy sau đây: hung khí giết ngườilà con dao đóng giày; tờ giấy rơi bên cạnh thi thể là kích thước giày; tênngười nhận thư là Sa Nhĩ Trừng, họ Sa không phải là họ của người Hoa màlà họ của người Hồi. Hơn nữa lúc ấy hắn đang cầm con dao còn dính máu!Cho nên Sương Tam Bát đích xác là tên lúc nhỏ của Sa Nhĩ Trừ ...