Danh mục

Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 24

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 138.68 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hôm ấy, trước công đường của quan huyện họ Địch, tiếng khóc như ri, một toán đàn ông đàn bà túm lấy một thanh niên chừng hai lăm, hai sáu tuổi, kêu oan suốt từ ngoài cửa vào tới bên trong, đi theo phía sau là một người đàn bà chừng bốn năm chục tuổi, khóc lóc càng thảm thiết hơn. Trông thấy Địch công đang ngồi trên công đường, cả bọn quì xuống trước án, ai nấy vừa khóc vừa kể làm Địch công không hiểu ra sao. Ông bảo viên lại trực nhật: - Ngươi hỏi đám...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 24 Đoán Án Kỳ Quan Chương 24 Quan Huyện Địch Ngẫm Lý Xét Tình, Thấy Rắn Độc Thả Người Vô Tội Hôm ấy, trước công đường của quan huyện họ Địch, tiếng khóc như ri,một toán đàn ông đàn bà túm lấy một thanh niên chừng hai lăm, hai sáu tuổi,kêu oan suốt từ ngoài cửa vào tới bên trong, đi theo phía sau là một ngườiđàn bà chừng bốn năm chục tuổi, khóc lóc càng thảm thiết hơn. Trông thấyĐịch công đang ngồi trên công đường, cả bọn quì xuống trước án, ai nấy vừakhóc vừa kể làm Địch công không hiểu ra sao. Ông bảo viên lại trực nhật: - Ngươi hỏi đám người kia xem họ đến đây vì việc gì? Không chonhiều người cùng nói, chỉ gọi một mình nguyên cáo lên hỏi, còn nhữngngười khác tạm thời cho lui để nghe cho được rõ ràng. Viên lại trực nhật vâng lệnh, đẩy đám người kia ra khỏi công đườngrồi nói lại ý Địch công cho họ nghe. Có hai nguyên cáo theo viên lại này lêncông đường. Địch công nhìn xuống, thấy một người là phụ nữ đã đứng tuổi,còn người kia là ông già tóc bạc. Hai người bước tới trước án thì quì xuống,người bên phải, người bên trái. Địch công hỏi: - Hai người tên họ là gì? Có oan ức gì hay chỉ đến thưa xằng? Người đàn bà đứng tuổi nói trước: - Tiểu phu nhân họ Lý, cha đẻ họ Vương, chồng là Tại Công, học tròbản huyện. Vì chồng chết sớm nên tiểu phu nhân ở vậy rau cháo nuôi mộtcon gái duy nhất là Lê Cô, năm nay mười chín tuổi. Năm ngoái, ông SửThanh Lai người cùng huyện làm mối cho cháu làm vợ cậu Hoa Văn Tuấn,con trai vị cử nhân bản địa Hoa Quốc Tường. Hôm trước nhà trai chọn ngàylành đưa xe hoa đến đón dâu, chưa được ba ngày thì hôm qua cháu đã chếtđột ngột. Tiểu phu nhân được tin khác nào được tin trời sập, vội vàng chạytới xem sao. Nào ngờ thấy con gái cả người sưng mọng bầm tím, mắt mũimiệng tai đều ứa máu. Mắt thấy con gái chết có điều ám muội, hẳn là nhà trai mưu hại đóthôi. Đáng thương cho Tiểu phu nhân có một con gái, chỉ mong con rể trôngnom cho êm ấm. Nay chuyện ra như thế, đành khổ sở kêu van quan trên soixét, làm sáng tỏ cho. Nói xong, người đàn bà cất tiếng khóc lóc, lăn lộn trên đất. Địch côngvội vàng sai người đàn bà đi theo đỡ dậy. Địch công quay sang hỏi ông già: - Ông là Hoa Quốc Tường phải không? Ông già đáp: - Thưa vâng. Địch công nói: - Chồng đẹp vợ xinh vốn là việc vui của đời người, làm sao con dâumới cưới được ba ngày mà ông đã mưu hại? Hoặc là bố mẹ chồng ngược đãinàng dâu, hoặc là gia giáo nhà ông không nghiêm, để cho con trai gây nênchuyện phi pháp đó? Ông cứ thực khai ra, bản huyện sẽ tới hiện trườngkhám nghiệm. Địch công chưa nói xong mà Hoa Quốc Tường đã đầm đìa nước mắt,thưa: - Cử nhân là con nhà thi lễ, đâu dám ngược đãi con dâu. Con trai tôi làVăn Tuấn tuy chưa chiếm được công danh nhưng cũng là học trò ứng thí.Hơn nữa cháu đang vui đêm tân hôn, vợ chồng hòa thuận, đâu nỡ hạ độc thủnhư vậy? Chỉ có điều nhân ngày vui hôm trước buổi tối sau khi vợ chồngcháu vái chào nhau xong, lúc ấy khách khứa đầy nhà, rất nhiều bạn bè trẻtuổi của cháu muốn quấy đảo phòng tân hôn. Cử nhân tôi thấy đó là chuyệnvui đùa của bọn trẻ nên không tiện ngăn cản. Nào ngờ trong số đó có tên HồTác Tân cũng là học trò bản huyện, vốn là bạn đồng song với con trai tôi,thường ngày hắn là người thích đùa bỡn nhất. Khi ấy hắn thấy con dâu tôi cómấy phần nhan sắc, hẳn là sinh lòng đố kị nên bình phẩm từ đầu tới chânkhông chịu thôi. Cử nhân tôi thấy đêm khuya sắp sang canh, e lỡ mất giờ tốtcủa hai cháu bèn mời bọn trẻ lên thư phòng uống rượu. Chẳng ngờ bọn đóđồng thanh đòi vào tân phòng đùa bỡn. Sau đó có người dàn hòa, bắt cô dâuphải uống ba chung rượu để tỏ ý xin tha. Bọn trẻ đều đồng ý, chỉ riêng tênHồ Tác Tân nhất định không chịu. Sau đó cử nhân tôi nói nặng lời mấy câu,hắn xấu hổ bèn giở mặt, giận dữ nói: Xưa nay không ai cấm đoạn bạn bènáo loạn tân phòng cho vui, ông già rồi mà sao không hiểu điều đó. Trong bangày nữa, tôi sẽ cho ông biết thế nào là lợi hại!”. Bấy giờ cử nhân tôi cũngnghĩ là hắn nói đùa, ngày hôm sau lại mời hắn đến uống rượu. Ai ngờ hắntâm địa hẹp hòi, để bụng hận thù, không biết làm thế nào bỏ được thuốc độcvào ấm trà trong phòng tân hôn. Tối hôm qua cháu Văn Tuấn may mà chưauống trà nên mới thoát chết. Con dâu tôi không biết uống trà lúc nào nên đãuống phải thuốc độc. Chưa được ba canh giờ, cháu đau bụng dữ dội, khiếncả nhà lúc ấy đầu trở dậy thăm nom rồi vội vàng mời thầy thuốc đến cứu.Vào khoảng canh tư thì tính mệnh cháu đã ôi thôi! Đáng thương cho cháu,một người đẹp như hoa tựa ngọc thế mà bị tên Hồ Tác Tân bỏ thuốc độc chochết. Cử nhân tôi là người trong hàng thân sĩ mà gặp phải tai họa này, cúixin quan lớn tra xét giúp cho. Nói xong, ông già cũng khóc rống lên. Địch công nghe hai người khai xong, hỏi: - Cứ theo như lời hai người thì vụ án mạng này rõ ràng do tên Hồ TácTân gây ra, nhưng ...

Tài liệu được xem nhiều: