Danh mục

Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 6

Số trang: 22      Loại file: pdf      Dung lượng: 195.88 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 17,000 VND Tải xuống file đầy đủ (22 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vào chuyện - Giá cô thiên: Dâu gai rợp lá xanh mơn mởn Tằm xuân ăn rỗi tiếng rào rào Vũ Môn dập dềnh hoa đào sóng Nguyệt Điện xuân sang quế ngát hương Chim bằng sải cánh về biển Bắc Chim phượng bay theo hướng mặt trời. Tay mang kiếm, sách, đường xa lắc Thanh vân dặm thẳng lại ra di Thương tay sĩ tử sao bận rộn.Hàm Dương cách Trường An bốn mươi lăm dặm, một người tên là Vũ Văn Thụ, liền trong ba kỳ thi đều tới Trường An ứng thí. Vậy mà trong ba...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 6 Đoán Án Kỳ Quan Chương 6Hòa Thượng Viết Thư Tình Vào chuyện - Giá cô thiên: Dâu gai rợp lá xanh mơn mởn Tằm xuân ăn rỗi tiếng rào rào Vũ Môn dập dềnh hoa đào sóng Nguyệt Điện xuân sang quế ngát hương Chim bằng sải cánh về biển Bắc Chim phượng bay theo hướng mặt trời. Tay mang kiếm, sách, đường xa lắc Thanh vân dặm thẳng lại ra di Thương tay sĩ tử sao bận rộn. Hàm Dương cách Trường An bốn mươi lăm dặm, một người tên là VũVăn Thụ, liền trong ba kỳ thi đều tới Trường An ứng thí. Vậy mà trong ba kìthi anh ta đều không đỗ. Vợ là Vương Thị thấy chồng thi trượt trở về, làmmột bài từ chuyên nói về chồng thi hỏng. Đầu đề bài từ là Vọng Giang Nam.Bài từ ấy như sau: Chàng ôm hận mang về nghiên bút. Hoài công nghiền ngẫm dã bao năm, Uổng phí sức sôi kinh nấu sư. Tủi hổ bút nghiên, Đầm đìa nước mắt. Thiếp buồn đơn độc, thuyền một chiếc, Chẳng dám mong bia đá bảng vàng. Tháng ngày nhan sắc phôi pha, Cam phận nương thân xóm vắng. Ý vẫn chưa hết, Vương thị nhìn chồng lại làm thêm bốn câu thơ: Chàng thường tự đắc khoe tài giỏi Cớ sao thi trượt phải trở về. Lần sau chàng nhớ về đêm nhé, Về ban ngày thiếp xấu hổ chàng ơi. Giải nguyên Vũ Văn từ đó phẫn chí nghĩ: Thi không đỗ, nhất địnhkhông về. Tới kì thi năm sau, Vũ Văn thi đậu, cứ ở lì Trường An không vềnữa. Vợ Vương thị thấy thế nghĩ rằng: Ta từng làm thơ chế giễu chàng, bởithế chàng không về. Vương thị hèn viết một phong thư, bảo quản giaVương Cát: - Anh hãy giúp ta đưa phong thư này cho chàng. Trong bút thư, trước hết nói chuyện thăm hỏi, sau đó làm một bài từ,đầu đề là Nam Kha tư. Lời bài từ như sau: Đêm qua thiếp thấy hoa đèn nở, Sáng nay chim thước hót trên cành. Quả nhiên cánh én từ xa tới, Báo tin chàng thi đỗ về kinh. Nỗi buồn xưa cũ xua tan hết, Vui mới hân hoan rạng mặt mày. Thiếp xưa lầm trách chàng thua kém, Khiến chàng hờn giận chẳng về quê. Sau bài từ Vương Thị lại viết thêm bốn câu thơ: Tràng An nơi ấy chẳng bao xa, Nước biếc non xanh canh diệu kỳ Chàng nay hiển đạt còn trẻ lắm, Thiếp biết chàng đêm ngủ nơi nao. Vũ văn Thụ nhận thư mở ra xem, đọc hai bài từ và thơ, nghĩ: Trướcđây nàng làm thơ bảo mình phải về vào ban đêm, nay ta thi đậu lại nhắn tavề. Bèn lấy ngay giấy bút, làm bài khúc tên là Đạp sa hành: Chân bước thang mây Tay vin cành quế Họ tên ghi chót vót bảng vàng Cương bạc yên vàng long lánh sáng Dự yến vua ban, ngao du phường phố Ta nay phỉ chí tang bồng. Viết thư báo người khuê các Lần này tớ ra dáng phong lưu. Làm xong bài từ, Vũ Văn lấy một tờ giấy hoa tiên gấp thành phongthư. Định viết cho vợ một lá thư nữa, do xếp lại thư cho ngay ngắn, lỡ taymực rơi ướt giấy. Vũ Văn gấp một tờ giấy khác, viết xong đưa cho quản giaVương Cát, bảo anh nói với vợ rằng: - Ta ở Trường An đã đỗ rồi, đến đêm ta sẽ về, chưa tối ta chưa về đâu. Vương Cát nhận thư, đi bốn mươi lăm dặm đường về thẳng Nhà. Vũ Văn Thụ gửi thư đi thì trời đã tối, ở nhà trọ chẳng có việc gì bèn đingủ. Vừa mới chợp mắt đã mơ mơ màng màng, thấy mình về nhà. VươngCát tụt giày cỏ rửa chân. Vũ Văn Thụ hỏi: - Vương Cát đi nhanh nhỉ? Hỏi hai ba lần không thấy Vương Cát trả lời, Vũ Văn Thụ sốt ruộtngẩng đầu nhìn, thì thấy vợ là Vương Thị cầm nến đi vào phòng. Vũ VănThụ bước theo gọi: - Mình ơi! Anh đã về rồi! Vũ văn Thụ nói hai ba lần mà không thấy vợ trả lời. Anh liền theo vợvào phòng, thấy Vương Thị đặt nến trên bàn, rút ngay phong thư ra, rồi lấychiếc lược vàng cắt phong thư, song trong đó chỉ có một tờ giấy trắng.Người vợ mỉm cười, và dưới ánh nến viết ngay lên tờ giấy đó bốn câu thơ Em vội buông rèm bóc thư ra, Giấy tiên trắng toát vẫn ngời hoa. Mới hay chàng nhớ em da diết, Không chữ mà sao vẫn mặn mà. Viết xong Vương Thị lấy chiếc phong bì khác bỏ thư vào dán kín, rồilấy chiếc lược gẩy ngọn nến, làm bắn vào mặt Vũ Văn Thụ. Anh giật mìnhtỉnh giấc, hóa ra là mình đang ngủ ở nhà trọ đèn vẫn còn đang sáng. Nhìn lênbàn, quả nhiên thấy bỏ nhầm tờ giấy trắng gửi về, bèn cầm ngay tờ giấy viếtlại bốn câu thơ trên. Đến hôm sau, cơm sáng xong, Vương Cát cầm phongthư của vợ tới, Vũ Văn mở ra xem, trong đó viết bốn câu thơ đúng như bốncâu thơ Vũ Văn nằm mơ thấy đêm qua. Thế rồi Vũ Văn sắp xếp hành lí vềnhà ngay. Đó gọi là phong nhầm thư”. Câu chuyện sau đây lại là “gửi nhầm thư”. Hai vợ chồng người nọđang ở nhà, thấy có người đưa một bức thư tới cho vợ. Chỉ vì phong thư ấymà đã xẩy ra một câu chuyện kì quặc. Đúng là: Bụi theo vó ngựa bao giờ hết, Lòng người sớm muộn cũng rõ thôi. Lông mày kẻ nhạt, cài nghiêng lược ...

Tài liệu được xem nhiều: