Danh mục

Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 7 (B)

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 165.72 KB      Lượt xem: 19      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đinh Đắc Quý là người đầu tiên biết gái làng chơi, chẳng kể gì đến nhan sắc. Thấy dáng vẻ phong tình đã chết mê chết mệt, hồ hởi cùng cô uống rượu. Được một lát, Tiểu Ngọc giở đủ ngón trăng hoa, khiến anh ta mê mẩn, Tiền Tri Lợi bên cạnh đưa đẩy thêm: - Ngọc Nương, hãy làm vui lòng Viên Ngoại thì ngày mai Viên Ngoại sẽ cưới cô về làm vợ. Đương lúc đê mê, Đinh Đắc Quý nói: - Ngày mai ta sẽ mang tới một trăm lạng bạc để cưới nàng. -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 7 (B) Đoán Án Kỳ Quan Chương 7 (B) Đinh Đắc Quý là người đầu tiên biết gái làng chơi, chẳng kể gì đếnnhan sắc. Thấy dáng vẻ phong tình đã chết mê chết mệt, hồ hởi cùng côuống rượu. Được một lát, Tiểu Ngọc giở đủ ngón trăng hoa, khiến anh ta mêmẩn, Tiền Tri Lợi bên cạnh đưa đẩy thêm: - Ngọc Nương, hãy làm vui lòng Viên Ngoại thì ngày mai Viên Ngoạisẽ cưới cô về làm vợ. Đương lúc đê mê, Đinh Đắc Quý nói: - Ngày mai ta sẽ mang tới một trăm lạng bạc để cưới nàng. - Cổ nhân nói: Trăm quan mua lấy miệng cười. - Tiền Tri Lợi cố ýnói chen vào. - Huống hồ Viên Ngoại lại là Tượng Kỳ Lân, tiếng tăm lừnglẫy chứ đâu có nói bừa như bọn tú tài nghèo xác. - Ngay một ngàn quan cũng đáng. - Đinh Đắc Quý cười tít mắt nói. Đêm ấy, Đinh Đắc Quý ngủ tại nhà Tiểu Ngọc, trưa hôm sau vẫn chưamuốn dậy. Khi dậy, lại thấy thức nhắm đã bày sẵn, họ lại tiếp tục uống đếntận đêm khuya. Ba đêm liền thưởng nguyệt hái hoa, Đinh Đắc Quý vô cùngsung sướng, không sao dứt ra được. Anh ta nói với Tiểu Nhàn rằng: - Hãy về lấy sang đây ba trăm lạng để dẫn cô về. Tiểu Nhàn đâu dám trái lời. Anh ta về mang bạc tới. Tiền Tri Lợi vộicầm lấy, len lén đi ra phía sau gọi Tiểu Ngọc, nói: - Cô theo anh ta thật à? - Tùy anh xếp đặt. - Tiểu Ngọc lắc đầu nói. - Ba trăm lạng đã trong tay, cô hãy lừa cho hắn ta về, chuẩn bị thoátthân! Tiểu Ngọc gật gật đầu, vào trong nói với Đinh Đắc Quý: - Anh Viên Ngoại ơi! Thế là em đã thuộc về anh rồi. Anh hãy để tiềnlại đây rồi về trước, bảo người mang kiệu tới đón. Em nán lại thu xếp quầnáo. Đinh Đắc Quý sợ Tiểu Ngọc đòi thêm bạc lòng dạ không yên, giờthấy Tiểu Ngọc nói thế cười khanh khách, nói: - Anh về trước chờ em nhé! - Nếu không tin, em tặng chiếc khăn này để anh yên lòng. - Tiểu Ngọcnói. Đinh Đắc Quý cười hi hí nhận lấy khăn rồi lên ngựa ra về. Tiểu Ngọc quay vào nhà trong chia bạc với Tiền Tri Lợi. Được chiahơn một trăm lạng, Tiền Tri Lợi ung dung cầm số bạc trở về gặp bọn TrươngBá Nghĩa. Hắn ranh mãnh nói: - Em đi thăm dò Tượng Kỳ Lân, đúng vào ngày xấu. Chẳng biết kẻnào đã lừa anh ta đi chơi gái, trăng hoa với Lý Tiểu Ngọc, bị Tiểu Ngọcđánh lừa lấy bạc chuồn mất. Hắn tức giận, sai người tìm khắp nơi nhưngkhông thấy. Hai anh phải nghĩ ra kế gì khác moi tiền của hắn được không? - Hay, hay quá, có khó gì đâu. - Ngũ Kỳ Lương vỗ tay reo lên nói. -Anh ta muốn tìm Lý Tiểu Ngọc, thì nhất định phải dán giấy để hỏi tin. Taphải lột lấy một tờ để báo tin. Bất kể Tiểu Ngọc trốn ở đâu, ta cũng nói bừamột nơi nào đó, bảo anh ta mang một ít tiền đi để đãi khách, vừa đi vừa tìm,nhất định cũng sẽ moi được tiền của anh ta. - Hay! Hay lắm! Nhưng được thì đừng giấu tôi đấy. - Tiền Tri Lợi nói,song thực ra anh ta vừa lừa được một món tiền nhưng đã giấu họ. Đinh Đắc Quý về, sai người mang kiệu tới đón Tiểu Ngọc. Đợi từsáng tới chiều vẫn không thấy, lại sai liền hai đứa hầu tới song vẫn chẳngthấy tăm hơi. Cô ta đã cuỗm bạc trốn đi rồi. Tượng Kỳ Lân tức giận hỏi TiểuNhàn: - Sao anh họ mày lại làm việc ấy, ta không thể trông chờ mày đượcnữa, phải trình quan, tố cáo bọn này. - Ta hãy dán giấy khắp nơi để hỏi tin. - Tiểu Nhàn nói. - Lý TiểuNgọc là một kĩ nữ danh tiếng, tất nhiên có nhiều người biết, nếu không aiđến báo tin thì sẽ trình lên quan cũng chưa muộn, hãy chờ thêm một ngàynữa xem sao. Quả nhiên, Đinh Đắc Quý không báo quan. Được ngủ ba đêm, mất batrăm lạng, coi như bị chê cười một lần thôi. Tờ hỏi tin tức dán khắp nơi, nhưng chỉ thấy Ngũ Kỳ Lương bóc mộttờ, mang đến nói rằng: - Tôi họ Ngũ, tên Kỳ Lương, thường đi lại với Lý Tiểu Ngọc. Hômkia tôi đến thăm người bạn, ngẫu nhiên thấy cô ta ở Sở Trung. Nếu ôngmuốn tìm cô ta thì phải thuê chiếc thuyền từ Tây Môn đi theo dòng sông tớivùng Hồ Quảng. Ở Sở Trung tôi thấy vải lụa rất đắt, ông vừa đi tìm cô ấy,vừa nhân thể mua một ít lụa đến đó bán kiếm lời, đó chẳng phải nhất cửlưỡng tiện sao. Hàng hóa đem tới đó, tôi chỉ bán vèo một lúc là hết. Chiếcthuyền mà Tiểu Ngọc đi tôi biết rồi, trên đường đi tôi sẽ để ý dõi tìm, ý ôngthế nào? Đinh Đắc Quý tuy là người ngu xuẩn, nhưng khi nghe Kỳ Lương nóithế, hắn đã có ý nghi ngờ: Người này ta không quen biết, đi tìm Tiểu Ngọcnhưng sao lại bảo ta mang hàng đi bán? Chưa biết chừng đây cũng là loạilừa đảo Tiền Tri Lợi. Anh ta đứng dậy nói: - Mời anh ngồi, tôi có việc muốn nhờ anh giúp đỡ. Đinh Đắc Quý trở vào nhà trong bàn với Tiểu Nhàn: - Có một người vừa tới, bảo ta buôn một ít lụa đến Hồ Quảng bán, liệucó được không? - Không được đâu. - Tiểu Nhàn nói. - Hiện nay bọn lừa đảo rất đông,không thể mang hàng đi xa được. Vì không bỏ được Tiểu Ngọc, lại nghe thấy Tiểu Nhàn nói thế, ĐinhĐắc Quý cuống lên, nói: - Hàng hóa ...

Tài liệu được xem nhiều: