Qua một đêm, quan huyện lập tức bắt hết những người liên quan tới xét hỏi. Việc ấy đã làm náo động cả huyện. Nghe thấy chuyện kì lạ đó, ai ai cũng thương xót Trương thị, và nghiến răng căm giận con dâm phụ. Họ đến đông nghịt cả huyện đường, để xem quan huyện xét xử thế nào. Bọn sai nha cũng nhận hối lộ của Hồ Nham, nên cứ nói lấp la lấp lửng che giấu cho hung thủ. Những người liên quan trong vụ án, có người đứng về phía họ Trương, cũng có người...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương bốn (B) Đoán Án Kỳ Quan Chương 4 (B) Qua một đêm, quan huyện lập tức bắt hết những người liên quan tớixét hỏi. Việc ấy đã làm náo động cả huyện. Nghe thấy chuyện kì lạ đó, ai aicũng thương xót Trương thị, và nghiến răng căm giận con dâm phụ. Họ đếnđông nghịt cả huyện đường, để xem quan huyện xét xử thế nào. Bọn sai nhacũng nhận hối lộ của Hồ Nham, nên cứ nói lấp la lấp lửng che giấu cho hungthủ. Những người liên quan trong vụ án, có người đứng về phía họ Trương,cũng có người đứng về phía họ Uông, nên họ nói khác nhau. Khi bọn phạmnhân quỳ trước tòa, trước hết tri huyện hỏi Trương Diệu: - Con gái đã chết bao nhiêu tuổi? - Dạ bẩm quan, mười chín tuổi, mới về nhà chồng năm ngoái. -Trương Diệu nói: - Ngươi kiện Chu Luân, Chu Mâu vào phòng đánh chết con gái cóđúng không? - Quan huyện hỏi tiếp. - Vì vợ Uông gian dâm với bọn này, - Trương Diệu nói, - nên chúngmuốn gian dâm với con gái con, song nó không chịu, rồi bị chúng đánh chết.Hiện con sen trông thấy tận mắt. Quan huyện lại gọi tới cha con lão Uông. Con trai Uông nói thoái thácrằng: - Lúc ấy con không ở nhà, xin quan cứ hỏi bố mẹ con. Uông Khách say xỉn, quan huyện hỏi không trả lời, khấu đầu nhưđang ngủ gật. Quan huyện cáu tiết. Thư lại bẩm rằng: - Tên này say khướt chẳng còn biết gì nữa. Quan huyện bèn gọi vợ Uông. Vợ Uông quỳ xuống nói: - Từ khi con dâu về con vẫn đối xử tốt với nó, chỉ vì gần đây nó giandâm với Vương Tú, con trách cứ, nhưng nó không nghe, con lỡ tay đánhchết, đó là sự thực. Trương Diệu cáo giác hoàn toàn là bịa đặt. Xin ngàiđừng nghe lão. Quan huyện bèn gọi Vương Tú hỏi: - Ngươi có gian dâm với Trương thị không? - Có ạ! - Vương Tú nói. - Vì gian dâm mà Trương thị phải chết, - quan huyện quát, phải khépmày vào trọng tội. - Con nguyện xin chịu tội. - Vương Tú đáp. Những người xem đứng hai bên, thấy hai người nhận tội, họ đều kêuTrương thị bị chết oan khuất. Thấy Vương Tú nhận tội ngay, quan huyện cũng hơi nghi. Bởi vậyông gọi láng giềng hỏi: - Hằng ngày Trương thị có trong trắng không? Chức trách địa phương thoái thác rằng: - Vì ở xa, chúng con không biết được. Hai người láng giềng nói: - Trương thị là người con gái tốt ở trấn An Đình. Hằng ngày giữ mìnhtrong sạch, làm trọn đạo đàn bà. Còn những lời nói vô lương tâm kia, chúngcon không dám nói. Vợ Uông bèn hỏi ngay: - Các ngươi là người ngoài biết sao được việc nhà ta! Tai vách mạch rừng, - hai người láng giềng nói, - người tốt vẫn làngười tốt, kẻ xấu vẫn là kẻ xấu. Chỉ giấu ông lớn, chứ giấu sao nổi mọingười. - Không phải lắm lời! - Quan huyện quát. - Ta hỏi ngươi, Trương thịbị đánh chết như thế nào? - Việc này chúng con không trông thấy. - Hai người hàng xóm nói. -Đêm ấy, vào lúc canh hai, thấy cháy nhà chúng con đến cứu, khi lửa bị dậptắt, chúng con chỉ thấy con dâu nhà ấy bị đánh chết, nằm dưới đất, mình đầymáu me. Vì sao bị đánh chết, xin ông lớn cứ hỏi đứa ở thì biết, chính nó tậnmắt nhìn thấy. Quan huyện bèn hỏi đứa ở. Đứa bé ấy mới chỉ mười một mười haituổi, đến trước mặt quan, nó như bị oan hồn Trương thị nhập vào, thông thốcnói hết những hành vi của vợ Uông. Không ai bịt mồm nó được. Quan huyệnnói: - Đây là việc của chủ mày, không phải khai. Ta chỉ hỏi, Trương thị bịđánh như thế nào? - Đêm hôm trước, vào đầu canh một, - đứa ở nói, - Hồ Nham chui quacửa sổ vào phòng Trương thị, bị Trương thị dùng gậy ngắn đánh. Hồ Nhamlại về ngủ trong phòng bà chủ. Cô chủ khóc suốt đêm, sáng hôm sau khôngăn uống gì. Đến tối, họ tụ tập tại phòng bà chủ ăn uống. Vào canh hai, họcầm khí giới vào phòng cô chủ, bức cô phải ngủ với chúng. Cô không chịu,bọn chúng dùng khí giới đánh cô rất đau, thấy cô chưa chết, chúng đâm liềnmấy nhát, rồi cô tắt thở. Nghe xong quan huyện đùng đùng nổi giận, bèn hỏi Trương Diệurằng: - Tên Hồ Nham là đầu sỏ, sao ngươi không tố cáo? - Con sợ cha hắn là kẻ độc ác, thường đi lại chốn nha môn, cho nêncon không dám kiện. - Nói láo! Thế rồi ông ra lệnh bắt Hồ Nham. Lúc ấy Hồ Nham cũng đang ở đó xem thẩm vấn, bị sai nha lôi vào,bẩm rằng: - Đã bắt Hồ Nham tới. Quan huyện hỏi cung, hắn cứ quanh co không thừa nhận. Quan bènbắt bọn hung đồ quỳ xuống, rồi hỏi đứa ở ngay trước mặt bọn chúng. Đứa ởchỉ từng tên nói: - Tên này dùng chùy đánh cô chủ; tên này dùng búa bổ cô chủ; tênnày cũng dùng chùy đánh cô chủ, cô chủ kêu cứu. - Rồi lại chỉ vào Hồ Nham nói. - Tên này đâm vào cô liền mấy nhát. Hồ Nham vẫn còn chối quanh. Đứa ở nói: - Ngươi đâm vào cổ cô, lại đâm vào ngực cô, rồi lại đâm vào âm hộ côhai nhát, có đúng không? Sau đó bà chủ và người gọi bọn chúng khiêng xáccô đi, nhưng khiêng không đ ...